Wednesday, February 2, 2022

Trang Hai Bờ Giấy 7

Cánh chim huyền thoại -  Có-Không - Còn đâu tiếng pháo giao thừa - Dụ ngôn - Em và trăng - Giấc mơ xuân - Giữa rêu phong chùa cổ - Hoa nắng - Hội An - Không kịp mơ tròn một giấc mơ - Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên - Thu - Tồn sinh - Về đi em -  Về thôi - Vườn cũ - Xuân muộn


Cánh Chim Huyền Thoại

 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Hoi-An-Khong-Kip-Canh-Chim-3714

Có con chim lạ từ thiên cổ

Vỗ cánh bay về giữa tịch yên
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát vốn như nhiên

Mặt đất hồi sinh từng hạt bụi
Từng mầm đá sỏi cũng bừng hương
Mây gió nghìn phương về mở hội
Tiếng cười thơm ngát mộng yêu thương

Ai thắp đèn hoa ngàn cánh lá
Sáo diều bay vút mắt em thơ
Lòng em xanh mướt lòng thiếu nữ
Đêm vàng ngồi dệt lụa trong mơ

Vang vang gióng giã từng hồi chuông
Triệu bước chân đi nhịp rộn ràng
Mặt trời rực sáng trong tim mẹ
Lệ nở mừng trong triệu đóa hồng
 

Bóng chim huyền thoại từ thiên cổ
Bốn ngàn năm vỗ cánh bay về
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát nở đầy hoa.

Lê Văn Trung

Có - Không
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Ta rằng CÓ Người rằng KHÔNG
Tìm nhau tìm giữa mênh mông cõi người
Kẻ đi ngược Người về xuôi
Mà đem dâu biển hẹn lời trước sau
 
Rồi khi mây trắng ngang đầu
Mới hay thiên địa một màu SẮC-KHÔNG.
Lê Văn Trung
Về đi em
Về đi em! Về đi thôi!
Nhìn mây thiên cổ cuối trời còn bay
Rồi khi tàn cuộc chơi này
Chỉ là hạt bụi tan ngoài vô biên
 
Về đi thôi! Về nghe em!
Bỏ trần gian lại dặm nghìn phù vân
Bỏ tình bỏ bạn tri âm
Bỏ tôi ngồi giữa trăm năm cõi người
 
Về đi em mà lắng nghe
Tận trong tịch lặng bài thơ cuối cùng
Về đi em dù một lần
Là thiên thu gửi trong phần mộ tôi
 
Mai kia góc biển chân trời
Câu kinh tiếng mõ thay lời tiễn đưa
Lê Văn Trung

Còn Đâu Tiếng Pháo Giao Thừa 
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Chiều ba mươi tết con về muộn
Lòng chẳng nhang trầm, lạnh cuối đông
Con thắp câu thơ thay ngọn nến
Con rót tình thơ làm rượu nồng
 
Cha mẹ sinh con Trời sinh phận
Đời không xuôi chảy như dòng sông
Con đứng bên này bờ lịch sử
Nhìn bên kia nước chảy ngược dòng
 
Cuộc trăm năm áo rách bạc màu
Lớp chìm lớp nổi những bể dâu
Ai ngồi khâu lại từng trang sử
Xin nhớ đừng quên những ngục tù
 
Chiều ba mươi tết? Thôi đành vậy!
Dẫu có về? Hay không? Thế thôi!
Con đốt lòng con không thể nổ
Tiếng pháo mừng xuân đã tắt rồi.
Lê Văn Trung

DỤ NGÔN 

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Em-Va-Trang-Du-Ngon-Giua-Reu-Phong-3827
Trong tôi là hơi thở của Đất Trời
Là nhịp đập của trái tim vũ trụ
Tôi đang sống với tấm lòng thiên cổ
Và yêu đời bằng mầu nhiệm thi ca
Linh hồn tôi là vạn cõi bao la.

Lê văn Trung

Em Và Trăng

Một đêm trăng chảy trắng đồi
Lòng em như lụa vàng phơi ánh hồng
Góc trời diệu khúc mênh mông
Nghe trong vạn cõi Huyền Không vĩnh tồn

Lê văn Trung

Giấc Mơ Xuân
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Gió xuân rón rén ngoài khe cửa
Gửi chút hương người áo mới thay
Trời đất cũng chừng đang trở giấc
Gửi sắc vàng mơ hoa nắng bay
 
Ai rót vào thơ tôi rượu mật!
Ai ươm vào thơ tôi hương trầm!
Ai pha vào thơ mây ngũ sắc!
Ai tấu vào thơ khúc nhạc xuân!
 
