LỮ KHÁCH

Ta ngồi đợi, như một người lữ khách
Quán bên đường hiu hắt buổi sầu đông
Người năm cũ đã nghìn trùng xa biệt
Ta đợi gì giữa sương giá mênh mông
Người năm cũ đã nghìn trùng xa biệt
Ta đợi gì giữa sương giá mênh mông
Quán cũng vắng, trống huơ lòng thiếu phụ
Rót giùm ta chén rượu tháng năm thừa
Ôi đôi mắt của khung trời viễn xứ
Có còn không giọt lệ buổi sầu xưa
Rót giùm ta chén rượu tháng năm thừa
Ôi đôi mắt của khung trời viễn xứ
Có còn không giọt lệ buổi sầu xưa
Quán cũng vắng, mỏng manh làn gió mỏng
Áo buồn che không nổi những tàn phai
Ta lữ khách tả tơi hồn bão động
Tan vào đâu những biển rộng sông dài
Áo buồn che không nổi những tàn phai
Ta lữ khách tả tơi hồn bão động
Tan vào đâu những biển rộng sông dài
Ta ngồi đợi Ta Một người khách lạ
Quán khuya buồn Em Bấc cạn dầu hao
Cho ta gửi vào lòng đêm rời rã
Câu thơ buồn chìm tận cõi chiêm bao.
Quán khuya buồn Em Bấc cạn dầu hao
Cho ta gửi vào lòng đêm rời rã
Câu thơ buồn chìm tận cõi chiêm bao.
Lê Văn Trung
LY RƯỢU BUỒN VỠ GIỮA CƠN MƠ

Em ơi chén "rượu giang hồ" cũ
Ta uống chưa tàn một giấc mơ
Chưa uống mà ly buồn đã vỡ
Ly rượu buồn vỡ giữa cơn mơ
Hồn ta máu chảy như là rượu
Tình ta máu chảy như là men
Ta gọi trăm năm mà bật khóc
Ta gọi thiên thu mà muộn phiền
Tình ta máu chảy như là men
Ta gọi trăm năm mà bật khóc
Ta gọi thiên thu mà muộn phiền
Đời chưa hào sỹ anh hùng tận
Bẻ bút mài gươm mà quặn lòng
Đời chưa "túy ngọa sa trường" hận
Mơ gì tài tử với giai nhân
Bẻ bút mài gươm mà quặn lòng
Đời chưa "túy ngọa sa trường" hận
Mơ gì tài tử với giai nhân
Ta rót tràn ly, hề! Chiến quốc!
Ta uống cạn ly, hề! Xuân thu!
Thì có gì đâu hờn vong quốc
Không Ngũ Tử Tư mà bạc đầu
Ta uống cạn ly, hề! Xuân thu!
Thì có gì đâu hờn vong quốc
Không Ngũ Tử Tư mà bạc đầu
Đêm nay ta mời ta ly rượu
Đêm nay ta buồn trong cơn say
Tình đã vùi chôn mồ thiên cổ
Đất trời còn mất có ai hay!
Đêm nay ta buồn trong cơn say
Tình đã vùi chôn mồ thiên cổ
Đất trời còn mất có ai hay!
Lê Văn Trung
TA CHO NHAU CÁI SAU CÙNG
tặng Hiệp

ta đi trăm núi ngàn sông
để chia nhau cái khốn cùng đời nhau
để cho nhau cái cơ cầu
cho nhau cả những tình sâu nghĩa đầy
để chia nhau cái khốn cùng đời nhau
để cho nhau cái cơ cầu
cho nhau cả những tình sâu nghĩa đầy
có em trong cuộc đời này
là ta có đủ vơi đầy nông sâu
sá gì đâu cuộc bể dâu
ai không lận đận qua cầu tang thương
là ta có đủ vơi đầy nông sâu
sá gì đâu cuộc bể dâu
ai không lận đận qua cầu tang thương
cụ Nguyễn Du khóc đoạn trường
ba trăm năm …
ta khóc buồn ngàn năm
ba trăm năm …
ta khóc buồn ngàn năm
hãy vì nhau dẫu mất còn
gởi cho nhau chút phai tàn hỡi em
để sau bao thác bao ghềnh
bao nhiêu lừa lọc đảo điên phận người
ta dành một chút tình vui
tiếng đàn tan hợp ngậm ngùi Kiều xưa.
gởi cho nhau chút phai tàn hỡi em
để sau bao thác bao ghềnh
bao nhiêu lừa lọc đảo điên phận người
ta dành một chút tình vui
tiếng đàn tan hợp ngậm ngùi Kiều xưa.
trên tàu Bắc Nam 15.02.2002
Lê Văn Trung
TA CHÚC MỪNG SINH NHẬT TA
(Cám ơn người gửi lời Chúc Mừng Sinh Nhựt, xin đi lại bài thơ tròn năm)
(Cám ơn người gửi lời Chúc Mừng Sinh Nhựt, xin đi lại bài thơ tròn năm)

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-1-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-1-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-1-cua-le-van-trung.html
Sinh ra đời là tiếp cuộc rong chơi
Từ tiền kiếp đã dại khờ dang dỡ
Khi trần gian không là chốn về, không là nơi ở
Chỉ là nơi ta mệt lã dừng chân
Tựa lưng vào núi, thấy mặt trời xa, thấy bóng ta gần
Và nhìn em! Ôi! Một đóa phù vân!
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-1-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-1-cua-le-van-trung.html
Sinh ra đời là tiếp cuộc rong chơi
Từ tiền kiếp đã dại khờ dang dỡ
Khi trần gian không là chốn về, không là nơi ở
Chỉ là nơi ta mệt lã dừng chân
Tựa lưng vào núi, thấy mặt trời xa, thấy bóng ta gần
Và nhìn em! Ôi! Một đóa phù vân!
Mừng ngày ta sinh ra để biết mình không thể
Đi chưa hết vô cùng đã chạm cõi hư không
Mừng ngày ta sinh ra để biết màu dâu bể
Chảy qua đời mình chảy siết nỗi long đong
Đi chưa hết vô cùng đã chạm cõi hư không
Mừng ngày ta sinh ra để biết màu dâu bể
Chảy qua đời mình chảy siết nỗi long đong
Sinh ra đời là mở tiếp con đường sau cuối
Là luân hồi nối tiếp cõi người ta
Là mở, khép, là đi, về, trăm lối
Là kiếm tìm vô vọng giữa bao la
Là luân hồi nối tiếp cõi người ta
Là mở, khép, là đi, về, trăm lối
Là kiếm tìm vô vọng giữa bao la
Mừng ngày ta sinh ra để chạm vòng sinh tử
Để mất còn, bồi lỡ, chập chùng quay
Để thấy em bên kia trời cố xứ
Đốt tàn phai ươm mộng úa tàn phai
Để mất còn, bồi lỡ, chập chùng quay
Để thấy em bên kia trời cố xứ
Đốt tàn phai ươm mộng úa tàn phai
Mừng ta sinh ra, tạ lỗi nỗi sầu này
Hoa sẽ nở trên nấm mồ thiên cổ
Và em hỡi cho ta dòng nước mắt
Chảy vào ta cho nhẹ bớt niềm đau.
Hoa sẽ nở trên nấm mồ thiên cổ
Và em hỡi cho ta dòng nước mắt
Chảy vào ta cho nhẹ bớt niềm đau.
Lê Văn Trung
TA CÒN VÔ TẬN GIỮA NGÀN NĂM
Tặng các bạn Hồng, Thi, Thao, Hoàng để nhớ ngày gặp lại.

ta mất ngàn năm chưa hóa bướm
em giây phút đã biến thành hoa
hạt bụi rơi buồn không tiếng vọng
đã chạm vào trong mỗi sát na
ta nén thiên thu tràn giọt lệ
phù phiếm đời nhau lạc nẽo về
em màu trăng khuyết đêm non lạnh
soi thấu hồn ta một cõi mê?
tình đã xanh rêu thềm hệ lụy
ta đi tìm lại dấu chân người
dẫu mất ngàn năm chưa hóa bướm
ta còn vô tận cuộc rong chơi

thì có gì đâu mà lận đận
thì có gì đâu mà mất còn
ta mất nghìn năm – còn vô tận
ta còn vô tận giữa nghìn năm
thôi có gì đâu mà ngậm ngùi
nỗi đớn đau – niềm hoan lạc đầy vơi
ta về ngồi dưới đồi sương lạnh
chút sắc màu xưa nhạt cuối trời
1991 Lê Văn Trung (Cát bụi phận người)
TA ĐAU LÒNG NHẬN RA HẮN LÀ AI

đừng bao giờ yêu những đứa làm thơ
càng không thể kết nghĩa tình chồng vợ
cái ngữ ấy ta đã từng ngửi thấy
thơ văn chi cơm áo có ra gì
thà em quên quách mẹ tiếng thị phi
bỏ mặc hắn xác xơ cùng số phận
nòi thi sĩ hắn không hề oán hận
chỉ âm thầm nhận lấy cái đau thương
chỉ lặng câm uống hết chén đoạn trường

nên đành có nhẫn tâm mà phụ rẫy
dù thiên cổ trước sau gì cũng vậy
bởi vì em, ơn Chúa! đã sinh ra
vốn là em, em cũng là đàn bà
sống không thể thiếu lụa là gấm vóc
mà những đứa làm thơ
cứ chuyện trời chuyện đất
chuyện trăng sao nông cạn vơi đầy
chuyện biển dâu mờ mịt đông tây
cứ đuổi mãi theo những điều không thật
những cái thế gian cho là trật lất
hắn muộn phiền trăn trở mấy mươi năm
càng không thể kết nghĩa tình chồng vợ
cái ngữ ấy ta đã từng ngửi thấy
thơ văn chi cơm áo có ra gì
thà em quên quách mẹ tiếng thị phi
bỏ mặc hắn xác xơ cùng số phận
nòi thi sĩ hắn không hề oán hận
chỉ âm thầm nhận lấy cái đau thương
chỉ lặng câm uống hết chén đoạn trường

nên đành có nhẫn tâm mà phụ rẫy
dù thiên cổ trước sau gì cũng vậy
bởi vì em, ơn Chúa! đã sinh ra
vốn là em, em cũng là đàn bà
sống không thể thiếu lụa là gấm vóc
mà những đứa làm thơ
cứ chuyện trời chuyện đất
chuyện trăng sao nông cạn vơi đầy
chuyện biển dâu mờ mịt đông tây
cứ đuổi mãi theo những điều không thật
những cái thế gian cho là trật lất
hắn muộn phiền trăn trở mấy mươi năm

hắn héo khô xơ xác đời tằm
cố kéo mãi những sợi tình phù phiếm
hắn quanh quẩn trong những vòng tìm kiếm
cõi con người tăm tối giữa vô minh

hắn băng qua sa mạc đời mình
cát bỏng cháy - lửa nhân tình thêu đốt
thì em hỡi sá gì đâu thân xác
của một người lạc lõng giữa đời em
của một người lạc lõng giữa trần gian
chuyện cơm áo đã ba chìm bảy nổi
thơ với rượu một cõi sầu vời vợi
Thượng đế đành quên có một linh hồn

Thượng đế đành tâm khép cửa thiên đường
hắn ngồi giữa đất trời cười ứa lệ
ôi ngàn năm chưa hết vòng dâu bể
năm mươi năm thà như một sát na
sá gì đâu không! có một quê nhà
chốn phải đến là nơi không có thực
cái quí nhất là cái vừa vụt mất
để một đời đau đáu một đời thơ

chốn phải về mù mịt giữa hư vô
hắn nhận hết bi thương cùng số phận
trái tim hắn đã đành là vỡ rạn
vẫn nghìn đời yêu quá cõi nhân gian
vẫn nghìn đời đâu há dễ em quên
dù trọn kiếp trói trong vòng hệ lụy
dù trọn kiếp đã khô mòn xương tủy

hắn là ai mà đau đáu một đời thơ
dù em nhẫn tâm quên mất nẻo về
hắn vẫn đứng nhìn dòng sông nước chảy
giọt nước mắt rơi buồn em có thấy

ta bỗng đau lòng nhận ra hắn là ai
Đà Nẵng 2002
TA ĐI

*http://www.phamcaohoang.com/2018/10/828-tho-le-van-trung-ta-i.html
*http://www.huongdaoonline.net/2019/07/ta%cc%a3p-tho-le-van-trung/#more-19605
*http://www.huongdaoonline.net/2019/07/ta%cc%a3p-tho-le-van-trung/#more-19605
Bèo nước còn say mộng lãng du
Trăm năm men cháy rượu giang hồ
Ta đi! Thôi nhé, đừng mong đợi
Biển đời muôn nẻo sóng lô nhô
Ta đi! Thôi nhé, như mây trời
Mười phương còn mãi cuộc rong chơi
Quê nhà cố quận là trăm họ
Chén rượu nhân quần ấm lửa vui
Ta đi! Thôi nhé, đừng thương xót
Thế thái nhân tình mặc trắng đen
Ta dang tay rộng ôm trời đất
Ta trải lòng ra với thế gian
Ta đi! Trăm nẻo đường dong ruổi
Những bến ga buồn không tiễn đưa
Những bờ qua tạm đêm giông bão
Những quán ven chiều lạnh gió mưa
Ta đi! Áo nhuộm màu trăng khuyết
Tóc sẽ rơi từng sợi trắng mây
Sương khói đời ta mù biệt biệt
Lòng vẫn còn ươm bóng nguyệt gầy.
Lê Văn Trung

( trích thơ của Ngói)
Năm mươi năm trở lại
Môi xưa còn ngậm sương
Tình xưa vừa hàm tiếu
Hoa xưa còn thơm hương

*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=17069
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Như cánh chim cắt ngang bầu trời
Để cho ta suốt một đời lam lũ
Cặm cụi viết thơ tình phung phí cuộc rong chơi
Em tắt một vầng trăng
Vùi lấp hết sao trời
Đêm ba mươi đời mình ta như kẻ đui mù bước đi bằng trí huệ một ngàn năm khổ hạnh
Bằng tinh huyết thi ca
Bằng nhiệm mầu hiển Thánh
Ta mãi đi tìm thứ ánh sáng chiêm bao
Ta mãi đi tìm dù chỉ một vì sao
Trong vết cắt của đường bay vũ trụ
Ta dẫu biết triệu triệu năm ánh sáng
Ta vẫn xoay tròn như hành tinh cô đơn

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
Tạ ơn những phố những phường
Qui Nhơn và những con đường mùa đông
Xin tạ ơn một tấm lòng
Đã cho ta biết một lần yêu em

Xin tạ ơn những buổi chiều
Có mây ngàn dặm về theo bóng người
Có hồng thơm đóa hoa môi
Có nồng men ngọc trong lời ái ân
*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
TA VỀ CHO TRỌN NGHĨA TANG THƯƠNG

*http://tongphuochiep.com/index.php/bao-chi/tho/28752-ta-v-cho-tr-n-nghia-tang-thuong-le-van-trung
*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Thôi cứ về đi, dù chẳng thể
Người quên kẻ nhớ có nhìn nhau?
Ta cầm tay mình mà thương tiếc
Ngón tay ngà ngọc thuở yêu đầu

Thôi về đi nhé! Về đi nhé!
Đón chuyến tàu khuya dẫu muộn màng
Dẫu biết chẳng còn ai đứng đợi
Ta về, cho trọn nghĩa tang thương.

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Trăm năm hẹn với con đường cũ
Dù lênh đênh xiêu lạc mười phương
Nỗi nhớ chập chùng trăm nỗi nhớ
Nhớ tóc chiều ai nhớ bến sông
TA GỞI GÌ VÀO GIỌT RƯỢU CHIỀU NAY

( trích thơ của Ngói)
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=17233
*https://tuongtri.com/2020/01/21/tho-toi-la-giot-le-nguoi-tram-nam/
Ta ném vội nỗi buồn vào quên lãng
Những đợi chờ, hy vọng sẽ tàn vơi
Và ta sẽ như một loài cây cỏ
Cứ nở hoa khoe sắc hiến dâng đời
*https://tuongtri.com/2020/01/21/tho-toi-la-giot-le-nguoi-tram-nam/
Ta ném vội nỗi buồn vào quên lãng
Những đợi chờ, hy vọng sẽ tàn vơi
Và ta sẽ như một loài cây cỏ
Cứ nở hoa khoe sắc hiến dâng đời
Lòng ta sẽ vì thơ mà thắm lại
Yêu nhân gian, yêu cả những phụ phàng
Ta yêu cả những tình đi không trở lại
Yêu em như yêu Chúa, bỏ thiên đàng
Yêu nhân gian, yêu cả những phụ phàng
Ta yêu cả những tình đi không trở lại
Yêu em như yêu Chúa, bỏ thiên đàng
Ta sẽ ném nỗi buồn không tưởng tiếc
Giọt rượu này trôi suốt cõi vô biên
Ta yêu cả những sinh tồn hủy diệt
Ta yêu em yêu giấc mộng không thành
Giọt rượu này trôi suốt cõi vô biên
Ta yêu cả những sinh tồn hủy diệt
Ta yêu em yêu giấc mộng không thành
Chiều nay ta uống mà không thể
Gửi đến lòng ta ly rượu cay
Đã ném đời ta vào dâu bể
Mà nghe tình em như mây bay.
Gửi đến lòng ta ly rượu cay
Đã ném đời ta vào dâu bể
Mà nghe tình em như mây bay.
Lê Văn Trung
TA MẤT CÒN GÌ NĂM MƯƠI NĂM

Năm mươi năm trở lại
Môi xưa còn ngậm sương
Tình xưa vừa hàm tiếu
Hoa xưa còn thơm hương
Năm mươi năm trở lại
Ta gác kiếm giang hồ
Áo xưa còn lấm bụi
Lòng xưa con thơm tho
Ta gác kiếm giang hồ
Áo xưa còn lấm bụi
Lòng xưa con thơm tho
Em như dòng giang nguyệt
Chảy suốt một rừng thu
Ta ôm tình lãng khách
Tắm trong dòng thương đau
Chảy suốt một rừng thu
Ta ôm tình lãng khách
Tắm trong dòng thương đau
Nỗi đau như giọt lệ
Nhỏ xuống nẽo hạnh đời
Nỗi đau là chuyện kể
Về tình người hanh hao
Nhỏ xuống nẽo hạnh đời
Nỗi đau là chuyện kể
Về tình người hanh hao
Năm mươi năm trở lại
Áo xưa vàng hơn xưa
Đừng son phai phấn nhạt
Mà đau bầm câu thơ.
Áo xưa vàng hơn xưa
Đừng son phai phấn nhạt
Mà đau bầm câu thơ.
Lê Văn Trung (NGÓI)
TA NGƯỢC CHIỀU SINH TỬ ĐẾN VÔ BIÊN

*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=17069
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Như cánh chim cắt ngang bầu trời
Để cho ta suốt một đời lam lũ
Cặm cụi viết thơ tình phung phí cuộc rong chơi
Em tắt một vầng trăng
Vùi lấp hết sao trời
Đêm ba mươi đời mình ta như kẻ đui mù bước đi bằng trí huệ một ngàn năm khổ hạnh
Bằng tinh huyết thi ca
Bằng nhiệm mầu hiển Thánh
Ta mãi đi tìm thứ ánh sáng chiêm bao
Ta mãi đi tìm dù chỉ một vì sao
Trong vết cắt của đường bay vũ trụ
Ta dẫu biết triệu triệu năm ánh sáng
Ta vẫn xoay tròn như hành tinh cô đơn
Có bao nhiêu quỹ đạo trong một con người?
Có bao nhiêu quỹ đạo trong cõi tình em?
Và bao nhiêu đường dẫn vào trái tim?
Có bao nhiêu quỹ đạo trong cõi tình em?
Và bao nhiêu đường dẫn vào trái tim?

