Bên những tàn phai - Bi khúc 60, 69, 70, 73 và 74 - Cùng lận đận bên trời một lứa - Dạ khúc trăng - Đêm nằm đợi mưa - Lục bát Lê Văn Trung - Mai mốt tôi về không còn mẹ - Mai người về không - Mạt vận - Màu son cũ - Mộng tàn - Ngang qua gò dưa chạnh nhớ thi sĩ Bùi Giáng - Phương trời hiu quạnh - Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ - Rượu đắng - Rượu đời ta hay lệ của người - Ta về một bóng bên đường - Thúy Kiều mời rượu chàng Kim.
BÊN NHỮNG TÀN PHAI
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/319-home/5586-ben-nh-ng-tan-phai-le-van-trung
Rồi cũng như mùa đã quá giang
Rồi cũng như tình thu chớm vàng
Em gom hết nỗi lòng xưa cũ
Gửi lại đời tôi những dở dang
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/319-home/5586-ben-nh-ng-tan-phai-le-van-trung
Rồi cũng như mùa đã quá giang
Rồi cũng như tình thu chớm vàng
Em gom hết nỗi lòng xưa cũ
Gửi lại đời tôi những dở dang
Rồi cũng rơi như lá mùa hanh
Rồi cũng bay như mây chiều xanh
Em đi bỏ lại bờ mông quạnh
Tôi chảy cho qua hết phận mình
Rồi cũng bay như mây chiều xanh
Em đi bỏ lại bờ mông quạnh
Tôi chảy cho qua hết phận mình
Rồi cũng như nắng nhạt ven rừng
Rồi cũng phai tiếp tiếp hoàng hôn
Em lợp mù sương lên tóc lụa
Tôi chải lòng tôi những sợi buồn
Rồi cũng phai tiếp tiếp hoàng hôn
Em lợp mù sương lên tóc lụa
Tôi chải lòng tôi những sợi buồn
Mùa cũng phai, lòng xưa cũng phai
Mùa cũng tan, tình xưa bẻ bàng
Em đan chi những dòng tơ rối
Vào trái tim từng nỗi trái ngang
Mùa cũng tan, tình xưa bẻ bàng
Em đan chi những dòng tơ rối
Vào trái tim từng nỗi trái ngang
Rồi cũng say, say lịm đất trời
Em ướp men nồng, tôi cháy tôi
Tôi cháy ngàn năm hòa tro bụi
Tro bụi nào đau mãi phận người.
Em ướp men nồng, tôi cháy tôi
Tôi cháy ngàn năm hòa tro bụi
Tro bụi nào đau mãi phận người.
Lê Văn Trung
12.10.19
12.10.19
BI KHÚC 60, 69, 70, 72, 73 và 74
60/
Ôi các em những con sâu con kiến
những cơn buồn lẫn lộn những cơn vui
tôi sống giữa trần gian tràn dâu biển
các em là cơn mộng cháy khôn nguôi
ta đâu có mời nhau đôi giọt rượu
mà hồn say như lá rụng bên chiều
ta đâu có vùi nhau trong khát đói
mà tình run như bóng đổ lưng đèo
ôi các em những con chim con chóc
nhảy tung tăng trên vực thẳm hồn tôi
tôi sống giữa trần gian buồn muốn khóc
các em là khăn lụa ấm màu môi
ta đâu có hẹn thề không chờ đợi
mà sợi buồn đã bạc đến trăm năm
ta đâu có bên mộ đời réo gọi
mà tình đau như nguyệt nở đêm rằm
tôi lầm lũi một mình trên mặt đất
các em là mây trắng là mù sương
tôi về giữa trần gian tràn tiếng hát
lời ngậm ngùi xanh biếc ngọc-đau-thương.
69/
Em ạ em làm sao hiểu được
tôi là mây muôn vạn kiếp là mây
đời mây sẽ trôi tan vào trong gió
chìm trong sương và đắm giữa rừng cây
em đứng giữa đồi cao nhìn mây trắng
mây trong em mây trong mắt trong hồn
mây chảy xuống và mây chìm trong tóc
mây trườn qua ngực biếc buổi tình xuân
em đứng giữa vườn mây mà chợt khóc
mây trọn đời tan cuối cõi trời không.
70/
Cho tôi vui với! Cuộc đời!
hồn tôi mở cửa gọi người trần gian
cho tôi tình ái mê hoan
máu tôi đỏ thắm chảy tràn nguồn thơ
cho tôi môi mắt dại khờ
vườn tôi nắng hạn đã khô cháy lòng
cho tôi một chút son hồng
một chút hương một chút nồng nàn say
cho tôi vui với! Một ngày!
trăm năm tôi trọn đêm dài bão giông
rồi trong suốt cuộc tình buồn
tôi xin tạ hết tấm lòng cỏ cây
bốn phương bãi rộng sông dài
đời vui có vẹn một ngày không em?
72/
*https://www.banvannghe.com/a7859/le-van-trung-nguoi-di-tim-cai-bong-cua-minh
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
Hãy khóc
dù một lần
cho cuộc đời này
cho cuộc tình này
cho tôi
và cho em
dù một lần
cho cuộc đời này
cho cuộc tình này
cho tôi
và cho em
nước mắt sẽ chảy vào
mạch máu của nỗi khổ đau
của niềm khát vọng
của hạnh phúc bị chìm khuất
mạch máu của nỗi khổ đau
của niềm khát vọng
của hạnh phúc bị chìm khuất
nước mắt sẽ chảy vào
từng thớ thịt của nỗi đam mê
từng tế bào của niềm bi uất
từng hơi thở của nỗi bất hạnh
từng thớ thịt của nỗi đam mê
từng tế bào của niềm bi uất
từng hơi thở của nỗi bất hạnh
nước mắt sẽ chảy vào
giữa trái tim chúng ta
đang từng nhịp đập
mòn mỏi
đang từng nhịp vỗ
muộn phiền
giữa trái tim chúng ta
đang từng nhịp đập
mòn mỏi
đang từng nhịp vỗ
muộn phiền
hãy khóc lên em ơi
nước mắt là dòng suối chảy qua đời ta
từ nguồn cội cô đơn
khi chúng ta chỉ là hai hạt bụi
73/
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung/4782-bi-khuc-73-va-74-le-van-trung
Ba mươi năm sống bên người
Ba mươi năm sống bên người
những hân hoan cũ những ngậm ngùi xưa
xin đem tạc tượng vào thơ
gởi trăm năm lại bên bờ tử sinh
ba mươi năm những gập ghềnh
dẫu sâu nặng dẫu lãng quên cũng đành
tôi về giữa bãi bờ xanh
chép thơ vi diệu tạ tình thiên thu
ba mươi năm những mịt mù
những vây hãm những ngục tù trần gian
gởi xương máu lại bên ngàn
tôi về như kẻ quy hàng oan khiên
ba mươi năm tôi và em
đã cho đã nhận đã đền tạ ơn
phân ly là lẽ vuông tròn
ra đi là cuộc quay vòng tử sinh.
Tôi chợt nghe bên vực đời buồn bã
một cành hoa sầu rụng bóng em về
ôi có phải Nguyệt của rừng thu cũ
một đêm tình chợt thức giữa cơn mê.
Lê Văn Trung
CÙNG LẬN ĐẬN BÊN TRỜI MỘT LỨA
* tặng Phạm Ngọc Lư
bao năm chưa gặp lại
giờ người đã thế này
áo giang hồ bạc thếch
rượu giang hồ còn say?
ta một trời dâu bể
người trăm phương bụi mù
tên lính già thất trận
vết thương cũ còn đau
ta mời người uống cạn
ly rượu tàn cuối đông
trôi theo dòng hoạn nạn
“thiên nhai luân lạc nhân” (2)
ta nhớ mười năm cũ
lòng như mây trắng bay
ta nhớ người ngày ấy
tình thanh xuân còn đầy
giờ mười năm gặp lại
áo giang hồ tả tơi
hồn giang hồ vữa mục
tình giang hồ muôn nơi
ta biết bởi gì đâu
hỏi nhau càng thêm buồn
ngươi cũng hiểu từ lâu
chuyện đất trời mênh mông
ai đã từng xuôi ngược
qua trăm bến ngàn bờ
hiểu những điều sau trước
lòng nào không xót xa
ta nhìn ngươi đứt ruột
ngươi nhìn ta ngậm ngùi
ôi cõi ngoài xa lắc
chỉ còn ta với ngươi.
Lê văn Trung
DẠ KHÚC TRĂNG
Em ơi đêm nay trăng không về
Trăng còn lang thang mù cơn mê
Ôi trăng vàng xưa mùa nguyệt nở
Ôi trăng tình xưa vàng câu thơ
Trăng thơm ôi mùa trăng hương phai
Ôi trăng hồn tôi trên vai gầy
Em về qua phố trăng vàng phố
Tôi về qua em trăng hương bay
Sao không cùng tôi trăng mơ Huyền
Sao không cùng tôi trăng nguyệt cầm
Ôi trăng về đâu năm cung trầm
Tương tư từ trong mùa trăng tan
Em ơi trăng còn say hương ngàn
Nao nao hồn tôi cơn mê hoan
Ai trói hồn tôi bằng sợi tóc
Ai giam tình tôi đôi môi ngoan
Thôi thôi, đành thôi trăng hoang đường
Thôi thôi, đành thôi mù trăng sương
Ai giết hồn tôi bằng đôi mắt
Ai hát tình tôi ngời thiên hương
Em ơi! Về đâu? Trăng muôn phương!
Lê Văn Trung
ĐÊM NẰM ĐỢI MƯA
*https://www.banvannghe.com/a5077/lu-c-ba-t-le-van-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
Đêm tôi nằm đợi mưa về
Tắc kè gọi bạn tình nghe não lòng
Lời ru buồn lọt qua song
Như lời khắc khoải chờ mong nghìn trùng
Mưa đời em giọt tình nồng
Rơi về đâu giữa mịt mùng đời tôi
Bờ bãi tôi buổi xa người
Đìu hiu lau sậy ngậm ngùi khói sương
Mưa đời vạn nẽo nghìn phương
Giọt nào rơi chạm nỗi buồn đêm tôi?
Lê Văn Trung
LỤC BÁT LÊ VĂN TRUNG
Muốn đưa tay níu tay người
Hội An
*https://www.banvannghe.com/a5077/lu-c-ba-t-le-van-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
Phố xưa
Người bỏ về đâu
Viễn Lai Kiều
Nỗi biển dâu
Vẫn chờ
Tôi
Người khách
Cũ
Nghìn xưa
Bước chân hụt giữa hai bờ Hoài giang. (LVT)
Xa Lạ
*https://www.banvannghe.com/a5077/lu-c-ba-t-le-van-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
Đôi khi dừng lại bên đường
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
Đôi khi dừng lại bên đường
Nhìn thiên hạ giữa phố phường ngược xuôi
Thấy ta lạ lẫm trong người
Thấy tình em cũng xa xôi nghìn trùng. (LVT)
Có Còn Ai?
Muốn đưa tay níu tay người
Nhân gian rộng quá đất trời bão giông
Lòng khuya tăm tối mịt mùng
Có ai quay lại về cùng ta không?(LVT)
Trăm Năm Về Giữa
Đêm thức giấc, giọt sương buồn
Rơi lạnh căm giữa nỗi lòng hoang vu
Hỡi em người của nghìn thu
Trăm năm về giữa mịt mù đời tôi. (LVT)
Vẳng Nghe Tiếng Gọi
*https://www.banvannghe.com/a5077/lu-c-ba-t-le-van-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
Tiếng ai gọi cuối con đường
Hay là tiếng của nghìn phương gọi về
Ta còn chìm giữa cơn mê
Vẳng nghe tiếng gọi mà se sắt lòng.(LVT)
MAI MỐT TÔI VỀ KHÔNG CÒN MẸ
Rồi một buổi, tôi về, không còn mẹ
Chiếc giường đơn, trống lạnh, chiếu chăn buồn
Em ngồi đó, lòng còn nguyên giọt lệ
Hồn tan hoang như bụi khói hương tàn
Rồi mai mốt tôi về, không có mẹ
Căn phòng xưa giờ cửa đóng im lìm
Em ngồi đó, soi bóng mình nhỏ bé
Tiếng đêm buồn gọi mẹ buốt trong tim
Nhớ từng bữa, tay run, từng muổng cháo
Chan cả lòng em vào mắt mẹ diệu hiền
Từng giọt nước mẹ uống niềm yêu dấu
Mẹ mỉm cười đau quặn trái tim em
Mai mốt tôi về không gặp mẹ
Em ngồi ru rười rượi giữa chiêm bao
Cho tôi thắp nén nhang lòng nhỏ bé
Lời ru buồn mẹ vọng suốt trăng sao.
Lê Văn Trung
MAI NGƯỜI VỀ KHÔNG
*https://www.banvannghe.com/a10873/tho-le-van-trung
*http://www.saimonthidan.com/index.php?c=article&p=18590
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/319-home/5732-mai-ngu-i-v-khong-le-van-trung
Mai người về không mà tôi chờ
Tàu người đi, tàu qua nhiều ga
Người biết ga nào tôi đứng đợi
Dù trời giăng mưa hay sương nhòa
*https://www.banvannghe.com/a10873/tho-le-van-trung
*http://www.saimonthidan.com/index.php?c=article&p=18590
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/319-home/5732-mai-ngu-i-v-khong-le-van-trung
Mai người về không mà tôi chờ
Tàu người đi, tàu qua nhiều ga
Người biết ga nào tôi đứng đợi
Dù trời giăng mưa hay sương nhòa
Mai người về không mà tôi mong
Thuyền đưa người qua mấy dòng sông
Người biết bến nào tôi đứng đợi
Lòng chưa chớp biển đã mưa nguồn
Thuyền đưa người qua mấy dòng sông
Người biết bến nào tôi đứng đợi
Lòng chưa chớp biển đã mưa nguồn
Mai người về không mà tôi vui
Tôi rải thơ bay cùng mây trời
Dù rét đầu đông hay nắng hạ
Dù gió nhàu phai vàng áo ai
Tôi rải thơ bay cùng mây trời
Dù rét đầu đông hay nắng hạ
Dù gió nhàu phai vàng áo ai
Mai người về không sao tôi buồn
Đường thì xa trời thì mênh mông
Có biết lòng tôi như cơn gió
Thổi về đâu cho tóc tỏa hương
Đường thì xa trời thì mênh mông
Có biết lòng tôi như cơn gió
Thổi về đâu cho tóc tỏa hương
Mai người về?
Thôi
Người không về!
Tôi thắp cho hồng những giấc mơ
Trăm năm ai nhớ câu hò hẹn
Tình ơi vời vợi nỗi mong chờ.
Thôi
Người không về!
Tôi thắp cho hồng những giấc mơ
Trăm năm ai nhớ câu hò hẹn
Tình ơi vời vợi nỗi mong chờ.