Hình như có tiếng ai thầm gọi
Về mau cho kịp đón giao thừa!
Hình như có tiếng ai thầm hỏi
Rừng xuân vàng thắm cúc hoa chưa?
 
Trời đất cũng chừng đang hối hả
Lòng tôi nguyên đán đón em về
Dù ở phương người xa vời vợi
Tôi ướp xuân hồng những giấc mơ.
Lê Văn Trung

Giữa Rêu Phong Chùa Cổ
 
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Em-Va-Trang-Du-Ngon-Giua-Reu-Phong-3827
Về ngồi lại giữa rêu phong chùa cổ
Bay nghìn năm trời mây trắng mông mênh
Gió hòa hợp thiền ca vàng hoa nở
Thơ nhiệm mầu là một ĐÓA KHÔNG TÊN
 
Ươm câu kinh biếc xanh hồn chiếc lá
Thu chạm tôi nở rộ đóa vô thường
Sương chạm hoa vang u trầm tiếng mõ
Từng hồi chuông tan quyện thoảng trầm hương
 
Về ngồi lại giữa trùng trùng bia mộ
Sóng lưu linh vang nguồn cội ẩn tàng
Bước du tử từ thiên thu vạn cổ
Nghìn năm qua sương trắng cuộc trần gian
 
Về ngồi lại giữa lụa vàng sương nguyệt
Thơ phục sinh bừng sáng cõi vô cùng.
Dòng sắc không chảy dòng sông diễm tuyệt

Lời huyền ngôn từ vô thủy vô chung.
Lê Văn Trung

Hoa Nắng
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Trời hình như báo tin xuân
Con chim sâu nhỏ vui mừng hót vang
Nắng thơm lên cải bông vàng
Nắng ươm lên lụa da nàng quỳnh hoa
Nắng trôi theo gió mượt mà
Nắng đang luân vũ trên tà áo ai
Người về hoa nắng trên tay
Cầm câu thơ thấy nắng đầy trong thơ
Nắng vàng thắm cả cơn mơ
Hình như giọt nắng đang chờ đợi xuân
Hình như tình đã thật gần
Và hình như nắng ái ân rộn ràng
Nắng lên cho cải hoa vàng
Cho tôi vàng với áo vàng nắng hoa
Lê Văn Trung


Phố xưa
Người bỏ về đâu
Viễn Lai Kiều
Nỗi biển dâu
Vẫn chờ
Tôi
Người khách
Cũ
Nghìn xưa
Bước chân hụt giữa hai bờ Hoài giang.
 
Lê Văn Trung
 
Không Kịp Mơ Tròn Một Giấc Mơ
  http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Hoi-An-Khong-Kip-Canh-Chim-3714

Ngày cứ tàn vơi, đêm xuống vội
Sao chẳng ai về kịp giấc mơ
Tôi thắp hồn tôi trăm ngọn nến
Soi đường tìm lại bóng tôi xưa
 
Tôi thấy tôi ngồi bên hiên quán
Đếm từng phiến lá ngậm ngùi rơi
Lá rơi, rơi tận miền quên lãng
Chiếc ghế không người cũng lẻ loi
 
Mưa hắt hiu mưa từng giọt mưa
Âm thầm rét ướt lạnh bờ vai
Người qua rất vội, đêm vơi cạn
Không kịp mơ tròn một giấc mơ
 
Có ai về níu lòng xanh cũ
Nở vói giùm tôi một đóa hồng
Cánh cửa vườn xưa đừng vội khép
Sợ chiều rơi vỡ bóng chiều buông.
 Lê văn Trung 12.6.2021

Về Đi Em

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668

Về đi em! Về đi thôi!
Nhìn mây thiên cổ cuối trời còn bay
Rồi khi tàn cuộc chơi này
Chỉ là hạt bụi tan ngoài vô biên
Về đi thôi! Về nghe em!
Bỏ trần gian lại dặm nghìn phù vân
Bỏ tình bỏ bạn tri âm
Bỏ tôi ngồi giữa trăm năm cõi người
Về đi em mà lắng nghe
Tận trong tịch lặng bài thơ cuối cùng
Về đi em dù một lần
Là thiên thu gửi trong phần mộ tôi
Mai kia góc biển chân trời
Câu kinh tiếng mõ thay lời tiễn đưa

Lê Văn Trung

Xuân Muộn
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Em bỏ lại bên đường
Nhành hoa tôi nở muộn
Hấp hối một mùi hương
Nương theo tà áo mỏng
 
Mùa xuân tôi đi qua
Tình xanh còn biếc nụ
Nắng vàng ươm trong mây
Hương vàng bay theo gió
 
Em bỏ lại bên đường
Giọt sương tôi lấp lánh
Đôi mắt nhuộm hoàng hôn
Sao chiều tôi đăm đắm
 
Em bỏ lại bên đường
Tôi ngồi thương nhớ tôi
Tôi nhìn tôi nở muộn
Hương còn vương bên trời
     Lê Văn Trung


Ta Ngược Chiều Sinh Tử Đến Vô Biên
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Như cánh chim cắt ngang bầu trời
Để cho ta suốt một đời lam lũ
Cặm cụi viết thơ tình phung phí cuộc rong chơi
Em tắt một vầng trăng
Vùi lấp hết sao trời
Đêm ba mươi đời mình ta như kẻ đui mù bước đi bằng trí huệ một ngàn năm khổ hạnh
Bằng tinh huyết thi ca
Bằng nhiệm mầu hiển Thánh
Ta mãi đi tìm thứ ánh sáng chiêm bao
Ta mãi đi tìm dù chỉ một vì sao
Trong vết cắt của đường bay vũ trụ
Ta dẫu biết triệu triệu năm ánh sáng
Ta vẫn xoay tròn như hành tinh cô đơn
 
Có bao nhiêu quỹ đạo trong một con người?
Có bao nhiêu quỹ đạo trong cõi tình em?
Và bao nhiêu đường dẫn vào trái tim?
 
Người ta bảo thi ca là nguồn cơn của hủy diệt
Để soi tìm vĩnh cửu giữa vô biên
Người ta bảo tình yêu là một đường bay không bao giờ có thật
Chỉ tỏa hương vào cơn mộng ảo huyền
Và mùi hương là độc dược thần tiên
Để hủy diệt và hồi sinh bất tử
 
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên.

THU
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ton-Sinh-Thu-4177
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Ngắm nắng hoàng hôn phơi áo vàng
Ngắm mây trải lụa trời phiêu lãng
Và lắng nghe hồn thu mênh mang
 
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Nhìn gió ru xanh lá cuối chiều
Nhìn áng mây chìm trong tịch lặng
Hóa thành hạt ngọc đẫm rong rêu
 
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Phơ phất màn sương trắng lụa là
Sương trắng hay hồn tôi nhuộm trắng
Sương trắng hay hồn tôi nhuộm trắng
Rạng ngời tự thể giữa bao la
 
Em có nghe lời gió thuyết kinh
Ngạt ngào bất tận xóa thời gian
Một màu thu biếc vàng vô tận
Một tiếng thu vang động suối ngàn
 
Văn Trung
 
TỒN SINH
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ton-Sinh-Thu-4177 
Những vui buồn nhuốm bụi cát trần say
Nên ảo tưởng tàn vơi cơn mộng mị
Như cỏ cây sống một đời vô ngại
Cứ nở hoa dâng hương sắc xuân thì
 
Mỗi bài thơ ái trường mang bản vị
Yêu nhân gian ta yêu cả phụ phàng
Và yêu cả tình đi không trở lại
Gởi lời chào tan vào cõi thênh thang.
 
Ta yêu cả những tồn sinh hủy diệt  
Tái sanh nào trôi suốt cõi vô biên
Ta đã thấy nỗi buồn không tưởng tiếc
Bể dâu rơi cho nhiên tịch bên triền.
 
Lê Văn Trung
 
Về Thôi
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw 
Thôi về gặp lại nhau lần cuối
Những bến sông buồn buổi tiễn đưa
Những ga tàu quạnh mùa sương cũ
Những quán đêm vàng hiu hắt khuya
 
Về để mà thương những dặm buồn
Con đường gió xõa tóc hoàng hôn
Con đường có lá rơi không hết
Trăng khuyết từ khi lá rụng vàng
 
Về để mà nghe từng nhịp gõ
Xưa người rao bán những cơn mơ
Về để mà nghe lời dang dở
Ta ngồi chắp vá từng câu thơ
 
Về đi
Tô lại màu son cũ
Dù áo tình xưa có nhạt nhàu
Về đi
Thắp lại mùa trăng vỡ
Cho ái ân chìm trong nỗi đau.
 
Vườn Cũ
  http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw
Lang thang theo tiếng chim vườn cũ
Chợt thấy lòng như kẻ nhớ nhà
Chợt thấy đời đau niềm lữ thứ
Phận người như một chuyến đi xa
 
Ta men theo những lối đi mòn
Nghe xót xa từ mỗi bước chân
Nghe tiếng chim buồn kêu lẻ bạn
Thấy trăng mùa cũ đã phai rằm
 
Thấy bóng ta buồn như chiếc lá
Rụng xuống bên đường em bước qua
Ta thấy ta hồ như kẻ lạ
Hồ như lòng xưa vừa phôi pha
 
Ta thấy " ta buồn hơn bến sông "
Hồ như con nước đã thay dòng
Ta về nghe tiếng chim vườn cũ
Rụng giữa hồn ta giọt lệ buồn


Trang Art 8

Ánh sáng - Còn đâu tiếng pháo giao thừa - Cơn mộng thế gian - Đêm Saigon vượt cạn - Đường xưa lối cũ - Em về vi diệu bóng xuân sang - Giấc mơ xuân - Giữa miếu đền thiên cổ - Góc khuất trong đời - Hoa nắng - Nụ tình nguyên xuân - Sóng hoang vu - Thao thiết một mùi hương - Thấy gì trong cánh chim bay - Trăm năm tôi bỏ tôi về - Trời ở đây không có mùa đông - Trọn nghĩa tang thương - Xuân ca - Xuân chín phương người

ÁNH SÁNG

 http://www.art2all.net/tho/levantrung/anhsang.html
Chiếc lá rơi vàng bên xác bướm
Như tiễn đưa nhau tận cuối trời
Ai bước chân về, câu kinh lặng
Cánh buồm chiều lạc sóng trùng khơi

Tôi đứng bên thềm đêm cô tịch
Ngọn nến run vì động bóng mây
Nghe rơi chìm giữa miền hư thực
Mộng du chi những cõi lưu đày!

Tôi thắp hồn tôi nghìn ngọn nến
Quay về sưởi ấm cuộc trần gian
Trăng từ thiên cổ còn soi bóng
Chợt bước phù vân thật khẽ khàng.

Tôi hóa thân thành những giọt sương
Tiêu sái trên hoa vạn ánh hồng
Đâu tiếng trăm năm về réo gọi
Tôi – người – tan giữa cõi trời không

Lê Văn Trung

CÒN ĐÂU TIẾNG PHÁO GIAO THỪA
  http://www.art2all.net/tho/levantrung/condautiengphaogiaothua.html
Chiều ba mươi tết con về muộn
Lòng chẳng nhang trầm, lạnh cuối đông
Con thắp câu thơ thay ngọn nến
Con rót tình thơ làm rượu nồng
 
Cha mẹ sinh con Trời sinh phận
Đời không xuôi chảy như dòng sông
Con đứng bên này bờ lịch sử
Nhìn bên kia nước chảy ngược dòng
 
Cuộc trăm năm áo rách bạc màu
Lớp chìm lớp nổi những bể dâu
Ai ngồi khâu lại từng trang sử
Xin nhớ đừng quên những ngục tù
 
Chiều ba mươi tết? Thôi đành vậy!
Dẫu có về? Hay không? Thế thôi!
Con đốt lòng con không thể nổ
Tiếng pháo mừng xuân đã tắt rồi.

Lê Văn Trung

CƠN MỘNG THẾ GIAN 

http://www.art2all.net/tho/levantrung/conmongthegian.html
Giữa cõi ta bà tan hợp
Âm vang mùa cũ điêu tàn
Ngất ngưỡng thềm xưa hiu quạnh
Bước trần ảo vọng đa đoan

Lá úa nghìn năm vẫn rụng
Rong chơi mây nước vô thường
Cung chiều giao duyên sinh tử
Bên thềm rêu đọng mưa sương

Giữa cõi ta bà hư-thực
Đời nghiêng dưới bóng cây già
Tàn thu đất trời sinh diệt
Nhiệm mầu vạn khúc tâm ca

Cô liêu vương tà áo mộng
Cố hương chôn kiếm năm nào
Bẻ đàn vân du đối ẩm
Cuối đường tình-đạo bên nhau
Lê Văn Trung


ĐÊM SÀI GÒN VƯỢT CẠN
http://www.art2all.net/tho/levantrung/DemSaigonVuotCan.html
Mai mẹ bồng con về quê ngoại
Mai cha cõng con vượt dốc đèo
Sài Gòn khuya sâu đêm vượt cạn
Ngủ đi! Đừng khóc nữa, con yêu!

Này đây nước mắt là dòng sữa
Con uống đi nào! Đêm sẽ qua
Ngày mai ta phải về, con nhé
Có thể, sau cùng, một chuyến xe?

Có thể!
Bàn tay chưa kịp nắm
Níu gọi ân tình
Buổi nhiễu nhương
Cố giữ cho nhau từng hơi ấm
Dẫu về hay ở, cũng thêm buồn

Sài Gòn sâu lắng từng hơi thở
Con ngủ đi nào! Đêm cũng qua
Cánh cửa quê nhà!
Ai sẽ mở?
Chờ người trở lại tự phương xa!
Lê Văn Trung


ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ
http://www.art2all.net/tho/levantrung/duongxualoicu.html
Con đã về đây đúng ngày đúng tháng
Trên con đường quen thuộc mấy mươi năm
Qua một cánh đồng băng vài cụm núi
Ngọn gió cuối mùa lạnh rét căm căm

Nhớ mái nhà xưa vườn rau luống cải
Chậu mai vàng vài cánh nở rung rung
Cha vẫn ngồi bên tách trà bốc khói
Đợi lúc con về uống rượu tương phùng

Cha gợi lại chuyện ngày xưa xa lắc
Đêm ba mươi má ngồi đợi ba về
Lũ con nhỏ lao xao quanh bếp lửa
Nồi bánh thơm tình mẹ quyện tình quê

Nhưng má chết năm con tròn bốn tuổi
Thằng em trai tám tháng gởi cho dì
Người chị lớn dắt dìu hai em nhỏ
Cha âm thầm gạt lệ bước ra đi

Mấy mươi năm miệt núi rừng Trung Việt
Khi ngược xuôi miền Đồng-Tháp Hậu-Giang
Tuổi đời cao bằng mồ hôi nước mắt
Cha cũng đành rong ruổi kiếp lang thang

Rồi từ đó cũng tan tành sự nghiệp
Cha về đây cùng với lũ con khờ
Mong từng đứa con lớn lên nối tiếp
Chí kiêu hùng nòi giống tổ tiên xưa

Con về đây cũng con đường năm cũ
Mà cánh đồng hoang không một bóng người
Mấy cụm núi xác xơ đầy hố đạn
Ngọn gió cuối mùa thổi lá bàng rơi

Và mái liếp bên đường xiêu vách đổ
Tiếng à ơi sầu tự thuở nào xưa
Trong sương lạnh lạc loài đôi tiếng quạ
Bên đồi xa hiu hắt núi mịt mờ

Con đã về đây đúng ngày đúng tháng
Trên con đường quen thuộc mấy năm qua
Sao lòng con bỗng dưng buồn vô hạn
Cố hương ơi đâu còn nữa quê nhà

Cha ngồi đó với chút lòng ước nguyện
Lúc con về dù mỗi đứa mỗi phương
Nghe gió xuân sang âm thầm ngoài nội
Đường con đi sao lạnh giá vô cùng

Con chợt thấy mắt cha buồn quá đỗi
Mái tóc sương điểm trắng bạc mái đầu
Con đứng lại bên thềm xưa thầm hỏi
Sông Thu Bồn xua nước chảy về đâu?

 Lê Văn Trung

(Xuân Canh Tuất)


EM VỀ VI DIỆU BÓNG XUÂN SANG
 http://www.art2all.net/tho/levantrung/emvevidieubongxuansang.html
Trời đất cũng không đành phụ rẫy
Cho ta vàng với cánh mai vàng
Cho ta xanh với lòng xuân mới
Và nắng hồng thơm hương phấn son
 
Em cười một đóa trăng hồng ngọc
Gió cũng trầm hương áo lụa là
Em về! Như bóng chim huyền thoại
Nhiệm mầu đậu giữa giấc mơ ta
 
Trời đất cũng mở lòng ân điển
Cho ta về tắm bến xuân người
Ta nghe rộn rã từng con sóng
Một thời hoa mộng tuổi đôi mươi
 