Người ta bảo thi ca là nguồn cơn của hủy diệt
Để soi tìm vĩnh cửu giữa vô biên
Người ta bảo tình yêu là một đường bay không bao giờ có thật
Chỉ tỏa hương vào cơn mộng ảo huyền
Và mùi hương là độc dược thần tiên
Để hủy diệt và hồi sinh bất tử
Để soi tìm vĩnh cửu giữa vô biên
Người ta bảo tình yêu là một đường bay không bao giờ có thật
Chỉ tỏa hương vào cơn mộng ảo huyền
Và mùi hương là độc dược thần tiên
Để hủy diệt và hồi sinh bất tử
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên.
Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên.
Lê Văn Trung
TẠ ƠN EM VÀ QUI NHƠN

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
Tạ ơn những phố những phường
Qui Nhơn và những con đường mùa đông
Xin tạ ơn một tấm lòng
Đã cho ta biết một lần yêu em
Tạ ơn những nhớ cùng quên
Những chiều tóc rối những đêm lụa nồng
Tạ ơn em và Qui Nhơn
Đã cho ta biết mùi hương đất trời
Những chiều tóc rối những đêm lụa nồng
Tạ ơn em và Qui Nhơn
Đã cho ta biết mùi hương đất trời

Xin tạ ơn những buổi chiều
Có mây ngàn dặm về theo bóng người
Có hồng thơm đóa hoa môi
Có nồng men ngọc trong lời ái ân
Tạ ơn em và Qui Nhơn
Nở cho ta đóa nguyệt hồng trong thơ.
Nở cho ta đóa nguyệt hồng trong thơ.
Lê Văn Trung
TẠ ƠN VÔ LƯỢNG ĐẤT TRỜI

*http://www.huongdaoonline.net/2019/07/ta%cc%a3p-tho-le-van-trung/#more-19605
*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
Xin tạ ơn vô lượng đất trời
Cho tôi thở bằng hương rằm tỏa nguyệt
Cho tôi thở bằng sương hằng trinh tuyết
Tôi thở cùng vô tận cõi thơ tôi
Xin cảm ơn em những giọt lệ ngời
Đã khai giải nguồn đớn- đau- hạnh- phúc
Cho lóng lánh linh hồn tôi nạm ngọc
Linh hồn tôi vời vợi cõi tình em
Hãy lắng nghe dòng máu chảy trong tim
Đang vỗ sóng nhiệm mầu trăm bến lạ
Em có thấy lòng tôi xanh như lá
Ôi rừng tôi xanh quá buổi chim về
Và lời chim chảy lụa biếc suối khe
Em xỏa tóc gội hương rừng vi diệu
Cây và cỏ đã bao mùa đứng đợi
Ngàn mưa xa hò hẹn có quay về
Ôi hồn tôi là một phiến mây bay
Xin cảm tạ ơn đất trời vô lượng
Tôi bay với mây, ngàn năm ánh sáng
Và rừng hoa bừng nở một rừng thơ.

*http://www.huongdaoonline.net/2019/07/ta%cc%a3p-tho-le-van-trung/#more-19605
*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
Xin tạ ơn vô lượng đất trời
Cho tôi thở bằng hương rằm tỏa nguyệt
Cho tôi thở bằng sương hằng trinh tuyết
Tôi thở cùng vô tận cõi thơ tôi
Xin cảm ơn em những giọt lệ ngời
Đã khai giải nguồn đớn- đau- hạnh- phúc
Cho lóng lánh linh hồn tôi nạm ngọc
Linh hồn tôi vời vợi cõi tình em
Hãy lắng nghe dòng máu chảy trong tim
Đang vỗ sóng nhiệm mầu trăm bến lạ
Em có thấy lòng tôi xanh như lá
Ôi rừng tôi xanh quá buổi chim về

Và lời chim chảy lụa biếc suối khe
Em xỏa tóc gội hương rừng vi diệu
Cây và cỏ đã bao mùa đứng đợi
Ngàn mưa xa hò hẹn có quay về
Ôi hồn tôi là một phiến mây bay
Xin cảm tạ ơn đất trời vô lượng
Tôi bay với mây, ngàn năm ánh sáng
Và rừng hoa bừng nở một rừng thơ.
Lê Văn Trung
TẠ TẤM LÒNG TRĂM NĂM

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
1
Sợi quên sợi nhớ rối bời
Mà sao tình vẫn rạng ngời trong tôi
Tạ ơn em tạ ơn đời
Tôi nâng niu chút buồn vui cuối cùng
Bải bờ lau sậy mênh mông
Bến trăm năm! Tạ tấm lòng trăm năm.
2
Thương em vai gánh vai gồng
Cháo cơm từng bửa thay chồng ngược xuôi
Mười năm áo rách ngậm ngùi
Chút hương sắc bỏ bên đời nhiễu nhương
Ta về nửa dại nửa điên
Lắng nghe dòng chảy ưu phiền bên em.
Lê Văn Trung
TẠ TẤM LÒNG TRĂM NĂM

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
1
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/04/chum-tho-ta-on-cua-le-van-trung.html
1
Sợi quên sợi nhớ rối bời
Mà sao tình vẫn rạng ngời trong tôi
Tạ ơn em tạ ơn đời
Tôi nâng niu chút buồn vui cuối cùng
Bải bờ lau sậy mênh mông
Bến trăm năm! Tạ tấm lòng trăm năm.
2
Thương em vai gánh vai gồng
Cháo cơm từng bửa thay chồng ngược xuôi
Mười năm áo rách ngậm ngùi
Chút hương sắc bỏ bên đời nhiễu nhương
Ta về nửa dại nửa điên
Lắng nghe dòng chảy ưu phiền bên em.
Lê Văn Trung
TA TRỞ VỀ NHƯ LY KHÁCH XƯA


*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Con tàu về muộn, sân ga vắng
Ta đến như người ly khách xưa
Áo bạc lạnh căm hồn cô lữ
Trăm năm mù khuất bụi giang hồ
Ta đến như người ly khách xưa
Áo bạc lạnh căm hồn cô lữ
Trăm năm mù khuất bụi giang hồ
Một mảnh trăng đau trời viễn xứ
Ôi trăng như một kẻ không nhà
Ôi trăng như tấm lòng cô phụ
Ta về lạc lõng giữa đời ta
Ôi trăng như một kẻ không nhà
Ôi trăng như tấm lòng cô phụ
Ta về lạc lõng giữa đời ta
Ta về mơ lại mùa sương cũ
Áo mỏng vai mềm đêm dạ hương
Ta về nhuốm lửa bên thềm lạnh
Sưởi ấm tình xưa đã tuyết đông
Áo mỏng vai mềm đêm dạ hương
Ta về nhuốm lửa bên thềm lạnh
Sưởi ấm tình xưa đã tuyết đông

Ta về như bóng mây phiêu lạc
Mơ đóa quỳnh hương vẫn trắng ngần
Mơ thấy lệ ngời trong mắt ngọc
Mơ thấy thuyền xưa đậu cuối sông
Mơ đóa quỳnh hương vẫn trắng ngần
Mơ thấy lệ ngời trong mắt ngọc
Mơ thấy thuyền xưa đậu cuối sông
Ta về mơ lại cơn mơ cũ
Thuở áo vàng bay lụa bướm vàng
Ta về ngồi lại bên hiên phố
Uống nỗi buồn trong men rượu tan
Thuở áo vàng bay lụa bướm vàng
Ta về ngồi lại bên hiên phố
Uống nỗi buồn trong men rượu tan

Con tàu về muộn! Ta đành muộn!
Chợt thấy thương người ly khách xưa
Chợt thấy tình người như ga vắng
Mà lòng chưa úa một cơn mơ.
Chợt thấy thương người ly khách xưa
Chợt thấy tình người như ga vắng
Mà lòng chưa úa một cơn mơ.
Lê Văn Trung
TA VỀ

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Ta về trắng cả hai tay
Gánh đời nghiêng nặng bờ vai muộn phiền
Ta về trắng cuộc tình duyên
Phố xa lạ phố, người quên, lạ người
Gánh đời nghiêng nặng bờ vai muộn phiền
Ta về trắng cuộc tình duyên
Phố xa lạ phố, người quên, lạ người
Sầu chao nghiêng mái hiên đời
Sầu rơi như chiếc lá bùi ngùi rơi
Sầu rơi như chiếc lá bùi ngùi rơi
Ta về, tàn cuộc rong chơi
Chuyến tàu muộn, không còn ai, ga buồn
Chuyến tàu muộn, không còn ai, ga buồn
Ta về lỡ cuộc trăm năm
Lối xưa vàng úa tím bầm dấu rêu
Lối xưa vàng úa tím bầm dấu rêu
Nhói lòng buốt một tiếng kêu
Nghe rơi rụng cả bóng chiều đời ta.
Nghe rơi rụng cả bóng chiều đời ta.
Lê Văn Trung
TA VỀ
Bài 2
Bài 2

*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Ta về tay níu hoài khung cửa
Gọi xót xa từng nỗi nhớ quên
Gọi những lòng đi không trở lại
Gọi những tình xanh đã úa vàng
Gọi xót xa từng nỗi nhớ quên
Gọi những lòng đi không trở lại
Gọi những tình xanh đã úa vàng
Ta về tay níu niềm hoang phế
Thương vách tường rêu lạnh nỗi niềm
Hỡi em nhan sắc chìm dâu bể
Hỡi ta nghìn dặm những lênh đênh
Thương vách tường rêu lạnh nỗi niềm
Hỡi em nhan sắc chìm dâu bể
Hỡi ta nghìn dặm những lênh đênh
Ta về tay níu lòng hư ảo
Hụt giữa bờ đau giấc mộng người
Hụt giữa trăm năm mùa trăng vỡ
Hụt giữa đời nhau quá ngậm ngùi
Hụt giữa bờ đau giấc mộng người
Hụt giữa trăm năm mùa trăng vỡ
Hụt giữa đời nhau quá ngậm ngùi
Ta về tay níu nhành lan úa
Thương tóc đêm rằm lộng phấn hương
Chừ biết tìm đâu hồn nhung lụa
Một thuở tình mây áo nguyệt vàng
Thương tóc đêm rằm lộng phấn hương
Chừ biết tìm đâu hồn nhung lụa
Một thuở tình mây áo nguyệt vàng
Ta về? Ta níu ta! Một bóng
Nghe gió oan khiên thổi buốt lòng
Đời nhau? Còn chỉ từng con sóng
Vỗ mãi về đâu những tiếc thương!
Nghe gió oan khiên thổi buốt lòng
Đời nhau? Còn chỉ từng con sóng
Vỗ mãi về đâu những tiếc thương!
16 giờ 13.6.17 - Lê Văn Trung
TA VỀ CHO TRỌN NGHĨA TANG THƯƠNG

*http://tongphuochiep.com/index.php/bao-chi/tho/28752-ta-v-cho-tr-n-nghia-tang-thuong-le-van-trung
*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Thôi cứ về đi, dù lỗi hẹn
Hề chi đá nát với vàng phai
Chút bụi thời gian đâu dễ nhuộm
Chiếc áo tình xưa có nhạt nhàu
Hề chi đá nát với vàng phai
Chút bụi thời gian đâu dễ nhuộm
Chiếc áo tình xưa có nhạt nhàu
Ta về như thể, lòng không nỡ
Phụ rẫy đời nhau, dẫu xót xa
Ta về như thể lòng ta đã
Khắc cốt ghi tâm chuyện ước thề
Phụ rẫy đời nhau, dẫu xót xa
Ta về như thể lòng ta đã
Khắc cốt ghi tâm chuyện ước thề
Ta về như để ta nhìn lại
Một bóng đời in lên vách rêu
Một thoáng mù sương mờ nhân ảnh
Ta gọi tên mình: hỡi cố nhân!

Một bóng đời in lên vách rêu
Một thoáng mù sương mờ nhân ảnh
Ta gọi tên mình: hỡi cố nhân!

Thôi cứ về đi, dù chẳng thể
Sông vắng đò ngang, gãy nhịp cầu
Cứ thả trôi theo dòng nước bạc
Mới biết niềm đau của bể dâu
Sông vắng đò ngang, gãy nhịp cầu
Cứ thả trôi theo dòng nước bạc
Mới biết niềm đau của bể dâu
Thôi cứ về đi, dù chẳng thể
Người quên kẻ nhớ có nhìn nhau?
Ta cầm tay mình mà thương tiếc
Ngón tay ngà ngọc thuở yêu đầu

Thôi về đi nhé! Về đi nhé!
Đón chuyến tàu khuya dẫu muộn màng
Dẫu biết chẳng còn ai đứng đợi
Ta về, cho trọn nghĩa tang thương.
Lê Văn Trung
TA VỀ HAY LÀ TA ĐANG MƠ

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Năm mươi năm lạc dấu chân người
Ta về tìm lại bến tình xưa
Thấy dòng sông chảy mù vô tận
Và con đò cũ chìm trong mưa

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Năm mươi năm lạc dấu chân người
Ta về tìm lại bến tình xưa
Thấy dòng sông chảy mù vô tận
Và con đò cũ chìm trong mưa
Năm mươi năm, từ buổi ta đi
Khu vườn xưa quạnh bóng trăng khuya
Bóng ai chải tóc ngoài hiên vắng
Sợi buồn rơi chạm buốt cơn mê
Khu vườn xưa quạnh bóng trăng khuya
Bóng ai chải tóc ngoài hiên vắng
Sợi buồn rơi chạm buốt cơn mê
Áo bay hay lụa mùa sương bạc
Trắng mộng phù vân một kiếp người
Bàn tay vói níu màu mây cũ
Chợt thấy lòng son phấn đã phai

Trắng mộng phù vân một kiếp người
Bàn tay vói níu màu mây cũ
Chợt thấy lòng son phấn đã phai

Năm mươi năm dâu biển mịt mùng
Lòng trắng lòng, trắng xóa bạch vân
Ta về nhuốm lửa đêm đông lạnh
Kể chuyện buồn vui của thế gian
Lòng trắng lòng, trắng xóa bạch vân
Ta về nhuốm lửa đêm đông lạnh
Kể chuyện buồn vui của thế gian
Kể chuyện thế gian mà đứt ruột
Ta gọi tên niềm hiu quạnh xưa
Ta gọi tên người sa nước mắt
Ta về? Hay là ta đang mơ?
Ta gọi tên niềm hiu quạnh xưa
Ta gọi tên người sa nước mắt
Ta về? Hay là ta đang mơ?
Lê Văn Trung
TA VỀ KHÔNG KỊP CHUYẾN TRĂM NĂM

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Ta về không kịp chuyến trăm năm
Vườn phủ sương phai cỏ úa vàng
Em bỏ bờ xưa quên bến cũ
Câu thề chưa hẹn, tình sang ngang
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Ta về không kịp chuyến trăm năm
Vườn phủ sương phai cỏ úa vàng
Em bỏ bờ xưa quên bến cũ
Câu thề chưa hẹn, tình sang ngang
Ta biết xa là xa vời vợi
Tình chỉ như mây giạt cuối trời
Tình chảy theo trăm dòng sông lạ
Ta chảy về đâu mà ngậm ngùi
Tình chỉ như mây giạt cuối trời
Tình chảy theo trăm dòng sông lạ
Ta chảy về đâu mà ngậm ngùi
Ta về không kịp, không về kịp
Lòng bỗng chao nghiêng một bóng thuyền
Ta đứng bên bờ trông vòi või
Lặng chìm trong sóng bóng chiều nghiêng
Lòng bỗng chao nghiêng một bóng thuyền
Ta đứng bên bờ trông vòi või
Lặng chìm trong sóng bóng chiều nghiêng

Sông của ngày xưa là sông cũ
Bến của ngày xưa là bến xưa
Sông với ta buồn như sóng vỗ
Bến với ta buồn đêm nguyệt mờ
Bến của ngày xưa là bến xưa
Sông với ta buồn như sóng vỗ
Bến với ta buồn đêm nguyệt mờ
Ta về không kịp, về không kịp
Nghe tiếng trăm năm rụng nhị hồ
Nghe tiếng đời ta sầu lớp lớp
Lặng chìm trong tận đáy hư vô.
Nghe tiếng trăm năm rụng nhị hồ
Nghe tiếng đời ta sầu lớp lớp
Lặng chìm trong tận đáy hư vô.
Lê Văn Trung
TA VỀ MỘT BÓNG BÊN ĐƯỜNG

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Ta về hiu hắt con đường cũ
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Ta về hiu hắt con đường cũ
Hàng phượng buồn quên chưa trổ bông
Mưa tạt qua sông rờn rợn sóng
Gió oan khiên buốt lạnh trong hồn
Ta về ga vắng con tàu nhỡ
Nét chữ ai đề lạnh vết rêu
Ta đọc như kinh bầm nỗi nhớ
Niềm đau dâu biển nửa câu Kiều

Ta về hiên vắng nhà hoang
Gọi
Tên người nghe vọng tiếng buồn phai
Ta gom hết lá vàng năm cũ
Mới thấy lòng xưa cũng đổi mùa
Ta về quên nhớ thôi đành vậy
Áo bạc màu theo cuộc nhiễu nhương
Em còn đâu đó phương trời lạ
Ru giùm ta mấy khúc đoạn trường
Ta về một bóng soi bờ nước
Thấy đời mình chao một thoáng mây
Tay mỏi vổ buồn thanh gươm rỉ
Đời người như sợi tóc tàn phai.
Lê Văn Trung
TA VỀ VỚI KHÚC KINH THƠ

*https://lathuybinhthuan.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
*https://phudoanlagi.blogspot.com/2020/05/chum-tho-ta-ve-cua-le-van-trung.html
Trăm năm hẹn với con đường cũ
Dù lênh đênh xiêu lạc mười phương
Nỗi nhớ chập chùng trăm nỗi nhớ
Nhớ tóc chiều ai nhớ bến sông

Ta sẽ về cho dẫu dỡ dang
Chưa tròn chưa vẹn nghĩa trăm năm
Ta về tìm bóng chim vườn cũ
Rụng tiếng buồn rơi giọt lệ bầm
Chưa tròn chưa vẹn nghĩa trăm năm
Ta về tìm bóng chim vườn cũ
Rụng tiếng buồn rơi giọt lệ bầm
Ta về chép lại bài thơ cũ
Dán nỗi buồn lên mỗi bước chân
Để nghe chùng lắng hồn kiêu bạt
Để nhớ nhung và để lãng quên
Dán nỗi buồn lên mỗi bước chân
Để nghe chùng lắng hồn kiêu bạt
Để nhớ nhung và để lãng quên

Ta về để thấy màu trăng cũ
Còn sáng bên thềm của thế gian
Ta sẽ chìm trong hồn trăng vỡ
Giọt lệ tình phai nỗi bẽ bàng
Còn sáng bên thềm của thế gian
Ta sẽ chìm trong hồn trăng vỡ
Giọt lệ tình phai nỗi bẽ bàng
Ta về như một tên hàn sĩ
Thẹn với công danh thẹn với người
Dẫu đã chết chìm cùng dâu bể
Hà cớ vì đâu còn hổ ngươi
Thẹn với công danh thẹn với người
Dẫu đã chết chìm cùng dâu bể
Hà cớ vì đâu còn hổ ngươi
Mà sao thương quá con đường cũ
Thương bóng em bên bóng mẹ già
Ta chở nỗi đời ta vạn dặm
Ai chở giùm em những xót xa
Thương bóng em bên bóng mẹ già
Ta chở nỗi đời ta vạn dặm
Ai chở giùm em những xót xa

Mà sao thương quá con đường cũ
Thương áo vàng phai nỗi đợi chờ
Ai nhuộm mù sương vào đôi mắt
Ai ru lời ru chùng câu thơ
Thương áo vàng phai nỗi đợi chờ
Ai nhuộm mù sương vào đôi mắt
Ai ru lời ru chùng câu thơ
Em ơi muôn nẻo đường cô quạnh
Có đóa hoa nào nở xót xa
Ta sẽ vì hoa mà ngồi lại
Nhang trầm, ta tụng khúc kinh thơ
Có đóa hoa nào nở xót xa
Ta sẽ vì hoa mà ngồi lại
Nhang trầm, ta tụng khúc kinh thơ
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment