Hoa mộng về đâu - Hoa nắng - Hoa tím vườn trăng - Hóa thân - Hoài nghi - Hoan ca mùa thu - Hoang vắng - Hoang vắng đìu hiu giữa thế gian - Hoang vu - Hôm nay tôi viết bài thơ cuối - Hồn tôi chiếc lá vàng thu - Hồn tôi Đà Lạt - Hồn tôi đây nhé một vườn thơ - Hồng ân - Hồng hoang - Hợp xướng vàng hoa - Hương đêm - Hương thu (2 bài) - Hương trăng - hương xưa (2 bài) - Huyền thoại - Hy vọng
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
Gió đưa sương xuống nụ hoa gầy
Hoa rung trong gió hương xanh ngát
Hoa chạm vào thơ thành rượu cay
Em giấu tình tôi trong ngực biếc
Em thắp tình tôi trong tim hồng
Đêm tôi sáng một màu trăng lạ
Trăng thuở mười ba, em biết không ?
Em có về không mà nắng lụa
Rực vàng theo nỗi nhớ nhung bay
Vàng bay từng cánh vàng hoa bướm
Vàng cả mùa xưa mà không hay
Tôi ngồi vẽ lại cơn mơ cũ
Thuở áo vàng ươm nắng lụa vàng
Thuở mây như tóc mềm vai nhỏ
Mỗi bước chân hồng một bước xuân
Tôi ngồi vẽ lại cơn mơ cũ
Vẽ mãi mà tranh nhuốm một màu
Màu của vàng hoa từ dạo ấy
Tóc cài hoa thắm, mộng về đâu.
Lê Văn Trung
23.02.20
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
Trời hình như báo tin xuân
https://vannghequangtri.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
Chùm hoa khế bên vườn khuya vẫn nở
Một màu trăng tím ngát cả vườn trăng
Em về khoát sương mềm thơm ngực biếc
Áo tình nhân mây lụa đóa quỳnh hương
Gọi tên người xao xuyến một viền mây
Hình như có con dế ngoài hiên lạnh
Nằm ru hoài khúc nhạc gió thu phai
Che bóng người về đứng giữa chiêm bao
Hình như đêm cũng gầy hao nhòe nhoẹt
Có vì sao chợt thức ở trên cao
Tím hồn tôi, đêm tím một màu trăng
Bản giao hưởng chìm cung trầm nhã nhạc
Tóc ai bay hay bụi phấn thu vàng?
Như đi hoài chưa tới hết chiêm bao
Em tỏa chi mùi hương hoa phủ dụ
Anh trở về, bước nhẹ giữa cơn đau.
12.10.19
HÓA THÂN
https://vannghequangtri.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoa-mong-ve-au-hoa-nang-hoa-tim-vuon.html
Xin hóa thân vào đá
Hoài Nghi
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
Gió thổi về đâu? Em biết không?
Mây bay về đâu? Em biết không?
Về đâu trong tận cõi vô cùng
Mà trăng thiên cổ còn vô định
Mà trăng nghìn phương còn chưa rằm
Lá rụng về đâu? Rơi về đâu?
Tóc xưa lụa chảy bến giang đầu
Ai ướp phù vân vào nhan sắc?
Ai đắm hồng nhan chìm bể dâu?
Sông chảy về đâu? Em biết không?
Rong rêu đời sóng giạt trăm dòng
Có ai còn thấy từng con nước
Đã chảy trôi qua vạn tấm lòng?
Ta chảy về đâu? Trôi về đâu?
Ta tan vào đâu? Chìm vào đâu?
Em ơi ta chỉ là tro bụi
Hạt bụi tàn trong bể khổ đau.
Lê Văn Trung
(viết trong mùa dịch Covid)
HOAN CA MÙA THU
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://vannghequangtri.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
Cứ âm u ray rức một điều gì
Những người đến người đi chừng cũng lạ
Không nhìn nhau và chẳng nói năng chi
Mặt trời chết từ đêm đời giông bão
Mây cũng buồn nằm đọng cuối phương xa
Và tình ơi không vòng tay nương náu
Gió cô đơn thổi lạnh giấc mơ nhòa.