Em về áo đính sương như ngọc
Và tấm lòng xưa cũng tỏa hương
Ta thấy màu xuân trên suối tóc
Vàng ươm như sắc thắm mai vàng
 
Trời đất cũng không đành phụ rẫy
Em về! Vi diệu! Bóng xuân sang!
                    Lê Văn Trung

GIẤC MƠ XUÂN 

http://www.art2all.net/tho/levantrung/giacmoxuan.html
Gió xuân rón rén ngoài khe cửa
Gửi chút hương người áo mới thay
Trời đất cũng chừng đang trở giấc
Gửi sắc vàng mơ hoa nắng bay
 
Ai rót vào thơ tôi rượu mật!
Ai ươm vào thơ tôi hương trầm!
Ai pha vào thơ mây ngũ sắc!
Ai tấu vào thơ khúc nhạc xuân!
 
Hình như có tiếng ai thầm gọi
Về mau cho kịp đón giao thừa!
Hình như có tiếng ai thầm hỏi
Rừng xuân vàng thắm cúc hoa chưa?
 
Trời đất cũng chừng đang hối hả
Lòng tôi nguyên đán đón em về
Dù ở phương người xa vời vợi
Tôi ướp xuân hồng những giấc mơ. 
Lê Văn Trung

GIỮA MIẾU ĐỀN THIÊN CỔ
http://www.art2all.net/tho/levantrung/GiuaMieuDenThienCo.html
Về ngồi lại giữa miếu đền thiên cổ
Hồn nghìn năm mây trắng một màu trăng
Gió run rẫy hát thầm lời hoa nở
Thơ nhiệm mầu một đóa mộng vô biên

Ai ướp câu kinh thơm từng chiếc lá
Và hương trầm tan quyện một hồi chuông
Sương chạm vào hoa u trầm tiếng mõ
Em chạm vào tôi một đóa vô thường

Về ngồi lại giữa trùng trùng bia mộ
Hồn nghìn năm sương trắng cuộc trần gian
Nghe tiếng gọi từ thiên thu vạn cổ
Em hồng ân xanh ngát mộng thiên đàng

Về ngồi lại giữa lụa vàng sương nguyệt
Lời huyền ngôn diệu ngữ chảy vô cùng
Em chảy giữa dòng sông tôi diễm tuyệt
Thơ phục sinh bừng sáng nẻo hư không.
Lê Văn Trung


GÓC KHUẤT TRONG ĐỜI
http://www.art2all.net/tho/levantrung/GocKhuatTrongDoi.html
Vẫn còn đó những mảnh đời tăm tối
Lao khổ nhọc nhằn gạo chợ nước sông
Ngày cõng mặt trời đêm dầm sương muối
Còng lưng gánh mãi những long đong

Vẫn còn đó những gầm cầu bãi rác
Hồn tuổi thơ cháy sạm miếng cơm thừa
Áo rách phất phơ như hồn ma lạc
Sống bơ vơ như xác không mồ

Vẫn còn đó mắt môi đời tê dại
Đem phấn hương trao tận đáy bùn nhơ
Hồn thiếu nữ bầm đen dòng máu bẩn
Nỗi kinh hoàng ập xuống cơn mơ

Vẫn còn đó những rẻo cao rừng thẳm
Bàn chân non rỉ máu đá tai mèo
Tìm cái chữ trong muôn vàn hoạn nạn
Núi đồi buồn bã đứng trông theo

Vẫn còn đó, ôi vẫn còn nguyên đó
Biết bao nhiêu những góc khuất trong đời
Lời cầu nguyện gửi âm thầm theo gió
Xin sáng giùm góc khuất Người ơi!
Lê Văn Trung


HOA NẮNG

http://www.art2all.net/tho/levantrung/hoanang.html
Trời hình như báo tin xuân
Con chim sâu nhỏ vui mừng hót vang
Nắng thơm lên cải bông vàng
Nắng ươm lên lụa da nàng quỳnh hoa
Nắng trôi theo gió mượt mà
Nắng đang luân vũ trên tà áo ai
Người về hoa nắng trên tay
Cầm câu thơ thấy nắng đầy trong thơ
Nắng vàng thắm cả cơn mơ
Hình như giọt nắng đang chờ đợi xuân
Hình như tình đã thật gần
Và hình như nắng ái ân rộn ràng
Nắng lên cho cải hoa vàng
Cho tôi vàng với áo vàng nắng hoa

Lê Văn Trung

NỤ TÌNH NGUYÊN XUÂN

http://www.art2all.net/tho/levantrung/nutinhnguyenxuan.html

Tình nhau vừa tháng chạp
Lòng đã vội giao thừa
Nôn nao mùi áo mới
Xuân đã về hay chưa?
Mùa ơi đang hàm tiếu
Anh mơ tình mãn khai
Nở vào nhau em nhé
Vàng thắm nụ hoàng mai
Em? Hay là chim én
Bay vào anh Trời xanh
Trăm năm còn hò hẹn
Một nụ tình nguyên xuân.
Lê Văn Trung

SÓNG HOANG VU
http://www.art2all.net/tho/levantrung/SongHoangVu.html
Mê mãi bơi hoài trong biển lạ
Bao giờ ghé lại một bờ vui
Đã đem đời gửi nghìn con sóng
Nên biệt ngàn khơi mãi ngậm ngùi

Biển dâu lượn sóng năm mươi năm
Lặng giữa mù phương bóng nguyệt hồng
Và thơ là những con thuyền nhỏ
Trôi mãi, mơ về một bến sông

Và thơ là những nhành rong lạc
Bập bềnh say mộng vỡ màn sương
Và thơ là những màu mây bạc
Đổ dài soi phận mảnh tang thương

Chơ vơ bãi cát con còng nhỏ
Xây mãi lâu đài trong giấc mơ
Biển tạt thềm hoang bừng khoảng lặng
Hải triều khơi vọng điệu vào thơ

Đàn chim mỏi cánh đường di trú
Điểm giọt trần sa giữa cội tùng
Con nước nguyên xuân đầu ngọn cỏ
Phơi màu không lộ đỉnh thung dung
Lê Văn Trung


THAO THIẾT MỘT MÙI HƯƠNG

(Trích thơ của Ngói)
http://www.art2all.net/tho/levantrung/ThaoThietMotMuiHuong.html
Em có về nghe lời thầm thỉ
Của trăng mười sáu buổi giêng hồng
Vườn tôi hôm ấy nghìn hoa nở
Hoa nhớ em bừng ngát sắc hương

Em có nghe gió réo nhạc vàng
Gió từ vô tận đêm liên hoan
Gió say nhịp bước tình luân vũ
Gió nhớ em, gió thổi rộn ràng

Em có nghe ríu rít lời vui
Của chú chim non, vút tận trời
Tiếng reo làm vỡ làn mây biếc
Nỗi nhớ làm tan màu nắng phai

Em có nghe, rất nhẹ, nỗi buồn
Rơi xuống vàng ươm lời nhớ nhung
Hoa rụng trong tôi từng cánh nhỏ
Nhớ em thao thiết một mùi hương.
Lê Văn Trung


THẤY GÌ TRONG CÁNH CHIM BAY

http://www.art2all.net/tho/levantrung/thaygitrongcanhchimbay.html 
Em bé bỏng mỏng manh như làn gió
Mà trời xanh, xanh quá ở trên cao
Em yếu đuối dịu mềm như ngọn cỏ
Đất dưới chân em cũng quá ngọt ngào

Chim về đậu trên cành thơm lá ngọc
Chim bay vờn rung nhẹ tóc hương bay
Em trải thảm nhung lòng em lên đất
Hạt từ bi chim nhé, hãy no đầy

Trời xanh quá, và lòng em xanh quá
Trời mông mênh và lòng em mênh mông
Câu kinh chảy theo hồi chuông Bát Nhã
Ngàn cánh chim vỗ nhịp hót reo mừng.

Lê Văn Trung (tặng một tấm lòng nhân ái)


TRĂM NĂM TÔI BỎ TÔI VỀ

 http://www.art2all.net/tho/levantrung/tramnamtoibotoive.html
Trăm năm tôi bỏ tôi về
Trần gian còn tiếc nhớ gì tôi không
Tàn rơi một nhúm bụi hồng
Là tan vào cõi vô cùng thiên thu

Úa phai rồi rụng về đâu
Mầm xanh xưa có tươi màu xanh xưa?
Không hò hẹn
Không đợi chờ
Mấy vòng sinh diệt
Mấy bờ tồn vong

Rũ cho sạch chút bụi hồng
Nhẹ tênh bay giữa vô cùng mênh mông

Lê Văn Trung


TRỜI Ở ĐÂY KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG
http://www.art2all.net/tho/levantrung/TroiODayKhongCoMuaDong.html
Sáng hôm nay trời bỗng xanh chi lạ
Gió vàng đông vừa đủ lạnh vai trần
Em qua phố nhớ chăng màu áo cũ
Bờ tóc buông rối cả một mùi hương

Hay em đã trải tình xanh ngà ngọc
Ươm tình em lên từng phiến mây hồng
Cho hương sắc bừng lên màu tuyết nguyệt
Thơ tình bay vàng lụa giữa mùa đông

Hay em tỏa ngọc hương trầm trong gió
Ủ sương chìm trong đóa lệ long lanh
Sáng hôm nay trời trong như nỗi nhớ
Những gam màu vô sắc phủ lên tranh

Thôi cầm giữ chi nhau điều hữu hạn
Khi tình em sông lụa chảy vô cùng
Sáng hôm nay trời xanh nguồn vô tận
Trời ở đây không có một mùa đông

Lòng tôi bỗng cũng xanh mềm như lá
Em có về nghe chim hót lời yêu
Tôi gõ nhịp vào tim đời rộn rã
Xin ướp tình vào nắng ngọc trong veo.
Lê Văn Trung


TRỌN NGHĨA TANG THƯƠNG

 http://www.art2all.net/tho/levantrung/tronnghiatangthuong.html 

Trời chiều đuổi nắng chênh nghiêng
Trôi theo bóng ngã bên triền
Tình xưa nhạt nhàu nếp áo
Huyền bay chập choạng qua hiên

Cuồng lưu lở bồi cạn kiệt
Mù sương nhân ảnh liêu xiêu
Nổi chìm bơ vơ hương lửa
Thiên đường vỡ mộng đìu hiu!

Quê nhà đánh rơi hạt bụi
Ngậm ngùi thơ gợi nhớ quên
Gầy hao nẻo về cô tịch
Hôn hoàng bút mực lênh đênh

Bước chân đậm màu thiên cổ
Còn gì vạn nẻo phù sinh!
Trăm năm cốc vàng tri ngộ
Chợ đời Bát Nhã vô thinh!

Lê văn Trung


XUÂN CA

http://www.art2all.net/tho/levantrung/xuanca.html
Lòng chớm xuân vàng men ướp mật
Tình ơi hàm tiếu đừng mãn khai
Để nắng mùa xanh hương biếc ngọc
Chải mềm mây lụa tóc trên vai

Tôi nghe trong gió lời chim én
Gọi những mùa xuân triệu tấm lòng
Em mở rừng hương khai suối ngọc
Bướm hồng về lả lướt bên song

Em trải vào thơ dãy lụa là
Tình ơi đàn ngân nhịp nhã ca
Mùa xuân kẻ một đường son thắm
Lộng giữa hồn em đóa ngọc ngà.

Gió gọi lòng xuân chờ tuyết nguyệt
Tình ơi hàm tiếu đừng mãn khai
Để rượu ngàn năm còn ủ mật
Men đời còn ngan ngát hương say.
Lê văn Trung
 

 

XUÂN CHÍN PHƯƠNG NGƯỜI

http://www.art2all.net/tho/levantrung/xuanchinphuongnguoi.html
 
Thôi đừng về!
Đừng về!
Em ơi!
Mùa xuân Em chín tận phương người
Tôi ngồi dưới cội mai vườn cũ
Chợt thấy ngàn hoa cũng lẻ loi
Thôi đừng về?
Đừng về?
Nhe em?
Rêu lòng xuân đã úa bên thềm
Tôi chép bài thơ còn dang dở
Dang dở từng câu những nhớ quên
Thôi đừng về!
Thôi em!
Còn đâu?
Ngày thu tháng hạ cũng trôi mau
Rồi hoa xuân nở phương trời lạ
Có thắm cùng tôi một đóa sầu?

Lê Văn Trung
27. 01. 21


Monday, January 10, 2022

Thơ Lê Văn Trung Hoàng My thể hiện

Chìm trong nỗi đợi chờ - Vàng phố Hội An





https://www.youtube.com/watch?v=ftYNE5MKP-0

Bài thơ: Vàng Phố Hội An - Tác giả: Lê Văn Trung, Thể hiện: Hoàng My

-------------------
CHÌM TRONG NỖI ĐỢI CHỜ - Thể hiện Hoàng My
https://www.youtube.com/watch?v=hw40ARepox4





Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...