Lê Văn Trung 5.11.19
MẠT VẬN
Thôi bẻ đời ta thanh kiếm gãy
Thôi vỡ đời ta ly rượu buồn
Ta uống không đành, men rượu đắng
Ta nuốt không đành, giọt lệ tan
Thôi vỡ đời ta ly rượu buồn
Ta uống không đành, men rượu đắng
Ta nuốt không đành, giọt lệ tan
Chí lớn lặng chìm trong đáy cốc
Ta thương Phạm Thái khóc Quỳnh Như
Chí lớn tan chìm trong khóe mắt
Ta thương Từ Hải, Thúy Kiều ơi
Ta thương Phạm Thái khóc Quỳnh Như
Chí lớn tan chìm trong khóe mắt
Ta thương Từ Hải, Thúy Kiều ơi
Ta thương ta sóng chìm sông Dịch
Thì đắng cay chi lòng Kinh Kha
Ta bẻ đời ta thanh kiếm gãy
Ta chết không đành, sống xót xa
Thì đắng cay chi lòng Kinh Kha
Ta bẻ đời ta thanh kiếm gãy
Ta chết không đành, sống xót xa
Muối mặn gừng cay, không đành đoạn
Mà trăm năm đành đoạn tan lìa
Ta nợ từng mầm cây ngọn cỏ
Nợ khói quê nhà, nợ ánh trăng khuya
Mà trăm năm đành đoạn tan lìa
Ta nợ từng mầm cây ngọn cỏ
Nợ khói quê nhà, nợ ánh trăng khuya
Ta nợ tình em không trả nổi
Năm mươi năm đá nát vàng phai
Thuyền ta chìm giữa dòng hưng phế
Thuyền em trôi giữa dòng thiên tai
Năm mươi năm đá nát vàng phai
Thuyền ta chìm giữa dòng hưng phế
Thuyền em trôi giữa dòng thiên tai
Ta đốt lòng ta không đủ sáng
Ta ươm tình ta không nẩy mầm
Sinh bất phùng thời, hề chí lớn
Tan như hạt muối giữa trùng dương.
Ta ươm tình ta không nẩy mầm
Sinh bất phùng thời, hề chí lớn
Tan như hạt muối giữa trùng dương.
Lê Văn Trung
MÀU SON CŨ
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/319-home/5766-mau-son-cu-le-van-trung-2
Ta rót mãi vào ly đời quên lãng
Giọt tình xưa ta uống buổi xa người
Vành ly vỡ còn thơm mùi son cũ
Và lệ người còn mặn cháy trên môi
Giọt tình xưa ta uống buổi xa người
Vành ly vỡ còn thơm mùi son cũ
Và lệ người còn mặn cháy trên môi
Năm mươi năm Ta về Hiên quán vắng
Màu thu xưa vàng úa giấc mơ buồn
Dòng rượu chảy như một dòng suối cạn
Mà hồn ta ghềnh đá đã tai ương
Màu thu xưa vàng úa giấc mơ buồn
Dòng rượu chảy như một dòng suối cạn
Mà hồn ta ghềnh đá đã tai ương
Ta thấy ta trong đáy sầu lạnh buốt
Rượu vỡ tràn, ly rượu vỡ Buồn tênh
Ta thắp nốt ngọn lửa chiều hiu hắt
Soi đời nhau về gọi giữa điêu tàn
Rượu vỡ tràn, ly rượu vỡ Buồn tênh
Ta thắp nốt ngọn lửa chiều hiu hắt
Soi đời nhau về gọi giữa điêu tàn
Vành ly vỡ còn thơm mùi son cũ
Ta uống vì muôn vạn cõi nhân gian
Ta uống vì ta một đời dang dở
Ta uống vì em, vì nỗi ăn năn
Ta uống vì muôn vạn cõi nhân gian
Ta uống vì ta một đời dang dở
Ta uống vì em, vì nỗi ăn năn
Ly rượu vỡ còn in màu son thắm
Giọt lệ hồng rướm mặn cả đời nhau
Em xa hút cuối phương người quên lãng
Áo tình xưa năm tháng có phai nhàu?
Giọt lệ hồng rướm mặn cả đời nhau
Em xa hút cuối phương người quên lãng
Áo tình xưa năm tháng có phai nhàu?
Lê Văn Trung
MỘNG TÀN
Nhớ mùa trăng cũ bên song
Em ngồi đan áo cho chồng phương xa-
Tôi về tạt ghé thăm nhà
Màu trăng vàng lạnh mắt nhòa hơi sương…
Lênh đênh tôi cuộc tình buồn
Nửa đời lưu lạc tay không mộng tàn
Yêu em thôi vậy cũng đành
Ba chìm bảy nổi gập ghềnh ngược xuôi
Yêu em đành vậy ngậm ngùi
Năm tàn tháng lụn bóng đời tàn phai.
Lê Văn Trung
NGANG QUA GÒ DƯA CHẠNH NHỚ THI SĨ BÙI GIÁNG
Ôi huyệt mộ trần gian này muôn thuở,
Ông nằm nghe sương rớt hột bình nguyên
Ngàn thu biếc tung tăng bầy dê nhỏ
Lá cồn lay xao xác gió xa miền
Ông nằm nghe sương rớt hột bình nguyên
Ngàn thu biếc tung tăng bầy dê nhỏ
Lá cồn lay xao xác gió xa miền
Ông nằm nghe tiếng chiều xanh nức nở
Con dế buồn vọng tới bến vô biên
Con bướm trắng con chuồn chuồn cánh đỏ
Con chồn loang những sắc mượt lông mềm
Ông đã đi từ bình minh nguyên thuỷ
Ông đã về từ cõi tịnh tinh khôi
Một con mắt khóc người xa buổi ấy
Còn một con dõi mộng cháy bên trời
Ông đã đi, đã đành là đi vậy
Mà trần gian không nở khóc chia phôi
Trái tim đỏ vẫn ngời dòng máu chảy
Một vì sao rực lửa phía xa xôi
Mây trắng mãi bồng bềnh muôn vạn nẻo
Quê nhà ơi vượn hú cuối chân đèo
Hồn ông với hồn thiên thu lạnh lẻo
Dòng sông trôi bờ quạnh bến hoang liêu
Hồn ông với hồn trăng sao rạng chiếu
Rừng truông khuya lồng lộng gió muôn chiều
Hồn ông với hồn đất trời vi diệu
Đã vạn lần hổn hển một tình yêu
Rừng truông khuya lồng lộng gió muôn chiều
Hồn ông với hồn đất trời vi diệu
Đã vạn lần hổn hển một tình yêu
Ông đã đi từ mang mang nguồn cội
Ông trở về từ thăm thẳm cao xanh
Trần gian hỡi trăm năm chừng ngắn ngủi
Một lần qua là từ biệt sao đành
Ông đã đến và đi riêng một cõi
Đã phai vàng thổn thức mấy thu xanh
Đã hò hẹn, đã tương phùng, chờ đợi
Đã chia lìa muôn ngàn nẻo lênh đênh
Đã phai vàng thổn thức mấy thu xanh
Đã hò hẹn, đã tương phùng, chờ đợi
Đã chia lìa muôn ngàn nẻo lênh đênh
Ông đã đi mà vạn lần gởi lại
Linh hồn ông thao thức mấy phương người
Ông đã về mà lòng sầu cháy mãi
Trái tim nồng nhịp mỏi chốn xa xôi
Mở đôi mắt muôn vì sao nhấp nháy
Khép bờ mi chìm mộng cuối chân trời
Ông đã đi, đã đành là đi vậy
Mà trần gian không nở khóc chia phôi
Khép bờ mi chìm mộng cuối chân trời
Ông đã đi, đã đành là đi vậy
Mà trần gian không nở khóc chia phôi
Các em hỡi những nàng tiên Mọi nhỏ
Tình lao xao da thịt cháy hương rừng
Các em hãy về đây quì bên mộ
Khóc một lần thương tiếc bóng thanh xuân
Nghe xương máu ngấm trong hồn cây cỏ
Tận cõi về thăm thẳm của riêng ông
Ông đã đi mang mang hồn thiên cổ
Vẫn còn đây lời Phụng Hiến sau cùng.
Tận cõi về thăm thẳm của riêng ông
Ông đã đi mang mang hồn thiên cổ
Vẫn còn đây lời Phụng Hiến sau cùng.