Hoa chẳng nở chìm trong cơn mê ngủ
Lá vườn xanh mơ mãi sắc vàng thu
Trời rất lặng trời rất im em ạ
Không một lời thương nhớ gởi cho nhau
Em đâu đó khuất chìm trong dĩ vãng
Đã vô tình hiu hắt một lời ru
Để câu hát chảy dài theo năm tháng
Cứ trôi xa, biền biệt cõi sa mù
Tôi ngồi đợi, có ai về, gõ cửa
Lòng hoang vu như trời đất hoang vu
https://vannghequangtri.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
Em rót chi thêm nỗi muộn phiền
Vàng cả lời thơ, đau tiếng hát
Trắng cả mùa sương tiết cuối đông
Áo người bay cuối bến hoàng hôn
Nắng chùng trên tóc chìm trong mắt
Nắng chảy đìu hiu dấu ngực trầm
Không nỡ rơi buồn trên lối xưa
Em bước về ngang vườn phố cũ
Tay cầm xác lá bầm trong mưa
Lòng ta là một sân ga buồn
Lòng ta là một dòng sông quạnh
Hoang vắng đìu hiu giữa thế gian.
https://phudoanlagi.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2021/10/hoai-nghi-hoan-ca-mua-thu-hoang-vang.html
https://vannghequangtri.blogspot.com/2021/11/hom-nay-toi-viet-bai-tho-cuoi-hong-hong.html
Gửi lại nhân gian một mối tình
Gửi lại thiên thu lời trăn trối
Những bài thơ bằng máu trái tim
Bằng hơi thở của nắng phai tàn
Bằng da lụa mỏng bừng hương sắc
Bằng tóc huyền trôi dòng dỡ dang
Bằng lời của gió của sương mưa
Bằng men của rượu hồ thu biếc
Bằng mật nghìn năm ủ nhụy hoa
Yêu người, yêu cả giấc mơ tan
Yêu nỗi úa phai màu phụ bạc
Yêu người, dang dỡ mộng trăm năm
Yêu người, yêu cả những thiên tai
Yêu cả lỡ bồi lòng xưa cũ
Yêu cả màu mây mộng viễn hoài
Bằng thơ diễm lệ trái tim hồng
Ta kết khổ đau thành châu ngọc
Ta ươm hạnh phúc vào tang thương
Gửi lại nhân gian một tấm lòng
Gửi lại cho tình ta mòn mỏi
Xin tạ ơn đời đã tỏa hương.
Một hôm vàng rụng dấu chân người
Em về qua lối tình xưa ấy
Nhặt lá tình xưa có ngậm ngùi
Thơm cả mùi rêu đã úa phai
Và mắt tình ơi xin đừng lệ
Rơi trên xác lá giọt sương gầy
Cho từng gân lá cũng vang ngân
Lời trăm năm chép thành kinh nguyện
Tim người thánh lễ sẽ rung chuông
Xác lá còn in ngấn lệ vàng
Nghìn năm hồn lá xanh như ngọc
Réo rắc đàn ơi khúc nguyệt cầm
Rơi chạm vào thơ đã thắm vàng
Em về qua lối tình xưa ấy
Cúi nhặt giùm tôi những lãng quên.
https://vannghequangtri.blogspot.com/2021/10/chum-tho-hon-toi-cua-le-van-trung.html
Vẫn sương tha thiết nghìn đôi mắt
Vẫn gió đam mê réo nhạc vàng
Hồn tôi như lụa ngát hương trầm
Hồn tôi như biếc xanh vườn cũ
Như mắt hoàng hôn buổi nguyệt rằm
Xin bàn tay nhẹ kẻo hương tan
Tôi hồng tôi thắm bờ môi ngọc
Xin uống cho tràn men ái ân
Áo là da thịt của thanh tân
Em ơi khoát nhẹ hồn tôi nhé
Cho tình duyên trọn với trăm năm
Là nhung là lụa của thi ca
Em về đây nhé, về đây nhé
Tôi tỏa hương từ những đóa hoa
Hồn tôi đây nhé một vườn thơ
Mơ gì em hỡi phương trời lạ
Tôi nở nghìn hoa nỗi đợi chờ.
Nhìn chú chim còn ngủ nướng trên cành
Này chim ơi mơ gì mà đôi mắt
Cứ lim dim hoài mộng cõi trời xanh
Mà trời cao. Mà biển rộng. Muôn trùng
Vẫn khao khát, vẫn cháy ngời hy vọng
Có một ngày soải cánh vút không gian
Mặt trời lên, hoa nở rộ trong vườn
Triệu cánh bướm sẽ thay màu áo mới
Mặt đất này muôn thuở ngát thơm hương
Người trăm năm về giữa hội tương phùng
Và giọt lệ của Hồng Ân cứu rổi
Là giọt tình nhỏ xuống cõi nhân gian.
Em nguyên sinh rừng thẳm
Trăng thiên cổ bên đồi
Tắm sương vàng cơn mộng
Hố thẳm sầu chênh vênh
Tay em làm phép lạ
Một thiên đường bỏ quên
Em cháy rực mặt trời
Thiêu nghìn cơn huyền mộng
Hạt bụi tình chưa nguôi
Rêu tàn phai ngàn năm
Hồn xưa vùi trong đá
Một tinh cầu lạnh căm
Bay suốt một mùa đông
Tôi vỡ tàn cơn mộng
Chìm tận ĐÁY VÔ CÙNG.
Những bông hoa dại vàng lên rực rỡ quá
Tôi bỗng thấy mình như người khách lạ
Mới tinh khôi từ câu hỏi tiếng chào
Như bỗng nhiên em về đẹp như chiêm bao
Đẹp man dại như hoa vàng buổi sớm
Như hạt sương long lanh trên mắt tình rực sáng
Và hồn tôi thơ như lụa mượt mà
Bóng mây vàng, vàng hơn những nụ hoa
Nắng nhung gấm gửi lời nồng hương sắc
Có con bướm vàng không bay mà đậu hoài trên tóc
Và hồn tôi cũng nhịp cánh hoa vàng
Bỗng nhiên em về giấc mơ nhẹ như bông
Chân hồng nở êm trên hồn cỏ biếc
Trời đất cũng sững sờ
Nghìn năm em nhan sắc
Nghìn năm thơ vi diệu ngợi ca
Em đã về trên những nụ hoa
Vàng rực rỡ vàng ru lời tình tự
Tôi bỗng dưng lòng như lòng viễn xứ
Trở về đây mới quá áo mùa xanh
Sững sờ gì mà đôi mắt quá long lanh
Hình như đâu đây ai vừa trỗi khúc nhạc tình
Ngàn hoa dại vàng ươm ngàn lời hợp xướng.
Hồn thu tôi cũng đang rằm vàng ươm
Quỳnh hương! Ồ dạ lan hương!
Hay mùi da thịt chìm sương lụa hồng?
Chỉ là mơ, chỉ là mong, ảo huyền!
Chỉ là mây quyện vào đêm
Chỉ là gió nhẹ lay mềm câu thơ
Chỉ là sợi khói giăng tơ
Chỉ là men ủ từ hồ rượu thu
Mà thơ tôi trải nghìn câu ngọc ngà
Bước chân em nhẹ như là
Mùi hương cổ tích mượt mà vườn đêm.
Để buồn tôi vàng chảy một dòng phai
Chiều buông tiếng thở dài đau chiếc lá
Nằm chiêm bao bên những nụ hoa gầy
Thác ngàn tôi ghềnh đá cũng ưu phiền
Em có thấy mây giăng mù trắng bãi
Dòng sông nào chở hết cuộc tình duyên
Cho màu thu cũng thắm ngọt môi tình
Hoa vườn tôi chợt vàng phai mấy nụ
Và thơ buồn trôi mãi giữa mông mênh
Chải về đâu mà hương quyện vào thu
Xin ngàn năm tôi mãi là cơn gió
Chìm theo hương, qua những nẻo tình sầu.
Nhẹ như hồn sương phai
Hương vàng bay tóc xỏa
Thơm trên từng ngón tay
Trong mắt chùng giấc mơ
Môi ngậm lời thơ hát
Dìu dặt bài tình ca
Linh hồn tôi vừa rằm
Em gõ giùm tôi nhé
Tình êm như cung đàn
Áo lụa người thần tiên
Ôi trắng ngần một đóa
Tình thu nồng hương em
Hương mềm từng ngón tay
Em, tình thu ngà ngọc
Chìm trong hồn tôi say.
Ai nhắn vào thơ lời chim én
Líu lo về gọi dưới hiên nhà
Hình như đất cũng hóa linh hồn
Màu xuân xanh quá lòng như ngọc
Đã nở bừng hương triệu đóa hồng
Sương phủ mềm trên những đóa vàng
Vườn ai trái chín thơm như mật
Lá cũng lay vờn theo gió êm
Tóc người nhuộm thắm một màu trăng
Em về hát tiếng mùa xuân biếc
Đã chạm vào thơ những nốt trầm.
Trăng của tình xưa còn nguyên rằm
Câu thơ vời vợi nguồn vi diệu
Nở đóa quỳnh trên phím nguyệt cầm
Tay đang ôm mềm dòng mưa qua
Câu thơ ru nồng môi tương tư
Tóc nhớ thương ai mà tóc rối
Mắt nhớ thương ai mà lệ mờ
Tôi say hương chiều tan trong mưa
Em tan theo dòng mưa hương xưa
Em mở lòng trăng tình nguyệt nở
Em mở lòng trăng tình nguyên sơ
Tôi chết hồn nhiên, chết nhiệm mầu
Chết từ linh diệu của chiêm bao
Em mở lòng trăng thơm lệ ngát
Tôi uống từ trăng đóa nguyệt sầu.
Sợi tóc mùa xưa còn ngát hương
Bàn tay ai níu vào song cửa
Bụi lấm mờ in một nỗi buồn
Bóng trăng ngày cũ cũng vừa tan
Tôi thấy bóng mình như bóng lá
Rụng giữa chiểu em đã úa vàng
Mắt người đã nhuộm một hồn thu
Và chiếc thuyền tôi từ buổi ấy
Chìm trong sương quạnh bến sa mù
Trời ơi chăn gối vẫn nồng hương
Tôi về xếp lại vuông khăn cũ
Giọt lệ nghìn xưa vẫn cháy nồng.
Màu đêm vàng như màu trăng rằm
Em có về không mà trong gió
Tóc của mùa trăng tỏa ngát hương
Trăng rằm hay em trăng vừa xanh
Trăng vừa bay vừa kể chuyện tình
Vừa tan dìu dịu trong sương biếc
Vừa nhẹ vàng ươm đôi mắt đen
Em bước về đâu mà áo trăng
Mang mang trời đất trắng vô cùng
Hay da thịt của nghìn cơn mộng
Đã nở cùng thơ buổi nguyệt rằm
Em rót giùm ta tràn chén ngọc
Em uống cùng ta mềm giấc mơ
Hãy ủ cho men nồng trong mắt
Hãy ướp thơm tho mùi hương xưa
Ta nghe trong gió lời tình tự
Của một mùa trăng xa nhớ nhung
Đêm nay ngồi uống trăng như rượu
Lòng bỗng say theo đóa nguyệt hồng.
Mặt trời sẽ mọc ở phương Đông
Và chim sẽ hót tươi màu nắng
Và gió thơm tho áo lụa hồng
Nước chảy về Đông chảy về Tây
Chảy qua những tấm lòng nhân ái
Chảy qua tình em từng đêm say
Của lời hoa đã nở trên môi
Của màu huyền diệu ươm trên mắt
Của má hồng thơm giọt nắng mai
Tiếng người trên bến đợi yêu thương
Vòng tay ôm hết tình trăm họ
Vòng tay ôm cả hồn Đông Phương.
No comments:
Post a Comment