Monday, September 14, 2020

Trang Hai Bờ Giấy

 Ai đem cái lạnh nghìn năm cũ - Bên bờ sinh tử - Bên trời - Câu chuyện mười năm - Chân trời khát vọng - Đôi mắt - Dòng sông tôi - giấc mơ – Giấc mơ mùa đông - Khi đứng bên này sông Thu Bồn - Lời nguyện gửi về - Lời tình buồn - Niềm vui nỗi nhớ ngậm ngùi - Ta đi - Ta gởi gì vào giọt rượu chiều nay 


AI ĐEM CÁI LẠNH NGHÌN NĂM CŨ


http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ai-Dem-Cai-Lanh-Ben-Bo-Sinh-Tu-Ben-Troi-2998
Ai đem cái lạnh nghìn năm cũ
Về ướp trong màu của nhớ nhung
Cho mắt hoang đường thêm diệu vợi
Cho tóc hoàng hôn chùng trong sương

Ai mang khăn ấm mềm vai nhỏ
Tôi nghe lụa chảy ngực trầm hương
Nỗi lạnh như lời chưa dám ngỏ
Thì thầm theo gió tự muôn phương

Tôi thắp thơ hồng trăm ngọn nến
Tôi nhuốm hồn tôi ngọn lửa nồng
Ai đem cái lạnh từ xa vắng
Về ru se sắt một mùa đông

Em về hong lại lòng năm cũ
Bàn tay năm ngón chạm vào thơ
Hơ lấy tình xưa niềm ấm lạnh
Cho nồng giọt lệ ướt cơn mơ

Hong lấy đời nhau ngày trở gió
Ôm ghì giấc mộng của trăm năm
Tôi thấy tình reo trong nhịp thở
Hoa nở từ trong nguồn ái ân.

                 Lê Văn Trung

BÊN BỜ SINH TỬ

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ai-Dem-Cai-Lanh-Ben-Bo-Sinh-Tu-Ben-Troi-2998
Thôi bỏ lại bên này bờ sinh tử
Phận đời ta rơm rạ có ra gì
Bỏ lại hết cả nghìn sầu thiên cổ
Xót thương chi bèo giạt bến sông này
Lòng nhân thế, lòng mịt mù mưa nắng
Còn gì nhau mà muối mặn gừng cay
Khi đã biết đời nhau là hữu hạn
Còn gì nhau mà nghĩa trả tình vay
Ta đứng giữa trần gian mà bật khóc
Thương phận người tro bụi chảy về đâu
Ai thấy được thiên đường trong địa ngục
Ai thấy màu xanh qua cuộc bể dâu
Khi bỏ lại đời ta không tiếc nuối
Ta thắp câu thơ truy niệm kiếp người
Ta thắp câu thơ xưng lời thú tội
Cuộc tình người niệm khúc của chia phôi
Lòng dâu bể - tình em là dâu bể
Ta bỏ đi, tàn tạ, xác thơ buồn
Ai biết được ánh hào quang sự chết
Vẫn rực ngời trong sóng gió tang thương.
                                     Lê Văn Trung

BÊN TRỜI

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ai-Dem-Cai-Lanh-Ben-Bo-Sinh-Tu-Ben-Troi-2998
Anh muốn về thăm phố Hội An
Lối xưa còn nhạt nắng hoe vàng
Thuyền sông khói nhẹ vời con nước
Biển lặng chiều hôm mây trắng giăng

Bãi tiếp bờ xa lạnh gió đồng
Thương cây khế rụng mấy mùa bông
Con chim ngày trước không về nữa
Một chút buồn theo mưa cuối đông

Nhớ ngọn đèn khuya đứng muộn phiền
Em về con phố bóng nghiêng nghiêng
Nhà ai chong ánh đèn hiu hắt
Thả giọng ầu ơ buồn suốt đêm

Đã mấy mùa xa cách ngậm ngùi
Lòng như con nước lạnh lùng xuôi
Thương em tội nghiệp bầy chim sáo
Vỗ cánh chiều sông nhạt nắng rơi.
                        Lê Văn Trung

CÂU CHUYỆN MƯỜI NĂM

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Cau-Chuyen-Chan-TRoi-Doi-Mat-Dong-Song-Toi-3017 

1/ Mười năm dâu biển lỡ bồi
Chút hương sắc cũ bên trời phôi pha
Mười năm lưu lạc không nhà
Thà như hạt bụi bay qua cõi đời
Dẫu trong chua xót ngậm ngùi
Mười năm giọt lệ mi người còn xanh.

2/ Mười năm ăn suối ngủ rừng
Nhìn quanh trời đất một vùng tan hoang
Nhắn theo muôn đám mây vàng
Tìm giùm ta bóng người sang bến nào.

3/ Mười năm lệ xót máu đào
Nghìn xưa hun hút nghìn sau mịt mù
Gió mùa xưa thổi về đâu
Đời ta vô định chuyến tàu không ga.

4/ Mười năm sau trở lại nhà
Người xưa đã biệt mù xa cuối trời
Thôi đành thế cuộc nổi trôi
Còn thương giọt lệ trên môi của người.
Lê Văn Trung 

CHÂN TRỜI KHÁT VỌNG

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Cau-Chuyen-Chan-TRoi-Doi-Mat-Dong-Song-Toi-3017 

Ta về đọc lại bài thơ cũ
Trên vách tường xưa đã phủ rêu  
Ai khắc nỗi đau vào trong đá
Trăm năm lệ đẫm mấy trang Kiều

Ta về âm vọng hồn trăng cũ
Thuở tóc còn xanh mộng rất hồng
Để biết qua muôn ngàn dâu bể
Vẫn còn hiu hắt nỗi chờ mong

Ta về soi bóng ta tiền sử
Con vượn đầu non hú gọi người
Đâu đó trong niềm đau thiên cổ
Còn nguyên giọt máu vẫn hồng tươi

Ta về tay gõ vào bia đá
Thức dậy đi nào tro bụi ơi
Ai kéo hồi chuông chiều gióng dã
Tiếng rền chao động bóng mây trôi

Ta về lạ lẫm trăng huyền sử
Phố chợ lao xao tháng tiếp ngày
Bên đàng rộn rã chân trời mới
Đường nào nhân loại hướng tương lai.

Lê văn Trung
Viết trong mùa đại dịch Chinavirus 23. 03. 20

ĐÔI MẮT

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Cau-Chuyen-Chan-TRoi-Doi-Mat-Dong-Song-Toi-3017 

Ôi tôi biết làm sao mà vẽ được
Một màu mây trong mắt đẫm sương chiều
Một màu nắng trên môi nồng hương ngọc
Màu tinh khôi trên áo lụa mỹ miều

Xin gọi hết gió ngàn năm phiêu lãng
Nhuộm vào thơ từng sợi óng tơ vàng
Xin gom hết sóng hồ chiều im ắng
Những bờ xanh vời vợi triệu dòng sông

Xin trải nhẹ nguồn sắc màu vi diệu
Linh hồn tôi là chiếc cọ tinh tuyền
Xin thắp hết muôn nghìn sao sáng mãi
Đôi mắt người, đôi mắt rạng bình minh

Hỡi thu biếc hỡi xuân hồng kiếp kiếp
Hỡi vàng nhung hỡi thắm gấm vô cùng
Xin nạm hết vào cõi tình diễm tuyệt
Xin nạm vào đôi mắt của trăm năm

Ôi tôi biết làm sao mà vẽ được
Một hồn thơ trong mắt ướt lệ nồng
Một hồn mơ trong bóng tình xanh ngát
Một đời thơ tôi vẽ mãi không cùng.
                     Lê Văn Trung

DÒNG SÔNG TÔI

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Cau-Chuyen-Chan-TRoi-Doi-Mat-Dong-Song-Toi-3017 

Nước vẫn chảy qua dòng sông tôi
Và tình tôi vẫn chảy qua đời
Đời tôi là một dòng sông lạ
Chảy trăm năm chưa trọn kiếp người

Nước vẫn chảy qua dòng sông tôi
Em qua đời tôi như nước qua cầu
Có nghe sóng vỗ vào cơn mộng
Nước một dòng đau lạc mấy màu

Nước vẫn chảy qua dòng sông tôi
Và tình tôi vẫn chảy ngậm ngùi
Đời tôi là dòng sông vô tận
Chảy hoài chưa hết cuộc trần ai

Tôi chảy qua em một cuộc tình sầu
Tôi chảy qua em một cuộc tình đau
Tôi chảy như tim dòng máu chảy
Chảy hoài không thấy bến bờ nhau

Tôi chảy qua em bờ đá gập ghềnh
Tôi chảy qua tình triền dốc chênh vênh
Tôi chảy qua đời tôi chìm nổi
Tôi chảy về đâu cho nguôi quên?
                  Lê Văn Trung

GIẤC MƠ

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Giac-Mo-Mua-Dong-Loi-Nguyen-Loi-Tinh-Buon-Niem-Vui-3036

Anh thức dậy lúc trời chưa kịp sáng
Và ánh trăng thượng huyền đã nằm ngủ trong mây
Anh bước vào vườn đêm như kẻ mộng du đi mãi trong giấc mơ dài
Giấc mơ về tự do của gió
Giấc mơ về lãng du của mây
Giấc mơ về khát vọng vô cùng của những dòng sông nghìn năm chảy hoài ra biển lớn

Giấc mơ về những con đường mở vào vô tận
Giấc mơ về những lâu đài có trái tim tình yêu vĩ đại
Của em
Giấc mơ về vòng tay ôm cả bầu trời xanh như màu áo người yêu dấu

Giấc mơ về đường chân trời anh đi hoài không tới
Để còn nuôi những hoài bão mặt trời
Giấc mơ về những vì sao rực sáng như đôi mắt rạng ngời
Ngày em đến hiến dâng linh hồn em thanh khiết
Giấc mơ về những loài hoa nở vào bất diệt
Nở vào cõi vô cùng thánh hiển lòng em

Anh thức giấc mặt trời chưa thức dậy
Anh đi tìm gì trong ánh sáng đục mù sương
Không phải niềm đau không phải nỗi buồn
Không suối hân hoan không nguồn hạnh phúc
Anh mộng du qua chưa hết giấc mơ anh
Để biết điều gì ở cuối ngày sau hết
Để biết ai đợi chờ anh bên bờ sông sinh diệt

Anh chỉ mơ thôi
Giấc mơ là những điều kỳ diệu anh chưa hề theo kịp
Chỉ là mơ thôi
Sao lòng anh tha thiết
Em có đứng chờ anh ở cuối giấc mơ này?

Lê Văn Trung
29.12.2019
GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Giac-Mo-Mua-Dong-Loi-Nguyen-Loi-Tinh-Buon-Niem-Vui-3036

Có tiếng chim bay động cuối vườn
Tưởng người về chạm gió mùa đông
Tưởng trăng xưa ngủ chìm trong lá
Tưởng lá run vì những giọt sương

Hãy lắng nghe hơi thở đất trời
Thơm như màu mật đã nồng môi
Thơm như hương lúa thì con gái
Và đóa quỳnh thơm lụa trắng ngời

Tôi đặt tim mình lên mặt đất
Nghe bàn chân của vạn mùa thu
Và tiếng em cười như tiếng hát
Ngọt ngào như tiếng gọi tình nhau
Tôi đặt tim mình lên trái tim
Cho từng sợi máu cũng rung lên
Cho nghe tê buốt từng hơi thở
Cho tình vời vợi đến vô biên

Hình như có tiếng chim vườn cũ
Vỗ cánh bay từ trong giấc mơ
Tưởng áo vàng hoa em từ độ
Bay về nhuộm thắm những câu thơ.
                          Lê Văn Trung

KHI ĐỨNG BÊN NÀY SÔNG THU BỒN

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Khi-Dung-Ben-Nay-Ta-Di-Ta-Gui-Gi-2999

Anh trở lại bến ngày xưa đứng gọi
Con đò không nằm đợi khách chưa về
Cây cổ thụ trơ cành khô cháy rụi
Quán tranh buồn xơ xác vách phên tre

Dòng sông vắng cụm bèo trôi dờ dật
Làng thôn xa lành lạnh khói sương mờ
Trên lối cũ vườn hoang cây cỏ mọc
Con chim buồn bóng lặng hút trong mưa

Anh đứng đợi bên này sông bến cũ
Thật đìu hiu mây khói gợi ưu phiền
Chắc bây giờ phương trời xa biền biệt
Mẹ già nua lòng dõi đợi trăm miền

Thương dòng nước tội tình cây cổ thụ
Mấy năm rồi không một kẻ qua sông
Đêm trầm tịch rợn người nghe gió hú
Mái tranh nghèo lạnh ngắt buổi tàn đông

Anh trở lại bến ngày xưa đứng gọi
Con đò không nằm đợi khách chưa về
Thương nhớ lắm nhưng làm sao nhắn gửi
Dòng sông buồn con nước có mang đi.

Lê Văn Trung
(tạp chí Bách Khoa 1970)

Lời Nguyện Gửi Về...

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Giac-Mo-Mua-Dong-Loi-Nguyen-Loi-Tinh-Buon-Niem-Vui-3036

Còn gì không!
Hỡi Hội An!
Mà nghìn con sóng sông Hàn quặn đau
Về! Về?
Đâu dễ tìm nhau
Lạc nhau từ những nhịp cầu chênh vênh
Con gì không?
Hỡi Hội An?
Vói tay hụt giữa chia tan cõi người
Còn gì không!
Đà Nẳng ơi!
Đành thôi!
Xin gửi nguyện lời bình an.
Viết trong mùa dịch cúm Tàu, hướng về Đà Nẵng thương yêu

Lê Văn Trung
03. 08. 20

LỜI TÌNH BUỒN

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Giac-Mo-Mua-Dong-Loi-Nguyen-Loi-Tinh-Buon-Niem-Vui-3036

Hồn em như lá mỏng
Mà tình tôi vàng phai
Đã chìm trong biển động
Đã rơi vào thiên tai

Đời chia tình mấy nhánh
Lòng chia buồn muôn phương
Sông đời tôi hoạn nạn
Chảy qua miền tai ương

Ôi thời xanh mắt ngọc
Trôi buồn như chiêm bao
Ôi mùa thu biếc tóc
Nằm ru tình trên vai

Em bây giờ đâu đó
Phai chùng áo tiểu thư
Trăng úa hồn khuê nữ
Mây tôi chìm trong thơ

Thuở tình xanh như lá
Mà vàng cả giấc mơ
Thuở tình mềm như lụa
Mà đau từng câu thơ

Em bây giờ xa vắng
Chìm trong câu kinh buồn
Tôi bây chừ như sóng
Đã tan vào mênh mông.

Lê Văn Trung

NIỀM VUI NỖI NHỚ NGẬM NGÙI

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Giac-Mo-Mua-Dong-Loi-Nguyen-Loi-Tinh-Buon-Niem-Vui-3036

Có đôi khi lòng cũng chợt vui
Chợt nôn nao nhớ cả đất trời
Nhớ ly rượu cháy nồng cơn mộng
Nhớ người đã phụ cuộc tình tôi

Lòng đôi khi nhớ cả nỗi buồn
Nhớ người xỏa tóc chiều bên sông
Nhớ đôi môi tím lời câm lặng
(Chôn lời phụ bạc chết trăm năm)

Và đôi khi lòng cũng muốn quên
Dòng máu buồn chảy ngược trong tim
Và hồn thơ rối bời như tóc
(Tóc người rối mãi cuộc tình duyên)

Lòng đôi khi muốn khép lại chiều
Thắp đời mình ngọn nến hoang liêu
Gõ mãi vào tim lời lạnh buốt
Từng hồi chuông rụng tiếng chim kêu

Và đôi khi lòng cũng chợt vui
Ta như giọt rượu cháy môi người
Và đôi khi lòng buồn quá đổi
(Trời đất nhìn ta cũng ngậm ngùi)
                      Lê Văn Trung
TA ĐI


http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Khi-Dung-Ben-Nay-Ta-Di-Ta-Gui-Gi-2999
Bèo nước còn say mộng lãng du
Trăm năm men cháy rượu giang hồ
Ta đi! Thôi nhé, đừng mong đợi
Biển đời muôn nẻo sóng lô nhô

Ta đi! Thôi nhé, như mây trời
Mười phương còn mãi cuộc rong chơi
Quê nhà cố quận là trăm họ
Chén rượu nhân quần ấm lửa vui

Ta đi! Thôi nhé, đừng thương xót
Thế thái nhân tình mặc trắng đen
Ta dang tay rộng ôm trời đất
Ta trải lòng ra với thế gian

Ta đi! Trăm nẻo đường dong ruổi
Những bến ga buồn không tiễn đưa
Những bờ qua tạm đêm giông bão
Những quán ven chiều lạnh gió mưa

Ta đi! Áo nhuộm màu trăng khuyết
Tóc sẽ rơi từng sợi trắng mây
Sương khói đời ta mù biệt biệt
Lòng vẫn còn ươm bóng nguyệt gầy.

                               Lê Văn Trung 


TA GỬI GÌ VÀO GIỌT RƯỢU CHIỀU NAY


http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Khi-Dung-Ben-Nay-Ta-Di-Ta-Gui-Gi-2999
Ta ném vội nỗi buồn vào quên lãng
Những đợi chờ, hy vọng sẽ tàn vơi
Và ta sẽ như một loài cây cỏ
Cứ nở hoa khoe sắc hiến dâng đời

Lòng ta sẽ vì thơ mà thắm lại
Yêu nhân gian, yêu cả những phụ phàng
Ta yêu cả những tình đi không trở lại
Yêu em như yêu Chúa, bỏ thiên đàng

Ta sẽ ném nỗi  buồn  không tưởng tiếc
Giọt rượu này trôi suốt cõi vô biên
Ta yêu cả những sinh tồn hủy diệt
Ta yêu em yêu  giấc mộng không thành

Chiều nay ta uống mà không thể
Gửi đến lòng ta ly rượu cay
Đã ném đời ta vào dâu bể
Mà nghe tình em như mây bay.

 Lê Văn Trung (Ngói)



No comments:

Post a Comment

Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...