Lê Văn Trung (kỷ niệm ngày mất của tiên sinh 7.10.1998)
PHƯƠNG TRỜI HIU QUẠNH
*https://khacminh.wordpress.com/2011/07/26/ph%c6%b0%c6%a1ng-tr%e1%bb%9di-hiu-qu%e1%ba%a1nh-th%c6%a1-le-van-trung/
*http://www.hocxa.com/VanHoc/TacGia/LeVanTrung_TrangTho.php#15
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
*http://www.hocxa.com/VanHoc/TacGia/LeVanTrung_TrangTho.php#15
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/trang-ca-nhan-tac-gi/257-le-vn-trung
tôi tìm em đứt mòn hơi
hai mươi năm dấu chân người mờ phai
tìm em suốt cuộc tình dài
đường vô tận
bến chờ
ngoài nẻo không
còn gì sau cuộc phù vân
lệ tình em ướt đẫm phần mộ tôi
tôi tìm em một phương trời
một phương tôi một phương người quạnh hiu.
một phương tôi một phương người quạnh hiu.
Lê Văn Trung - Phan Thiết 1997
RỒI CÓ MỘT NGÀY ANH SẼ KHÔNG CÒN LÀM THƠ
Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ
Khi mặt đất đã chìm trong bóng tối
Khi tiếng khóc vang lời kinh sám hối
Của linh hồn anh vừa chết trong hồn em
Khi mặt đất đã chìm trong bóng tối
Khi tiếng khóc vang lời kinh sám hối
Của linh hồn anh vừa chết trong hồn em
Khi trái tim anh lặng lẽ im lìm
Những nhịp đập chỉ là lời trăn trối
Chúa cũng bỏ quên phép mầu cứu rỗi
Thơ úa vàng tơi tã một trời tang
Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ
Măt trời chết sau khu đồi vĩnh biệt
Cả nhân loại trước con đường hủy diệt
Không nhiệm mầu nào quay lại thuở hồng hoang
Măt trời chết sau khu đồi vĩnh biệt
Cả nhân loại trước con đường hủy diệt
Không nhiệm mầu nào quay lại thuở hồng hoang
Lửa cháy thiên thu lửa cháy điêu tàn
Thơ tro bụi không luân hồi sinh tử
Thơ vỡ nát từng mãnh hồn tan vỡ
Thơ về đâu? Không địa ngục thiên đàng
Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ
Máu sẽ chảy như một dòng nham thạch
Máu sẽ khô phơi bầm trên mặt đất
Linh hồn thơ lạc lõng giữa hoang vu
Máu sẽ chảy như một dòng nham thạch
Máu sẽ khô phơi bầm trên mặt đất
Linh hồn thơ lạc lõng giữa hoang vu
Không còn ai về nhỏ lệ bên mồ
Trong hố thẳm trái tim tình ngưng đập.
Lê Văn Trung
RƯỢU ĐẮNG
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/319-home/5490-ru-u-d-ng-le-van-trung*
Rượu ủ vào trăng! Hề tài tử!
Trăng ướp vào thơ! Hề giai nhân!
Hỡi ta như một vì sao lạc
Bỏ lại bên trời cuộc thế gian
Tiếp tiếp phân ly mù hạnh ngộ
Năm mươi năm dang dỡ muộn màng
Trăng xưa đã khuyết vào duyên nợ
Sóng vỗ nghìn xưa giấc mộng tàn
Năm mươi năm dang dỡ muộn màng
Trăng xưa đã khuyết vào duyên nợ
Sóng vỗ nghìn xưa giấc mộng tàn
Em về tay níu chùm hoa muộn
Nở giữa lòng ta buổi cuối đông
Để vương sợi tóc mùa quên lãng
Rụng xuống tình ta mấy giọt buồn
Nở giữa lòng ta buổi cuối đông
Để vương sợi tóc mùa quên lãng
Rụng xuống tình ta mấy giọt buồn
Trời đất đã đành tâm cay nghiệt
Bỏ ta tàn cuộc biển dâu này
Trăng ướp vào thơ hồ lệ biếc
Em ướp vào ta men đắng cay.
Bỏ ta tàn cuộc biển dâu này
Trăng ướp vào thơ hồ lệ biếc
Em ướp vào ta men đắng cay.
Lê Văn Trung
RƯỢU ĐỜI TA HAY LỆ CỦA NGƯỜI
Ôi rượu đời ta em chẳng thể
Uống giùm cho cạn buổi tàn thu
Thì sá gì đâu nghìn giọt lệ
Giam đời ta giữa cõi sa mù
Uống giùm cho cạn buổi tàn thu
Thì sá gì đâu nghìn giọt lệ
Giam đời ta giữa cõi sa mù
Hạnh phúc chỉ là cơn ảo mộng
Tan như giọt rượu cháy môi tình
Hạnh phúc chỉ là cơn biển động
Ta con thuyền nhỏ giạt lênh đênh
Tan như giọt rượu cháy môi tình
Hạnh phúc chỉ là cơn biển động
Ta con thuyền nhỏ giạt lênh đênh
Ta rót cho đầy ly dỡ dang
Ta uống cho tàn đêm nguyệt tàn
Tình em là một vành trăng ảo
Tình em là một màu mây tan
Ta uống cho tàn đêm nguyệt tàn
Tình em là một vành trăng ảo
Tình em là một màu mây tan
Ta rót cho tràn ly cuối cùng
Ta uống cho cạn dòng tai ương
Mai kia ta gửi hồn sương khói
Rồi cũng tan chìm như khói sương
Ta uống cho cạn dòng tai ương
Mai kia ta gửi hồn sương khói
Rồi cũng tan chìm như khói sương
Em chẳng vì ta mà uống cạn
Ôi đời ta, còn chiếc ly không
Năm mươi năm lòng sầu vô hạn
Năm mươi năm rượu chảy khô dòng
Ôi đời ta, còn chiếc ly không
Năm mươi năm lòng sầu vô hạn
Năm mươi năm rượu chảy khô dòng
Đêm nay ta rót vào vô tận
Rượu đời ta hay lệ của người
Hạnh phúc nổi chìm trong hoạn nạn
Chảy dài trong chén rượu đầy vơi.
Rượu đời ta hay lệ của người
Hạnh phúc nổi chìm trong hoạn nạn
Chảy dài trong chén rượu đầy vơi.
Lê Văn Trung
TA VỀ MỘT BÓNG BÊN ĐƯỜNG
Ta về hiu hắt con đường cũ
Hàng phượng buồn quên chưa trổ bông
Mưa tạt qua sông rờn rợn sóng
Gió oan khiên buốt lạnh trong hồn
Ta về ga vắng con tàu nhỡ
Nét chữ ai đề lạnh vết rêu
Ta đọc như kinh bầm nỗi nhớ
Niềm đau dâu biển nửa câu Kiều
Ta về hiên vắng nhà hoang
Gọi
Tên người nghe vọng tiếng buồn phai
Ta gom hết lá vàng năm cũ
Mới thấy lòng xưa cũng đổi mùa
Ta về quên nhớ thôi đành vậy
Áo bạc màu theo cuộc nhiễu nhương
Em còn đâu đó phương trời lạ
Ru giùm ta mấy khúc đoạn trường
Ta về một bóng soi bờ nước
Thấy đời mình chao một thoáng mây
Tay mỏi vổ buồn thanh gươm rỉ
Đời người như sợi tóc tàn phai.
Lê Văn Trung
THÚY KIỀU MỜI RƯỢU CHÀNG KIM
Xin mời nhau chén rượu này
Mừng trong luân lạc một ngày bình yên
Bão giông chìm nổi lênh đênh
Mười lăm năm lệ ân tình chưa nguôi
Nâng ly nhìn tỏ mặt người
Đàn rơi mấy giọt đầy vơi đoạn trường
Xin mời nhau chén tình nồng
Từ trong sâu thẳm cõi lòng tang thương
Lạy này thâm tạ mười phương
Lạy này thâm tạ trăm đường phiêu linh
Triệu nỗi nhớ vạn niềm quên
Chút trinh xin nguyện đáp đền mai sau!
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment