Em về vướng gót mùa thu - Hoa, mộng về đâu (417) - Vẽ những cơn mơ (410) -
Thơ Hư Vô
Em về vướng gót mùa thu
Còn nghe âm vọng lá khô thì thầm
Chiều đắm trên phím vĩ cầm
Bóng em in xuống cuối trầm vực quen.
Áo người phơi nắng mỏng tênh
Tôi. tay không. lấy gì đền ơn em
Chưa thành người lạ để quên
Tóc em thả xuống phía bên vai nào?
Em về trời đất xôn xao
Có tôi hồn vía lao đao đứng chờ
Từ em vướng gót vào thơ
Mùa thu như thể tình cờ yêu em.
Chiếc lá còn biết vàng thêm
Hỏi em, em vẫn trái tim dị kỳ?
Để tôi mãi miết cuồng si
Thì em cũng đã biết lì như tôi…
https://nguoitinhhuvo.wordpress.com/2021/03/18/quan-tho-hu-vo-417/?fbclid=IwAR1Wq7ytqK47mouJ517jv4E4wJpHoArYaHOI4Y-H-u0V8EObOSG361-r9iU
Gió đưa sương xuống nụ hoa gầy
Hoa rung trong gió hương xanh ngát
Hoa chạm vào thơ thành rượu cay
Em giấu tình tôi trong ngực biếc
Em thắp tình tôi trong tim hồng
Đêm tôi sáng một màu trăng lạ
Trăng thuở mười ba, em biết không ?
Em có về không mà nắng lụa
Rực vàng theo nỗi nhớ nhung bay
Vàng bay từng cánh vàng hoa bướm
Vàng cả mùa xưa mà không hay
Tôi ngồi vẽ lại cơn mơ cũ
Thuở áo vàng ươm nắng lụa vàng
Thuở mây như tóc mềm vai nhỏ
Mỗi bước chân hồng một bước xuân
Tôi ngồi vẽ lại cơn mơ cũ
Vẽ mãi mà tranh nhuốm một màu
Màu của vàng hoa từ dạo ấy
Tóc cài hoa thắm, mộng về đâu.
Lê Văn Trung
23.02.20
VẼ NHỮNG CƠN MƠ
https://nguoitinhhuvo.wordpress.com/2021/01/09/quan-tho-hu-vo-410/
Tôi vẽ hồn tôi lên phiến lá
Cho vừa kịp buổi mùa đang xanh
Mai mốt em về trăng chớm hạ
Nở thắm hồn nhiên một đóa quỳnh
Tôi vẽ bàn tay thơm cỏ hoa
Bầy chim về hót dưới hiên nhà
Giọt nắng vàng rung trên tóc rối
Và tóc trôi dài như suối mơ
Tôi vẽ chiều rơi những sợi im
Trên môi hồng ướp một màu sen
Da thơm tình ái mềm như lụa
Nhẹ tỏa theo từng hương nguyệt tan
Tôi vẽ màu đông rắc phấn sương
Trăng em vừa hé nụ hoa rằm
Đôi tà mây trắng bay trong gió
Và gió thơm lừng hương ái ân
Tôi ngồi vẽ mãi những cơn mơ
Vẽ gió yêu thương mây hẹn hò
Vẽ những màu sương mù hư ảo
Vẽ nỗi ngàn năm những đợi chờ.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment