Thursday, November 11, 2021

Trang VănChươngMiềnNam 6

Cõi về xa lạ - Hồng ân - Hy vọng - Không - Lãng quên - Lời cảm ơn muộn phiền - Lời tạ ơn - Lòng ta buồn hơn lòng toa tàu -  Mai người về không - Nhớ thương người nhớ cả một trời quê - Phía bên kia hoàng hôn - Phố xưa - Phương xa - Rụng xuống trang thơ đã ố vàng - Theo em mùa đông - Tôi ru tôi ngủ - Trở về - Về ngang thành phố cũ - Vô minh - Xin tình là quán trọ của trăm năm

CÕI VỀ XA LẠ
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/650406462653998/
Tôi về lạ cả cơn mơ
Lạ con đường cũ, lạ bờ sông xưa
Lạ từ giọt nắng sợi mưa
Đìu hiu bóng lá rơi mờ bóng tôi
Mênh mông lạ cả đất trời
Nghe xa lạ cả chính tôi, bàng hoàng
Câu thơ chợt cũng úa vàng
Rụng buồn giữa cõi nhân gian muộn phiền

Tôi về theo nhịp đời quên
Bóng mình lạ với bóng chim bên trời.

                                Lê Văn Trung

HỒNG ÂN
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/642168673477777/
Sáng hôm nay lòng mượt mà trong vắt
Nhìn chú chim còn ngủ nướng trên cành
Này chim ơi mơ gì mà đôi mắt
Cứ lim dim hoài mộng cõi trời xanh

Lòng ta cũng như lòng chim, bé nhỏ
Mà trời cao. Mà biển rộng. Muôn trùng
Vẫn khao khát, vẫn cháy ngời hy vọng
Có một ngày soải cánh vút không gian

Lòng ta cũng như lòng chim, chờ đợi
Mặt trời lên, hoa nở rộ trong vườn
Triệu cánh bướm sẽ thay màu áo mới
Mặt đất này muôn thuở ngát thơm hương

Lòng ta cũng như lòng chim, réo gọi
Người trăm năm về giữa hội tương phùng
Và giọt lệ của Hồng Ân cứu rổi
Là giọt tình nhỏ xuống cõi nhân gian.
    Lê Văn Trung

HY VỌNG
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/647485792946065/
Có thể một ngày không xa lắm
Mặt trời sẽ mọc ở phương Đông
Và chim sẽ hót tươi màu nắng
Và gió thơm tho áo lụa hồng

Rừng sẽ reo trăm suối cựa mình
Nước chảy về Đông chảy về Tây
Chảy qua những tấm lòng nhân ái
Chảy qua tình em từng đêm say

Tôi sẽ đi theo tiếng gọi mời
Của lời hoa đã nở trên môi
Của màu huyền diệu ươm trên mắt
Của má hồng thơm giọt nắng mai

Tôi sẽ vui như sóng với thuyền
Tiếng người trên bến đợi yêu thương
Vòng tay ôm hết tình trăm họ
Vòng tay ôm cả hồn Đông Phương.

               Lê Văn Trung

KHÔNG
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/643660393328605/
Người về giữa cuộc chiêm bao
Gọi tên tôi
Như gọi vào mộ không
Bia đề: một hạt bụi hồng
Sinh: từ vô thỉ
Mãn phần: vô chung
Tử sinh là đóa phù vân
Luân hồi là cuộc sắc không xoay vần
Rồi khi nến lụn nhang tàn
Còn ai giữa cuộc trần gian khóc cười
Lê Văn Trung

LÃNG QUÊN
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/640891533605491/
Có lẽ lòng nhau đã lãng quên
Có lẽ tình nhau quá muộn phiền
Em về gom nhặt niềm xưa cũ
Lửa cháy tro tàn hết nợ duyên

Rồi cũng tàn thu, cũng úa đông
Em thay xiêm áo, phấn son hồng
Con bướm ngày xưa quên vườn cũ
Người qua đò xưa quên dòng sông

Rồi cũng vàng đêm, cũng trắng sương
Đất trời ủ quạnh nụ quỳnh hương
Hỡi ơi hoa nở nghìn năm cũ
Lạnh trắng trong tôi một đóa buồn

Năm mươi năm không đợi không chờ
Bỗng người về hát giữa cơn mơ
Hay là tiếng hát từ thiên cổ
Khóc cuộc tình duyên chết sững sờ.
                               Lê Văn Trung

LỜI CÁM ƠN MUỘN PHIỀN
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/643129220048389/
Rồi sẽ có một ngày kia ngày nọ
Thấy ra màu đen trắng của nhân gian
Xin cám ơn những điều tôi đã có
Của một lần trời đất trót cưu mang

Con thuyền sẽ cập bến bờ sinh tử
Tôi neo thuyền ngồi đợi phút tôi đi
Lòng sẽ xanh như màu thu biếc lá
Và hồn tôi nhuộm trắng bến sông này

Xin đừng khóc, đừng nói lời đưa tiễn
Đừng khăn sô, đừng ủ dột sầu bi
Giữa cõi tạm, trái tim người là bến
Một lần qua là không hẹn quay về

Giữa cõi tạm, cuộc tình tôi là mộng
Mà trần gian lạnh ngắt bóng con người
Xin trả lại dù nghĩa đời đen trắng
Tôi trở về thắp sáng một vì sao

Xin cám ơn những điều tôi đã có
Của một lần trời đất trót cưu mang
Xin trả hết những phụ phàng duyên nợ
Suốt cuộc người trôi giạt giữa nhân gian.
                                   Lê Văn Trung

LỜI TẠ ƠN

https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/645795643115080/
Xin tạ ơn Ngài đã chọn lựa tôi
Đã thanh lọc linh hồn tôi bằng phép rữa
Đã Thánh tẩy thân xác ô uế tôi
bằng nước lấy từ giếng trời công chính

Xin tạ ơn Ngài đã chọn lựa tôi
Làm lễ vật hiến tế
Trong thế giới bụi tro của con người
Trong dục vọng cám dỗ yêu ma cõi nhân gian

Thịt xương tôi đây!
Và máu lệ của tôi đây!

Xin hãy chia đều cho từng mầm cây cọng cỏ
Xin hãy tưới đều cho từng nụ hoa mới nở
Cho từng con dế con giun
Cho từng con sâu con kiến
Cho chim trên trời cho bướm trong vườn xuân

Thịt xương tôi đây!
Và máu lệ của tôi đây!
Đã ướp vào thơ đã ươm vào thánh ngữ
Bài nhã ca tôi viết từ linh hồn
Từ trái tim rướm đỏ
Xin tạ ơn Ngài đã lựa chọn tôi
Đặt trái tim tôi lên điện thờ Tình Yêu Bất Tử.
                                   Lê Văn Trung

LÒNG TA BUỒN HƠN LÒNG TOA TÀU

https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/649703836057594/
Con tàu về muộn, sân ga vắng
Chẳng có ai người đưa đón nhau
Ta hành trang nhẹ câu thơ cũ
Lòng ta buồn hơn lòng toa tàu
Ai đứng lặng thầm nơi cuối ga ?
Tóc như mây, gió rối, bay nhòa
Ta nhìn không rõ màu năm tháng
Chỉ thấy mây trời bay rất xa
Ta hỏi lòng ta những nhớ? Quên?
Có gì rất lạ!
Rất thân quen!
Ta đưa tay vẫy
Người quay mặt!
Muốn gọi tên người
Không nhớ tên!

Hình như đời quá vội trôi mau
Đời trôi tiếp tiếp những ga đời
Ôi những ga đời không đưa đón
Và cuối ga người không có tôi
Con tàu về muộn
Ta đành muộn!
Thôi trách nhau gì đưa đón nhau
Vạn kiếp tình người như ga vắng
Sao lòng ta buồn hơn lòng toa tàu?
Lê Văn Trung

MAI NGƯỜI VỀ KHÔNG

https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/634979400863371/
Mai người về không mà tôi chờ
Tàu người đi, tàu qua nhiều ga
Người biết ga nào tôi đứng đợi
Dù trời giăng mưa hay sương nhòa
Mai người về không mà tôi mong
Thuyền đưa người qua mấy dòng sông
Người biết bến nào tôi đứng đợi
Lòng chưa chớp biển đã mưa nguồn
Mai người về không mà tôi vui
Tôi rải thơ bay cùng mây trời
Dù rét đầu đông hay nắng hạ
Dù gió nhàu phai vàng áo ai
Mai người về không sao tôi buồn
Đường thì xa trời thì mênh mông
Có biết lòng tôi như cơn gió
Thổi về đâu cho tóc tỏa hương
Mai người về?
Thôi
Người không về!
Tôi thắp cho hồng những giấc mơ
Trăm năm ai nhớ câu hò hẹn
Tình ơi vời vợi nỗi mong chờ.
Lê Văn Trung 5.11.19

NHỚ THƯƠNG NGƯỜI NHỚ CẢ MỘT TRỜI QUÊ
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/633199034374741/
Em nói quê mình đã vào mùa mưa bão
Người miền Trung sống với lũ với giông
Nỗi giá rét len vào từng sợi máu
Giận hờn chi mà cuồn cuộn những dòng sông?

