Tuesday, February 4, 2020

Trang Thuy Dien Tho Van Viet 1

 Ai gửi heo may về tháng tám - Ẩn nguyệt Ánh sáng lưu đày - Bỏ lại mùa thu - Cánh chim huyền thoại - Chuyện tình - Có người giữa cuộc trăm năm - Cõi đi cõi về - Cõi về - Cõi về xa lạ - Còn giữa tàn phai - Cơn mộng thế gian - Cơn say dài vô tận - Đóa hồng - Dòng sông tôi - Em có nghe gió réo tận vô cùng - Giữa vô cùng im lặng - Gội bóng hoàng hôn - Hạt bụi - Hồ điệp - Hồn tôi đây nhé một vườn thơ - Kể chuyện dòng sông - Lá rụng - Lãng quên - Lệ xưa - Lời cảm ơn hoa 

AI GỬI HEO MAY VỀ THÁNG TÁM

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/09/24/lvt-ai-g%C6%B0-i-heo-mai-v%C3%AA-tha-ng-ta-m-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Ai gửi heo may về tháng tám
Mà hiu hắt lạnh một hồn thu
Mà vàng phai cả màu trăng cũ
Mà nhớ nhung chùng cả giấc mơ

Ai gửi heo may về tháng tám
Tiếng gà xao xác gáy trong sương
Có con dế nhỏ ru buồn quá
Những lời van vỉ của đau thương

Ai gửi heo may về tháng tám
Chưa vàng sao rụng lá chiêm bao
Sầu nghiêng xuống chạm vành ly nhỏ
Giọt rượu thiên thu cũng úa màu

Em đã vàng thu chưa hỡi em
Sao đành quên hết cuộc tình duyên
Nỡ đem tóc rối bời trong gió
Để những câu thơ rụng tội tình

Ai gửi heo may về tháng tám
Góc đời hiu quạnh một mình ta
Gió vẫn vi vu sầu tận tận
Sương người lớp lớp cõi mù xa.
                        Lê Văn Trung

Ẩn Nguyệt


*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/04/27/lvt-%E1%BA%A9n-nguy%E1%BB%87t-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/

Hạt lệ vỡ như nửa vành trăng khuyết
Mắt hoàng hôn chìm đắm lụa sương mù
Em có thấy hồn tôi mây ngũ sắc
Những gam màu diễm tuyệt của thương đau

Hồn ẩn nguyệt bên đồi xưa mộng mị
Lá vàng phai chợt rụng buổi xuân thì
Em có thấy tình tôi dòng sông chảy
Buổi xanh hồng lục tím rũ nhau đi

Ôi ẩn nguyệt nửa vành như lệ vỡ
Suối quỳnh hương chảy thắm giấc mơ buồn
Môi phượng đỏ và sen hồng ngực biếc
Có bao giờ thắm lại đóa thanh tân

Em từ buổi thuyền trăng neo bến nguyệt
Tôi lều mây giăng mấy sợi thơ chiều
Thơ vẫn chảy giữa vô cùng bất tuyệt
Em linh hồn ẩn nguyệt có tan theo?
Lê Văn Trung
25. 04. 20 



ÁNH SÁNG LƯU ĐÀY
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung 


Tôi thắp hồn tôi nghìn ngọn nến
Đêm buồn sưởi ấm một niềm thu
Trăng từ thiên cổ còn soi bóng
Sao biệt? Người đi chẳng trở về

Tôi hóa thân thành những giọt sương
Lóng lánh trong đêm giọt lệ buồn
Nghe tiếng trăm năm về réo gọi
Bóng người tan giữa cõi trời không

Chiếc lá rơi vàng bên xác bướm
Như tiễn đưa nhau cuối phận người
Sao chẳng ai về, câu kinh lặng
Rớt nhẹ vào đêm nỗi lẻ loi

Tôi đứng bên thềm trăng lạnh buốt
Ngọn nến run vì động bóng mây
Tôi rơi chìm giữa miền vô thức
Mộng du qua những cõi lưu đày.
                        Lê Văn Trung


BỎ LẠI MÙA THU
(Thơ cho Cõi Lặng Im)
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/08/29/lvt-b%E1%BB%8F-l%E1%BA%A1i-m%C3%B9a-thu-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/

Người bỏ lại mùa thu tôi từ độ
Trăng chưa rằm tháng tám lòng giăng mưa
Câu thơ ướt chảy dài theo nỗi nhớ
Câu thơ buồn đọng lại vũng sầu xưa

Người bỏ lại dấu chân tình rêu mục
Chiều tương tư giọt nắng úa bên trời
Câu thơ nghẹn như một lời thú tội
Câu thơ mềm như lệ ấm trên môi

Người bỏ lại mùa thu tôi từ độ
Gió vàng thu chưa nhuộm áo thu vàng
Câu thơ rụng như một dòng sương vỡ
Sương vỡ buồn trắng xóa cõi nhân gian

Người bỏ lại Thôi Đành thôi Bỏ lại
Trăng chưa rằm Khuyết mãi cuộc trăm năm
Tôi về giữa vườn thu xưa réo gọi
Gọi tên người vọng suốt cõi tình không.
                            Lê Văn Trung


CÁNH CHIM HUYỀN THOẠI
Có con chim lạ từ thiên cổ
Vỗ cánh bay về trong giấc mơ
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát nở đầy hoa

Mặt đất hồi sinh từng hạt bụi
Từng mầm đá sỏi cũng bừng hương
Mây gió nghìn phương về mở hội
Tiếng cười thơm ngát mộng yêu thương

Ai thắp đèn hoa ngàn cánh lá
Sáo diều bay vút mắt em thơ
Lòng em xanh mướt lòng thiếu nữ
Đêm vàng ngồi dệt lụa trong mơ

Vang vang gióng giã từng hồi chuông
Triệu bước chân đi nhịp rộn ràng
Mặt trời rực sáng trong tim mẹ
Lệ nở mừng trong triệu đóa hồng

Bóng chim huyền thoại từ thiên cổ
Bốn ngàn năm vỗ cánh bay về
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát nở đầy hoa.
                            Lê Văn Trung

CHUYỆN TÌNH

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/09/26/lvt-chuy%C3%AA-n-ti-nh-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/

Có con chim lạ bay về
Đậu vào thơ, kể tôi nghe chuyện tình
Rằng:
Chuyện một hôm
Người qua sông
Để rơi chiếc áo lụa hồng trôi xa

Rằng:
Một hôm
Rất tình cờ
Có người nhặt áo về mơ hão huyền
Thế rồi
Nợ cuộc tình duyên
Người mang chiếc áo đi tìm trăm năm
Rồi
Một hôm
Trên bến sông
Bập bềnh
Bóng chiếc thuyền không
Bập bềnh
Còn neo một dải nơ hồng
Câu thơ chép dở chưa tròn câu thơ
Bổng chim bay
Khuất xa mờ
Tôi chưa kịp chép bài thơ chuyện tình.

                               Lê Văn Trung

CÓ NGƯỜI GIỮA CUỘC TRĂM NĂM
Rồi mùa xuân cũng trôi qua
Như em bỏ tuổi mười ba sang rằm
Có người giữa cuộc trăm năm
Nhớ hoa hàm tiếu tiếc thầm mùi hương
Nở đi em ! Nở giùm tôi
Nụ hoa từ thưở môi cười ngậm kim
Có người giữa cuộc trăm năm
Ngược xuôi trong cõi kiến tìm phù hoa
Rồi đời nhau cũng trôi qua
Như thuyền bỏ bến bờ xa mịt mùng
Có người giữa cuộc trăm năm
Mơ vành trăng khuyết, mộng tàn theo trăng.
Lê Văn Trung

CÕI ĐI CÕI VỀ
Đi là mở những con đường
Về là khép mộng nghìn phương rã rời
Đi là tiếp cuộc rong chơi
Về là gửi lại đất trời vô biên

Đi - Về trong cõi tình em
Là đi - về giữa triền miên cõi sầu
Đi là bắc lại nhịp cầu
Về là mấy nhịp gãy vào tai ương

Đi là tiếp cuộc vô thường
Là xơ xác mộng là tàn tạ mơ
Về là ngồi lại bên bờ
Ngắm mây phiêu lãng đợi giờ trùng lai.
                                  Lê Văn Trung

CÕI VỀ
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/07/25/lvt-3-chu-m-th%C6%A1-cu-a-ta-c-gia-l%C3%AA-trung-vn/
*http://www.phamcaohoang.com/2018/07/tho-le-van-trung-coi-ve_26.html


Thế rồi Tôi Đối diện Tôi
Tôi nghe tôi thở Tôi cười Như nhiên
Thở ra một ít ưu phiền
Hít vào một ít uyên nguyên đất trời

Cuối cùng Tôi Đối diện Tôi
Bay Từ hữu hạn Tới Ngoài vô biên
Một tôi Không ảnh Không hình
Tôi Trong tịch lặng Cõi hoang vu Về.
                        Lê Văn Trung

CÕI VỀ XA LẠ

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/12/01/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Tôi về lạ cả cơn mơ
Lạ con đường cũ, lạ bờ sông xưa
Lạ từ giọt nắng sợi mưa
Đìu hiu bóng lá rơi mờ bóng tôi
Mênh mông lạ cả đất trời
Nghe xa lạ cả chính tôi, bàng hoàng
Câu thơ chợt cũng úa vàng
Rụng buồn giữa cõi nhân gian muộn phiền

Tôi về theo nhịp đời quên
Bóng mình lạ với bóng chim bên trời.
                                Lê Văn Trung

CÒN GIỮA TÀN PHAI
Xót xa gì hương phấn buổi tàn đông
Và thơ ta như một dòng sông cạn
Với linh hồn đá sỏi cũng tan hoang

Em thấy chăng cõi phù vân thiên cổ
Vẫn phiêu bồng kiếp kiếp giữa bao la
Em nghe chăng gió phù sinh réo gọi
Vẫn dội vào sâu thẳm trái tim ta

Em là gió thổi qua đời phiền muộn
Em là mây tan giữa bến sông chiều
Xin ngồi lại một lần trên bãi cạn
Nghe triều ta lên xuống quá đìu hiu

Ta rụng giữa tình em từng chiếc lá
Lá chưa vàng, lá quặn úa tình xanh
Em chảy giữa hồn ta từng dòng lệ
Lệ chưa phai, lệ khóc mộng không thành
Con đường mở và con đường chợt khép
Mà sông ơi khao khát chảy vô cùng
Chuyến tàu muộn là chuyến tàu đẹp nhất
Để tình buồn ngồi đợi giữa mênh mông.
                                     Lê Văn Trung


CƠN MỘNG THẾ GIAN

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/07/12/lvt-c%C6%A1n-m%C3%B4-ng-th%C3%AA-gian-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Giữa cõi ta bà tôi bỗng gặp
Một tôi ngồi dưới bóng cây già
Mà ngỡ đất trời đang thiền định
Giữa vùng quỹ dữ với yêu ma

Mây trắng bên trời vẫn trắng bay
Lá úa ngàn năm vẫn rụng đầy
Gió vẫn ru đau niềm thiên cổ
(Em có về ru lòng tôi say ?)

Giữa cõi ta bà tôi bỗng gặp
Một tôi buồn quá ngồi hát ngao
Tôi ngỡ đất trời đang trẫy hội
Vui hội trần gian mà lệ trào

Em có về ngang MIỀN HIU QUẠNH
Thấy tôi ngồi dưới CỘI ĐIÊU TÀN
Tim tôi gõ nhịp HÒA VI DIỆU
Mà vỗ về CƠN MỘNG THẾ GIAN

Giữa cõi ta bà tôi bỗng gặp
Một tôi mệt mỏi giấc mê cuồng
Tôi ngỡ đất trời đang chếnh choáng
Rượu đời ai rót cháy tim gan

Thôi em đừng đến, em đừng đi
Em đừng ở lại, đừng quay về
Hãy tan vào tận MIỀN QUÊN LÃNG
Hãy chảy vào trăm DÒNG PHÂN LY.
                               Lê Văn Trung

CƠN SAY DÀI VÔ TẬN
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/07/28/lt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=18323 

Năm mươi năm trước ta ngồi uống
Năm mươi năm sau lòng còn say
Chén rượu giang hồ bên quán chợ
Ta rót đời ta đã cạn ngày

Ta rót đời ta chảy thành sông
Ta rót vào ly đời đục trong
Em không về, mình ta ngồi uống
Em không về, ai phân ưu nỗi buồn

Em hương sắc
Một đời ta lận đận
Một đời ta bờ lở bến bồi
Em hương sắc
Mà ta hoài tay trắng
Giọt rượu buồn như lệ vỡ trên môi

Năm mươi năm trước ta ngồi uống
Mà say hoài, say suốt cuộc trăm năm
Ta rót cạn ly rượu đời vô vọng
Rượu cháy nồng mà lòng ta lạnh căm

Em hương sắc
Ta rót tình quên lãng
Năm mươi năm men rượu vẫn cay nồng
Ta rót mãi vào đất trời vô hạn
Ngọn lửa tình như một vệt sao băng.
                          Lê Văn Trung


ĐÓA HỒNG

*
http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=17848
*https://www.banvannghe.com/a10896/le-van-trung-duong-co-nhieu-hoa-xuyen-chi 
Xin vẽ lại chút tàn phai hiu hắt
Của mùa thu xa vắng buổi yêu người
Xin thắm lại buổi hoàng hôn hương sắc
Đóa quỳnh xưa về nở giữa chiêm bao

Xin đốm lửa trong tàn tro nguội lạnh
Cháy cùng tôi trong cõi quạnh hiu này
Xin là gió thổi qua lòng nắng hạn
Xin mùa xanh về nhuộm nỗi tàn phai

Em dù đã xa xôi bờ bến lạ
Tôi  cũng đành sóng vỗ một bờ đau
Xin về lại như đã từng hiện hữu
Miền đam mê ngà ngọc buổi yêu đầu

Xin về lại trên lối tình nhung lụa
Tôi trầm nhang dâng Thánh lễ ơn người
Xin về lại, dẫu quên lời tuyên hứa
Một đóa hồng vẫn thắm ở tim tôi.
                            Lê Văn Trung


DÒNG SÔNG TÔI

*
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/12/22/do-ng-s%C3%B4ng-t%C3%B4i-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C3%A2n-trung-vn/

Chảy về đâu? Chảy về đâu?
Sông ơi sông chảy về đâu, cuối cùng
Còn tôi ơi! Một dòng sông
Trăm năm chảy giữa mênh mông cuộc người

Chảy từ thuở đứt tao nôi
Chảy lênh đênh giữa đất trời tang thương
Này tôi ơi! Một dòng buồn
Chảy về đâu giữa bải cồn hoang vu

Chảy về đâu? Chảy về đâu?
Qua em là những nhịp cầu chênh vênh
Qua nhau là thác là ghềnh
Chảy buồn qua cuộc tình duyên lỡ làng

Đưa người, thôi, đưa qua sông
Đưa tôi, là mãi trăm dòng ngược xuôi
Chảy về đâu mà ngậm ngùi
Về đâu với cuộc tình tôi, hỡi người?


                      Lê Văn Trung

EM CÓ NGHE GIÓ RÉO TẬN VÔ CÙNG

http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=16928
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/12/28/lvt-em-co-nghe-ti%C3%AA-ng-re-t%C3%A2-n-v%C3%B4-cu-ng-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/12/27/lvtem-co-nghe-gio-re-o-t%C3%A2-n-v%C3%B4-cu-ng-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Em có về theo cơn gió mùa đông
Mang cái lạnh vàng ươm lời hẹn cũ
Mang cái rét run run vòng tay nhỏ
Mang vàng phai một cõi nhớ xa mù

Ta một đời, trong cuộc kiếm tìm nhau
Dòng sông cũ, con đường xưa, diệu vợi
Vườn xanh đã bao lần thay lá mới
Áo người qua vàng thắm mấy mùa thu

Ôi cuộc trần gian muôn sắc muôn màu
Mà nỗi nhớ mùa đông tím bầm nỗi nhớ
Em có về theo chập chùng cơn gió
Thổi qua chiều lạnh buốt một câu thơ

Thổi qua chiều lạnh suốt cõi hoang vu
Tôi với tôi, một ngày trên mặt đất
Tôi tìm tôi, giữa trăm dòng lưu lạc
Mà tình em như một chốn quay về

Tiếng hát buồn chìm lặng suốt cơn mê
Lòng em cũng chìm trong chiều đông giá
Hay em đã nghìn năm còn xa lạ
Cõi tình tôi vàng úa một mùa đông

Em có nghe gió réo tận vô cùng!


                    Lê Văn Trung

GIỮA VÔ CÙNG IM LẶNG

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/07/22/lvt-gi%C6%B0-a-v%C3%B4-cu-ng-y%C3%AAn-l%C4%83-ng-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Sao em không hát ru đêm ngủ
Sao em không vòng tay qua chiều
Tôi đi ngàn dặm tàn hơi thở
Đi hoài chưa hết cõi tịch liêu
Sao em không nói? Sao im lặng?
Giọt lệ hoàng hôn đã vỡ rồi
Tôi như mây buồn qua sông vắng
Thấy bóng mình trôi theo nước trôi
Sao không là rượu, là men cay
Không rót về tôi giọt tình hoài
Tôi như ly buồn khua lốc cốc
Tôi như chiều vỡ lệ tàn phai
Sao không đốt lòng nhen đốm lửa
Đêm mười phương lạnh một phương này
Gió réo vào đêm như lệ ứa
Tôi réo vào đêm tàn men say
Sao không là mưa không là sương
Trăm năm là giọt lệ tình buồn
Cho trăng xưa tiếc màu thu cũ
Hiu hắt "buồn như một bến sông"
                            Lê Văn Trung

GỘI BÓNG HOÀNG HÔN
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/12/01/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Người về gội bóng hoàng hôn
Chợt nghe sợi tóc rụng buồn như mây
Người cầm sợi tóc trên tay
Thấy lòng hiu hắt chở đầy màu xưa
Hình như trời đang Mười Hai
Gió về đâu? Thổi cho dài nhớ nhung!
Hình như trời đang mùa đông
Lòng như chiếc lá chạnh vàng chớm rơi
Hình như trong cõi tình tôi
Người đem sợi tóc buộc hoài câu thơ.
Lê Văn Trung

HẠT BỤI


*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/09/13/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/

Từ sa chân cuộc cơ cầu
Nghìn năm mây trắng trên đầu còn bay
Em cầm hạt bụi trên tay
Thấy trong hạt bụi ướp đầy lệ xanh.

Lê Văn Trung

HỒ ĐIỆP

*
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/05/04/lvt-h%C3%B4-%C4%91i%C3%AA-p-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Em áo vàng thu hay thắm hạ
Vườn đêm hàm tiếu nụ quỳnh hoa
Hay áo tình xuân em trắng quá
Hương nhụy từ thơ cũng thiết tha

Trời ơi nhan sắc từ muôn kiếp
Sống dậy mà reo khúc Phượng Hoàng
Vòng tay tình ái nghìn năm cũ
Yêu dấu về ru mộng thế gian

Nhớ những mùa đi không trở lại
Thưở áo tình xanh nắng lụa vàng
Hình như trùng ngộ từ muôn kiếp
Hồi chuông nhã nhạc còn reo vang

Hoa chớm nồng hương, trăng chớm nụ
Em về như thị đóa hồng nhan
Ôi giấc hoàng hoa đêm hồ điệp
Thơ chìm hương sắc mộng giai nhân
Lê Văn Trung
27. 04. 20

HỒN TÔI ĐÂY NHÉ MỘT VƯỜN THƠ

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/10/10/lvt-h%C3%B4-n-t%C3%B4i-%C4%91%C3%A2y-nhe-m%C3%B4-t-v%C6%B0%C6%A1-n-th%C6%A1-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Vẫn vàng ươm màu của nhớ nhung
Vẫn bướm tương tư múa nhẹ nhàng
Vẫn sương tha thiết nghìn đôi mắt
Vẫn gió đam mê réo nhạc vàng

Em hỡi hồn tôi như nắng trong
Hồn tôi như lụa ngát hương trầm
Hồn tôi như biếc xanh vườn cũ
Như mắt hoàng hôn buổi nguyệt rằm

Em hỡi hồn tôi như phấn hương
Xin bàn tay nhẹ kẻo hương tan
Tôi hồng tôi thắm bờ môi ngọc
Xin uống cho tràn men ái ân

Em hỡi hồn tôi như áo xuân
Áo là da thịt của thanh tân
Em ơi khoát nhẹ hồn tôi nhé
Cho tình duyên trọn với trăm năm

Em hỡi hồn tôi như giấc mơ
Là nhung là lụa của thi ca
Em về đây nhé, về đây nhé
Tôi tỏa hương từ những đóa hoa

Vẫn vàng ươm, vàng bướm tương tư
Hồn tôi đây nhé một vườn thơ
Mơ gì em hỡi phương trời lạ
Tôi nở nghìn hoa nỗi đợi chờ.
                     Lê Văn Trung

KỂ CHUYỆN DÒNG SÔNG
*https://www.banvannghe.com/p11a11027/trang-tho-cuoi-tuan-le-van-trung
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/06/03/lvt-k%C3%AA-chuy%C3%AA-n-do-ng-s%C3%B4ng-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/


Em ngồi kể chuyện dòng sông
Ngàn năm chảy mãi mà không quay về
Để con đò cũ ven bờ
Bập bềnh sóng vỗ
Đợi chờ Mù tăm
Em ngồi kể chuyện dòng sông
Chảy qua dâu biển, bão giông, lỡ bồi
Mà đau nhánh lục bình trôi
Tím bầm giọt lệ của người trăm năm
Em kể mãi chuyện dòng sông
Chảy buồn tênh giữa cõi lòng lãng quên
Chảy về đâu dòng sông em
Một dòng duyên nợ, nợ duyên chẳng về
Em cầm giọt lệ trên tay
Thấy trong giọt lệ chảy đầy dòng xưa.

                              Lê Văn Trung


LÁ RỤNG

*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/09/13/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/

Anh ngồi nhìn chiếc lá rơi
ngoài hiên rất nhẹ như lời chiêm bao
Gặp nhau tàn cuộc vui nào
Bây giờ rụng giữa nỗi sầu thiên thu.

                                  Lê Văn Trung



LÃNG QUÊN
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/11/17/lvt-la-ng-qu%C3%AAn-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Có lẽ lòng nhau đã lãng quên
Có lẽ tình nhau quá muộn phiền
Em về gom nhặt niềm xưa cũ
Lửa cháy tro tàn hết nợ duyên

Rồi cũng tàn thu, cũng úa đông
Em thay xiêm áo, phấn son hồng
Con bướm ngày xưa quên vườn cũ
Người qua đò xưa quên dòng sông

Rồi cũng vàng đêm, cũng trắng sương
Đất trời ủ quạnh nụ quỳnh hương
Hỡi ơi hoa nở nghìn năm cũ
Lạnh trắng trong tôi một đóa buồn

Năm mươi năm không đợi không chờ
Bỗng người về hát giữa cơn mơ
Hay là tiếng hát từ thiên cổ
Khóc cuộc tình duyên chết sững sờ.
                               Lê Văn Trung

LỆ XƯA

*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/09/13/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/


Những người xưa đã quên nhau
Mà sầu thiên cổ còn đau kiếp này
Thả bay hạt bụi hao gầy
Chén sầu nhân thế còn đầy lệ xưa.
                      Lê Văn Trung


Cám ơn hoa Cúc hoa Đào
Đã đem hương nhụy ướp vào da thơm
Cám ơn những nụ tình Hồng
Xiêm y lụa mỏng đã nồng nàn hương
Cám ơn hoa Khế bên vườn
Nhớ ai mà tím cả hồn sương khuya
Cám ơn em nụ Hoàng Mai
Vàng chi vàng óng cả lời yêu thương

Hình như hoa nở đầy trăng
Long lanh nghìn giọt sương Quỳnh tinh khôi

Cám ơn Hoa, cám ơn Người
Cám ơn lượng Đất nghĩa Trời bao dung.
Lê Văn Trung
12.02.20


No comments:

Post a Comment

Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...