Bay về đây nhé chim ơi - Bến con người - Biết tìm đâu tìm nhau – Bốn câu (2 bài) – Bóng chim huyền thoại - Bóng quê hương – Bóng tình ai vừa chạm giấc mơ chiều – Bữa tiệc trần gian - Bức tranh – Buổi sáng ngủ trên rừng - Buồn như trăng nhớ ai - Buồn vui gì mà ở hay đi - Buồn vui tôi chảy qua lòng nhân gian - Một trang tình huyền thoại - Mùa cạn - Mưa chiều tháng bảy - Mùa chớm đông rồi, ơi mùa đông - Mưa Qui Nhơn - Mùa thu hoang đường
Trên đôi cánh mỏng ướp đầy tình vui
Xuống đây chim nhé, chiều rồi
Lòng em vải hạt ngọc trời chim ăn
Chim bay nhè nhẹ vào trang thơ hồng
Bay vào em một tấm lòng
Là bay vào cõi mênh mông thiện lành
Hoa lòng nở tỏa hương tình từ tâm
Bay về đây nhé ơi chim
Lòng em dâng vẹn trái tim nguyện cầu.
Bến Con Người
https://banvannghe.com/p11a11705/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Em có thấy bên kia bờ ảo vọng
Một bóng thuyền nằm đợi mấy mùa trăng
Từng con sóng vỗ về từng con sóng
Nhắc nhau lời thệ ước với trăm năm
Em có thấy mây chiều trôi rất chậm
Như níu từng sợi nắng úa hoàng hôn
Từng cơn gió thổi buồn từng cơn gió
Thổi đìu hiu qua sậy bãi lau cồn
Em có thấy cánh chim rừng bay mỏi
Đôi cánh chùng như lá rụng vào thu
Từng chiếc lá là từng câu nhắn gửi
Gửi về đâu trong vạn nẻo xa mù
Em có thấy
Có bao giờ em thấy
Tôi trôi hoài như chẳng thể ngừng trôi
Tôi trôi mãi biết bao giờ ngừng lại
Chừng trăm năm chưa cập Bến Con Người.
Lê Văn Trung
https://banvannghe.com/p11a11705/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Có lẽ mười năm sau
Còn mình anh ngồi lại
Ai tìm nhau tìm nhau
Giữa nhạt nhòa sương khói
Em phương người quên lãng
Anh con sóng chân cầu
Vỗ hoài vào vô vọng
Trăng hạ huyền chếch bóng
Làm sao biết tìm đâu
Thuở rằm ươm tình mộng
Anh con tàu về muộn
Lặng lẽ vào sân ga
Sân ga buồn hoang vắng
Mà tìm nhau tìm nhau.
BỐN CÂU
https://banvannghe.com/p11a11705/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
1.
Đi suốt trăm năm đời rã mỏi
Loay hoay chưa cạn một ly buồn
Có lẽ đất trời xa quá đổi
Ta về nô giỡn giữa hư không.
2.
Hôm qua có kẻ đứng bên đường
Hỏi có mua giùm nỗi nhớ thương
Sao ta đành bỏ ta cô độc?
Sao ta đành nhìn ta hoang mang?
3.
Em hỡi trong đôi dòng lệ biếc
Là cõi tình xanh đã rụng vàng
Vườn Hồng ai ngỡ vườn Chia Biệt!
Tình nồng ai ngỡ tình ly tan!
Lê Văn Trung
BỐN CÂU
https://banvannghe.com/p11a11705/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
1/
Bao năm chưa ấm một đêm buồn
Bao năm còn cháy cơn cuồng nộ
Sao nỡ đành quên nợ súng gươm!
2/
Tìm nhau như thể mây trời muôn phương
Bao nhiêu địa ngục thiên đường
Ta qua chưa hết nỗi buồn chưa tan.
BÓNG CHIM HUYỀN THOẠI
https://banvannghe.com/p11a11705/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Làm rơi hạt lệ bên bờ chiêm bao
Gọi ngàn xưa, tìm ngàn sau
Tàn phai theo những sắc màu thời gian
Bay hoài vô định chưa tàn giấc mơ
Lệ người úa một câu thơ
Buồn rơi lên nấm hoang mồ tình xưa
Tiếng kêu buốt nghẹn phút giờ tử sinh
Tóc người chảy một dòng sông
Có nghe sóng động chập chùng nỗi đau
Nghìn xưa nối với nghìn sau mịt mờ
Lệ người rụng một tiếng kêu
Còn nguyên tôi với niềm đau cuối cùng.
Lê Văn Trung
https://banvannghe.com/p11a11749/tho-le-van-trung
https://banvannghe.com/p11a11749/tho-le-van-trung
Tiếng của một người thảng thốt gọi tên tôi
Tiếng của một người nghe như tiếng của chiều rơi
Rất gần gủi mà vô cùng xa vắng
Và tiếng nói mang mang như tiếng đàn trải dài nhiều nốt lặng
Mà làm rung thanh sắc của hư vô
Mà làm rung nhịp phách những dòng thơ
(Ôi đôi mắt trầm hương môi ngà mắt ngọc)
Tiếng chiều rơi như tiếng lá tình bay
Như giấc mơ tôi chạm xuống vai gầy
Ôi phố thuở vàng thu Vàng lời nhung lụa
Ôi phố thuở quàng tay ôm vàng nỗi nhớ
Em qua phố vàng vàng lụa cõi thơ tôi
Hay tôi thảng thốt gọi tên người
Lời của gió? Của mưa?
Của vàng vàng ảo mộng?
Lời của thiên thu? Của trăng sao?
Của chiều phơi áo mỏng?
Bữa Tiệc Trần Gian
https://banvannghe.com/p11a11749/tho-le-van-trung
Tiệc đã tàn, rượu đã dần vơi
Ta ngồi thương tiếc cuộc tình vui
Ai về rót hộ giùm ta với
Một chút lòng pha men đắng cay
Trời bốn phương - người của bốn phương
Tình cũng mênh mang chảy mấy dòng
Ai về đây đếm giùm ta với
Chiếc lá vàng rơi chạm đáy lòng
Sao im lặng quá! Trần gian hỡi!
Tiệc tàn, rượu cạn, vắng tri âm
Ai thắp giùm ta từng ngọn nến
Tìm soi cho thấu cõi vô cùng
Sao im lặng quá! Hồn thiên cổ!
Những miếu đền xưa đã úa rêu
Ai gõ vào bia giùm ta với
Gọi vói tình thâm tự kiếp nào
Sao im lặng quá! Còn ai không?
Thức dậy mà nghe gió loạn cuồng
Thức dậy mà nghe hồi chuông đổ
Giữa cuộc trần gian tiệc đã tàn
Lê Văn Trung
09. 06. 20
https://banvannghe.com/p11a11749/tho-le-van-trung
Ngồi vẽ mãi cuộc tình lên khung vải
Khung vải đời tôi là tro bụi trần gian
Màu sắc đời tôi là những nỗi phai tàn
Tôi vẽ mãi khuôn mặt mình biến dạng
Khuôn mặt một thời của thiên thần vô nhiễm
Khuôn mặt một thời mang hình bóng của trái tim
Mà dòng máu như dòng sông hy vọng
Khuôn mặt một thời là bình minh ngập tràn ánh sáng
Bây giờ tôi ngồi vẽ khuôn mặt mình
Với đôi mắt mù trái tim mù
Vào khung đời tối thẫm
Tôi vẽ linh hồn tôi ôi linh hồn quỷ ám
Năm mươi năm chìm nổi cát lở đất bồi
Năm mươi năm trôi giạt mười phương phiêu bạt đất trời
Năm mươi năm uống hoài chén tử chén sinh chén còn chén mất
Uống cuộc tình em đau từng khúc ruột
Tôi vẽ đời mình lên mặt đất hoang vu
Tôi vẽ đời tôi bức tranh không màu
Xin giữ lấy như một lời chia biệt
Xin giữ lấy chờ đến ngày sau hết
Thơ phục sinh! Thơ sẽ phục sinh!
BUỒN NHƯ TRĂNG NHỚ AI
* Thơ phương tấn
https://banvannghe.com/p11a11761/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Tôi xin làm một dòng sông
Buồn vui tôi chảy qua lòng nhân gian
Trái tim tôi trải lụa vàng
Bước chân tình rất nhẹ nhàng lên thơ
Đưa người qua bến đợi chờ trăm năm
Tôi xin làm một vành trăng
Sáng mênh mang cõi tình em với đời
Trải lòng ra với đất trời, Hồn nhiên
Bỏ quên câu hát Đau lòng bờ tôi
Sóng xô. Ai lỡ? Ai bồi?
Buồn vui Tôi chảy qua lòng nhân gian.
https://banvannghe.com/p11a11820/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Một thuở hoang đường trong mắt tôi
(Dẫu biết đôi khi dòng biếc lệ
Vô tình rụng xuống bóng chiều rơi)
Môi vẫn là hoa còn ngậm hương
Tóc rối vào mây một chút buồn
(Đâu biết đôi khi bờ vai nhỏ
Thương lá vàng tôi rụng ngỡ ngàng
Đâu biết áo chiều xưa trắng xóa
Bay hoài trong những giấc mơ hoa
Đâu biết đôi khi dòng trăm ngả
Thơ buồn mơ mãi bến sông xa )
Trăm năm cô mãi là cô bé
Đâu thấy thu tôi rắc lá vàng
Đâu thấy sương tôi mềm cơn mộng
Vừa rơi vừa bay vừa lang thang.
MÙA CẠN |
https://banvannghe.com/p11a11820/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung Lòng hoang vu tình như bãi cạn Ta con còng khổ bò quẩn quanh Vắt kiệt đời xanh đau mùa hạn Gió cháy cồn lau cúi rạp mình Nắng sém ghềnh run nghe đá vỡ Cây trơ cành úa quặn khô mầm Khói cuộn cuồng phong trời hấp hối Lửa đốt hờn căm đất nát bầm Ta ném đời ta như hòn sỏi Lóc cóc khua hoài một cõi mê Ta ném đời ta viên ngói vỡ Mặt đời lếch thếch trượt lia thia Ta búng đời ta mẩu thuốc tàn Tình bay màu khói lụn tro than Đành dối lừa nhau cơn say ảo Ta buồn như kẻ vừa cư tang Ta nhặt đớn đau từng sợi tóc Cơ hồ như sợi máu tàn phai Ta nén vào tim từng tiếng nấc Giọt máu nào rơi tiếng thở dài Đời lăn đau xác thịt khô gầy Đời mộng du suốt cuộc lưu đày Ai gióng vội hồi chuông báo tử Tình xanh chết yểu từ trong thai Nằm nghe gió hú rên mùa cạn Năm tháng đui mù lấp bãi khuya Vì sao rụng tắt mù phương hướng Thiên thu lệ cháy mộng tan lìa Vung tay vạch một đường sinh tử Dẫu chết bên này hay bên kia Ta ngồi đọc hết trang cuồng sử Máu biển xương rừng khóc mộ bia. |
Tôi ngồi xuống, một mình thôi, khẻ gọi
Ai qua đường, không ngoái lại, nhìn tôi
Cô hàng ơi, đôi mắt ướt, xa xôi
Cô thấy gì trong dòng mưa lướt chậm
Chảy về đâu mà lạnh cả một phương người
Cho nỗi buồn tan nhẹ giữa lòng nhau
Cô có thấy hạt mưa chiều tháng bảy
Người ta bảo thầm ôi tháng bảy mưa Ngâu
Trói lòng tôi trong góc quán buồn tênh
Cô có nghe tiếng mùa xanh réo gọi
Con thuyền nào lạc mất bến trăm năm"
Mưa ngày xưa không đủ ướt đôi lòng
Nên vạn kiếp những chiều mưa tháng bảy
Mưa của đất trời ướt cả cõi mênh mông.
https://banvannghe.com/p11a11820/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Trời đang sương và lòng đang mây
Gió nghìn phương lạnh về phương ấy
Tình nghìn phương buồn một phương này
Xin tóc suông mềm vai nhớ nhung
Áo hoa xin ấm lời yêu dấu
Tay ngoan xin biếc từng ngón thon
Khăn nồng hương ấm từng câu thơ
Như buổi hồng hoa môi thiếu nữ
Còn thơm như lệ của mong chờ
Nhuốm giùm ngọn lửa ấm hoàng hôn
Tôi ướp tình tôi thành rượu ngọt
Tôi ươm tình tôi cho nắng vàng
Thấy chăng một xác là thu buồn
Thấy chăng hồn của bài thơ cũ
Bay giữa mùa đông Ơi mùa đông!
https://banvannghe.com/p11a11820/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Mưa trên tóc người như sương phai
Chiều Qui Nhơn mưa như chuyện kể
Mưa hoang đường lụa chảy trên vai
Tôi tắm trong dòng mưa ngát hương
Em như cơn gió nghìn phương mộng
Chảy thiết tha trong rượu ướp nồng
Lời mưa như nhạc réo trong hồn
Em rót vào thơ nguồn vi diệu
Em nhuốm tình tôi ngọn lửa hồng
Mưa thơm tóc chiều mưa Qui Nhơn
Tôi đưa người về mưa rất nhẹ
Mà sao lòng tôi mưa mênh mông.
https://banvannghe.com/p11a11820/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Hình như người còn xa, rất xa
Tiếng còi tàu vọng từ thiên cổ
Nghìn đời chưa đến một sân ga
Và người chìm khuất như cơn mơ
Cánh chim mùa cũ chừng bay mỏi
Đậu xuống hồn tôi chết sững sờ
Có lẽ đêm quỳnh chưa ngậm sương
Cho nên thu vẫn chìm trong mộng
Cho nên thu vẫn còn hoang đường
Hình như hương nhụy chìm quên lãng
Tình chưa hàm tiếu mùa ái ân
Đâu ngỡ rằng em xa, quá xa
Cho nên tiếng hú từ thiên cổ
Con tàu vô định một sân ga.
No comments:
Post a Comment