Buồn lòng chi mà dầm dề mưa dằng dặc lê thê
Mưa ướt đẫm mắt người như nhòa lệ
Và mùa đông ơi sao lạnh lùng đến thế
Réo u sầu rụng tím nhánh sầu đông

Nhớ thương em, thương quá chuyến đò ngang
Thương chiếc lá bập bềnh con thuyền nhỏ
Tôi gửi theo mây xám từng nỗi nhớ
Gửi về đâu lời dang dỡ trăm năm
Ai có về, xa lắm, hỡi miền Trung

Cho tôi gửi trái tim đời lưu lạc
Em có nghe trong gió mùa Đông Bắc
Chút tình tôi vàng lạnh cũng theo về
Tôi nhớ thương người, nhớ cả một trời quê.
                                  Lê Văn Trung

PHÍA BÊN KIA HOÀNG HÔN
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/644553349905976/
Thế nào rồi tôi cũng trở về phía bên kia hoàng hôn
Nơi cánh rừng mùa đông đời tôi vàng bóng chiều quạnh vắng
Nơi gió mùa đông đời tôi ru hoài những khúc tình ca buồn vô tận
Nơi chiếc lá cuối cùng mùa đông đời tôi lẽ loi sót lại trên cành
Không nỡ rơi! Không nỡ! Không đành!
Còn thương nhớ mãi một màu xanh trong mắt người xanh biếc

Thế nào rồi tôi cũng trở về phía bên kia hoàng hôn chôn kín niềm thương tiếc
Chôn một câu thơ từ thuở mới yêu người
Chôn một nỗi buồn từ tuổi chớm đôi mươi
Chôn một niềm đau dằng dặc năm mươi năm chất chồng giông bão


Tôi xin gửi vào đất trời trọn cả linh hồn và xương máu
Tôi đứng chờ bên bờ vực hoàng hôn
Tôi đứng chờ em đến khâm liệm nỗi buồn
Xin phủ kín tình em lên nấm mồ thiên cổ
Cho hương sắc nghìn thu
Cùng tôi trong đáy mộ
Ngợi ca người
Ôi một cõi nhân gian.

                   Lê Văn Trung

PHỐ XƯA
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/633781320983179/
Có kẻ đêm nay về ngang phố 
Nhớ từng chiếc lá rơi bên đường 
Nhớ lời ru lặng buồn trong gió 
Nhớ áo quỳnh hương nhuộm bóng trăng
Có kẻ đêm nay ngồi giữa phố 
Quán lạnh đèn vàng mưa hắt hiu 
Nhìn giọt cafe rơi rất chậm 
Rơi hoài cho kín một niềm đau

Rơi mãi chưa tròn lời hẹn ước 
Lòng còn soi quạnh bóng trăng khuya
Lòng còn lạnh suốt mùa sương cũ 
Còn mãi hoang mang một nẽo về

Phố bổng không quen, người cũng lạ 
Đường hút mù xa, tình cũng xa 
Hình như có chuyến tàu qua phố 
Vô tình bỏ lại một sân ga
                        Lê Văn Trung

PHƯƠNG XA

https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/633434044351240/
1.
Nghìn thu lả sợi tóc vàng
Em phơi áo lụa thắm hoàng hôn tôi
Áo bay ướp mật da ngời
Bờ xanh sương biếc mắt người hồ thu
2.
Về đi cho kịp lòng nhau
Rót lời vi diệu lên màu quỳnh hoa
Nở đi em đóa ngọc ngà
Đêm tình khai nhụy hương pha men nồng
Nở đi em đóa nguyệt hồng
Cho thơ sáng rỡ một vùng chiêm bao
3.
Về đi cho kịp nghìn sau
Đời chia muôn dặm chờ nhau buổi này
Trăm năm còn sợi tóc mây
Tay người thả sợi tóc bay cuối ngàn
4.
Về đi chiều đã sương tan
Lòng xưa đã nhuộm ráng vàng đồi tây
Rừng xa tiếng hạc gọi bầy
Về đi! Ta đợi cõi ngoài vô biên
5.
Nghìn thu lá đổ xa miền
Em về phơi áo bên thềm hoa xưa
Lòng tôi chừng cũng giao mùa
Nhớ màu áo thuở sen vừa dậy hương
6.
Chim nghiêng cánh gió về rừng
Tóc mây nghìn sợi sóng vàng lên thơ
Áo chiều mỏng quá như tơ
Mỏng như hương nhụy lòng vừa mãn khai
7.
Về đi
Biển rộng
Sông dài
Đèo cao
Lũng thấp
Sương mai
Gió chiều
Nghìn thu thuyền vẫn còn neo
Có người ngồi gõ nhịp theo sóng trào
8.
Về đi cho kịp nghìn sau
Mà lên chung một chuyến tàu hoàng hôn
Bờ lau bãi sậy bên cồn
Lòng nhau trắng xóa một hồn thu xa
9.
Nở đi em nụ quỳnh hoa
Hương xưa còn đượm đôi tà áo mây
Về đi kịp hội trăng này
Rót cho nhau cạn men say cuối cùng
10.
Ngàn thu xa
Áo ai vàng
Thả bay trong gió
Gió mang hương người
Ngàn thu xa
Áo da trời
Thả bay trong gió
Gió vời vợi hương
11.
Chờ nhau lạnh một dòng sương
Tìm nhau lạc mấy dặm đường chiêm bao
Áo hoa từ độ phai màu
Mà hương xưa mãi quyện vào trong thơ
12.
Thương dòng sông nhớ con đò
Thương con đò nhớ đôi bờ sóng xao
Rồi khi khăn vẫy tay chào
Người cuối sông, kẻ giang đầu nhớ nhau
Lê Văn Trung

RỤNG XUỐNG TRANG THƠ ĐÃ ÚA VÀNG


https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/636836730677638/
Em ơi chiếc lá mùa thu cũ
Rụng xuống trang thơ đã ố vàng
Những câu thơ viết còn dang dở
Như vành trăng khuyết suốt trăm năm

Những câu thơ úa màu rêu úa
Vùi xác xơ mơ dấu chân người
Khi gió mùa xanh xao xuyến gọi
Lời thơ rụng xám lá thơ rơi

Thơ chưa kịp gửi lời chia biệt
Ta đợi - rồi em chẳng trở về
Ta đợi như bờ xanh mòn mỏi
Em về, dù chỉ để chia ly

Em về, dù chỉ vài chung rượu
Uống như uống cạn nỗi đau đời
Đập vỡ ly rồi chia mỗi ngã
Đập vỡ ly rồi, quên lãng thôi

Hãy trở về! Dù không hò hẹn
Gặp nhau cho vẹn nghĩa trần gian
Cho dẫu lòng như mùa thu cũ
Rụng giữa câu thơ đã ố vàng.
    Lê Văn Trung 9.11. 19

THEO EM MÙA ĐÔNG
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/640222373672407/
Em về, chở gió qua sông vắng
Để sóng tình tôi mỏi mạn thuyền
Vỗ mãi vào bờ tôi chùng lặng
Câu thơ chìm nổi cuộc tình duyên

Em về thao thiết từng câu hát
Tiếng hát rơi mù trong nhớ nhung
Cho sóng bờ xa còn xao xác
Cho lá mùa xanh vội úa vàng

Mùa nối mùa trôi sầu lớp lớp
Sao còn ngồi đợi giữa chiêm bao
Em gửi theo chiều đau tiếng hát
Để tình ngàn dặm nhớ thương nhau

Em gửi theo chiều đau tiếng hát
Gửi gì trong gió lẫn trong sương
Câu thơ dang dỡ nghìn cung bậc
Thành mây bay trắng trời muôn phương

Em chở mùa đông về theo gió
Em gọi mùa đông về trong mưa
Nhuộm cả nỗi buồn đau tóc rối
Nhuộm cả tình tôi vàng cơn mơ.
                             Lê Văn Trung 

TÔI RU TÔI NGỦ
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/646351136392864/
Tôi đang ru trái tim mình
Ngủ yên đi nhé đừng quên nhớ gì
Ngủ yên đi, lắng im nghe
Từng hơi thở của mùa đi chưa về

Từng lời gió động qua khe
Rừng muôn thu gọi bóng ngày mù xa
Ngủ đi kẻo mộng tan nhòa
Ngủ đi tôi, khúc Huyền Ca muộn màng

Tôi ru từng khúc dở dang
Lời ru thành giọt lệ hoàng hôn xưa
Ngủ đi tôi, đến bao giờ
Người về gõ cửa bên bờ trăng khuya

Người về áo trắng vườn xưa
Rủ sương ảo mộng cài hoa diệu kỳ
Ngủ đi tôi nhé, đêm này
Là đêm vô tận, đêm dài thiên thu.
                             Lê Văn Trung

TRỞ VỀ
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/596331048061540/
Không trở về là lỗi với trăm năm
Ta rót nốt chén rượu đời cay nghiệt
Sẽ một mình ta trên chuyến tàu thứ nhất
Một mình ta hun hút dặm trường xa

Ta về như kẻ lưu phương tìm kiếm một quê nhà
Tìm kiếm lại một mối tình đã đành cam để mất
Tìm kiếm một hoàng hôn mây chìm trong mắt
Tìm lại vườn xưa xanh biếc tóc hoang đường
Ta trở về tìm kiếm từng giọt sương
Từng sợi nắng ẩn chìm trong áo lụa

Ta sẽ trở về như một lời tuyên hứa
Khấn trọn đời cho vẹn nghĩa trăm năm
Dù trăng ngày xưa chừ đã phai rằm
Dù áo tình xưa nhạt nhàu năm tháng
Dù bước tình xưa lạc dần vào quên lãng

Ta trở về như định mệnh đời ta
Ta trở về réo gọi giữa bao la
Tìm kiếm khổ đau trong nguồn hạnh phúc
Tìm kiếm bể dâu trong cái còn cái mất
Như mối tình chìm nỗi mấy mươi năm

Ta trở về tạ lỗi với trăm năm.

                          Lê Văn Trung

VỀ NGANG THÀNH PHỐ CŨ
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/644152166612761/
Rồi người trở về ngang thành phố cũ
Lòng hoang vu trong một giấc mơ buồn
Và nỗi nhớ chảy ùa theo nỗi nhớ
Như sóng chiều xao xác mấy triền sông

Con đường nhuộm nắng vàng xưa còn đó
Mà áo vàng xưa mờ mịt phía hoàng hôn
Ai nhặt nắng ướp thơm từng trang vở
Để bây giờ nắng rụng giữa trời không

Người qua phố kể chuyện buồn với phố
Kể một mình
Kể mãi
Một mình nghe
Kể với ghế bàn hiên chiều quán nhỏ
Chợt thấy tay mình năm ngón so le

Người qua phố kể chuyện tình với phố
Chỉ một mình, ngồi kể với trăm năm
Kể với hàng cây vàng xao xác lá
Chợt thấy lòng mình giá buốt căm căm.
                          Lê Văn Trung

VÔ MINH
https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/637890420572269/
Đừng tiếc gì em, ngày sắp cạn
Ta còn lưng chén rượu vơi đầy
Vung tay mà ném vào vô tận
Giấc mộng công hầu đã trắng tay

Thì tiếc gì nhau mà trinh tiết
Thì tiếc gì nhau mà sắc son
Ta chẳng Thúy Kiều, không Từ Hải
Đời chỉ toàn tên Mã Giám Sinh

Thì tiếc gì nhau mà trung quân
Thì hổ ngươi chi mà nịnh thần
Đời đục, biển trần gian vẩn đục
Ích gì em, một dòng suối trong

Thôi tiếc gì em, ngày sắp cạn
Ta vung đao chém sả đời mình
Ta chém cho tim đời chảy máu
Chảy hoài trong suốt cõi vô minh.
                  Lê Văn Trung

XIN TÌNH LÀ QUÁN TRỌ CỦA TRĂM NĂM

https://www.facebook.com/groups/395853348109312/posts/639803377047640/
Lòng cứ ngỡ đời vui là quán trọ
Ta ghé vào xin cạn chén cùng ai
Em, chủ quán, có chờ mong mòn mỏi
Ngồi cùng ta, em nhé, một đêm dài

Em là quán? Hay lòng em là quán
Ta giang hồ, khách lạ, bốn phương xa

Thôi hãy uống sá gì quen với lạ
Hãy quên ta, một viễn khách không nhà

Ta trăm năm hoài phí một đời thơ
Câu ái, câu ân, nghe buồn đứt ruột
Câu duyên nợ đã đành cam vụt mất
Ta giang hồ tay trắng cả tình xưa

Em là quán? Xin tình em là quán
Cho ta ngồi tạm lại một đêm vui
Cho ta thắp lòng nhau trăm ngọn nến
Sáng lung linh cho ấm cuộc tình người

Em là quán? Xin hồn em là quán
Cho ta tìm trong ký ức mù sương
Của đôi mắt thuở vàng thu đăm đắm
Thuở tình xưa vời vợi mộng hoang đường

Em là quán? Xin đời em là quán
Rót giùm ta ly rượu chảy trăm năm
Ta bỏ lại bên kia bờ quên lãng
Xin tình xưa còn mãi mộng nguyên rằm.
                                Lê Văn Trung

No comments:

Post a Comment

Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...