Wednesday, February 2, 2022

Trang Hai Bờ Giấy 7

Cánh chim huyền thoại -  Có-Không - Còn đâu tiếng pháo giao thừa - Dụ ngôn - Em và trăng - Giấc mơ xuân - Giữa rêu phong chùa cổ - Hoa nắng - Hội An - Không kịp mơ tròn một giấc mơ - Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên - Thu - Tồn sinh - Về đi em -  Về thôi - Vườn cũ - Xuân muộn


Cánh Chim Huyền Thoại

 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Hoi-An-Khong-Kip-Canh-Chim-3714

Có con chim lạ từ thiên cổ

Vỗ cánh bay về giữa tịch yên
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát vốn như nhiên

Mặt đất hồi sinh từng hạt bụi
Từng mầm đá sỏi cũng bừng hương
Mây gió nghìn phương về mở hội
Tiếng cười thơm ngát mộng yêu thương

Ai thắp đèn hoa ngàn cánh lá
Sáo diều bay vút mắt em thơ
Lòng em xanh mướt lòng thiếu nữ
Đêm vàng ngồi dệt lụa trong mơ

Vang vang gióng giã từng hồi chuông
Triệu bước chân đi nhịp rộn ràng
Mặt trời rực sáng trong tim mẹ
Lệ nở mừng trong triệu đóa hồng
 

Bóng chim huyền thoại từ thiên cổ
Bốn ngàn năm vỗ cánh bay về
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát nở đầy hoa.

Lê Văn Trung

Có - Không
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Ta rằng CÓ Người rằng KHÔNG
Tìm nhau tìm giữa mênh mông cõi người
Kẻ đi ngược Người về xuôi
Mà đem dâu biển hẹn lời trước sau
 
Rồi khi mây trắng ngang đầu
Mới hay thiên địa một màu SẮC-KHÔNG.
Lê Văn Trung
Về đi em
Về đi em! Về đi thôi!
Nhìn mây thiên cổ cuối trời còn bay
Rồi khi tàn cuộc chơi này
Chỉ là hạt bụi tan ngoài vô biên
 
Về đi thôi! Về nghe em!
Bỏ trần gian lại dặm nghìn phù vân
Bỏ tình bỏ bạn tri âm
Bỏ tôi ngồi giữa trăm năm cõi người
 
Về đi em mà lắng nghe
Tận trong tịch lặng bài thơ cuối cùng
Về đi em dù một lần
Là thiên thu gửi trong phần mộ tôi
 
Mai kia góc biển chân trời
Câu kinh tiếng mõ thay lời tiễn đưa
Lê Văn Trung

Còn Đâu Tiếng Pháo Giao Thừa 
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Chiều ba mươi tết con về muộn
Lòng chẳng nhang trầm, lạnh cuối đông
Con thắp câu thơ thay ngọn nến
Con rót tình thơ làm rượu nồng
 
Cha mẹ sinh con Trời sinh phận
Đời không xuôi chảy như dòng sông
Con đứng bên này bờ lịch sử
Nhìn bên kia nước chảy ngược dòng
 
Cuộc trăm năm áo rách bạc màu
Lớp chìm lớp nổi những bể dâu
Ai ngồi khâu lại từng trang sử
Xin nhớ đừng quên những ngục tù
 
Chiều ba mươi tết? Thôi đành vậy!
Dẫu có về? Hay không? Thế thôi!
Con đốt lòng con không thể nổ
Tiếng pháo mừng xuân đã tắt rồi.
Lê Văn Trung

DỤ NGÔN 

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Em-Va-Trang-Du-Ngon-Giua-Reu-Phong-3827
Trong tôi là hơi thở của Đất Trời
Là nhịp đập của trái tim vũ trụ
Tôi đang sống với tấm lòng thiên cổ
Và yêu đời bằng mầu nhiệm thi ca
Linh hồn tôi là vạn cõi bao la.

Lê văn Trung

Em Và Trăng

Một đêm trăng chảy trắng đồi
Lòng em như lụa vàng phơi ánh hồng
Góc trời diệu khúc mênh mông
Nghe trong vạn cõi Huyền Không vĩnh tồn

Lê văn Trung

Giấc Mơ Xuân
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Gió xuân rón rén ngoài khe cửa
Gửi chút hương người áo mới thay
Trời đất cũng chừng đang trở giấc
Gửi sắc vàng mơ hoa nắng bay
 
Ai rót vào thơ tôi rượu mật!
Ai ươm vào thơ tôi hương trầm!
Ai pha vào thơ mây ngũ sắc!
Ai tấu vào thơ khúc nhạc xuân!
 
Hình như có tiếng ai thầm gọi
Về mau cho kịp đón giao thừa!
Hình như có tiếng ai thầm hỏi
Rừng xuân vàng thắm cúc hoa chưa?
 
Trời đất cũng chừng đang hối hả
Lòng tôi nguyên đán đón em về
Dù ở phương người xa vời vợi
Tôi ướp xuân hồng những giấc mơ.
Lê Văn Trung

Giữa Rêu Phong Chùa Cổ
 
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Em-Va-Trang-Du-Ngon-Giua-Reu-Phong-3827
Về ngồi lại giữa rêu phong chùa cổ
Bay nghìn năm trời mây trắng mông mênh
Gió hòa hợp thiền ca vàng hoa nở
Thơ nhiệm mầu là một ĐÓA KHÔNG TÊN
 
Ươm câu kinh biếc xanh hồn chiếc lá
Thu chạm tôi nở rộ đóa vô thường
Sương chạm hoa vang u trầm tiếng mõ
Từng hồi chuông tan quyện thoảng trầm hương
 
Về ngồi lại giữa trùng trùng bia mộ
Sóng lưu linh vang nguồn cội ẩn tàng
Bước du tử từ thiên thu vạn cổ
Nghìn năm qua sương trắng cuộc trần gian
 
Về ngồi lại giữa lụa vàng sương nguyệt
Thơ phục sinh bừng sáng cõi vô cùng.
Dòng sắc không chảy dòng sông diễm tuyệt

Lời huyền ngôn từ vô thủy vô chung.
Lê Văn Trung

Hoa Nắng
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Trời hình như báo tin xuân
Con chim sâu nhỏ vui mừng hót vang
Nắng thơm lên cải bông vàng
Nắng ươm lên lụa da nàng quỳnh hoa
Nắng trôi theo gió mượt mà
Nắng đang luân vũ trên tà áo ai
Người về hoa nắng trên tay
Cầm câu thơ thấy nắng đầy trong thơ
Nắng vàng thắm cả cơn mơ
Hình như giọt nắng đang chờ đợi xuân
Hình như tình đã thật gần
Và hình như nắng ái ân rộn ràng
Nắng lên cho cải hoa vàng
Cho tôi vàng với áo vàng nắng hoa
Lê Văn Trung


Phố xưa
Người bỏ về đâu
Viễn Lai Kiều
Nỗi biển dâu
Vẫn chờ
Tôi
Người khách
Cũ
Nghìn xưa
Bước chân hụt giữa hai bờ Hoài giang.
 
Lê Văn Trung
 
Không Kịp Mơ Tròn Một Giấc Mơ
  http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Hoi-An-Khong-Kip-Canh-Chim-3714

Ngày cứ tàn vơi, đêm xuống vội
Sao chẳng ai về kịp giấc mơ
Tôi thắp hồn tôi trăm ngọn nến
Soi đường tìm lại bóng tôi xưa
 
Tôi thấy tôi ngồi bên hiên quán
Đếm từng phiến lá ngậm ngùi rơi
Lá rơi, rơi tận miền quên lãng
Chiếc ghế không người cũng lẻ loi
 
Mưa hắt hiu mưa từng giọt mưa
Âm thầm rét ướt lạnh bờ vai
Người qua rất vội, đêm vơi cạn
Không kịp mơ tròn một giấc mơ
 
Có ai về níu lòng xanh cũ
Nở vói giùm tôi một đóa hồng
Cánh cửa vườn xưa đừng vội khép
Sợ chiều rơi vỡ bóng chiều buông.
 Lê văn Trung 12.6.2021

Về Đi Em

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668

Về đi em! Về đi thôi!
Nhìn mây thiên cổ cuối trời còn bay
Rồi khi tàn cuộc chơi này
Chỉ là hạt bụi tan ngoài vô biên
Về đi thôi! Về nghe em!
Bỏ trần gian lại dặm nghìn phù vân
Bỏ tình bỏ bạn tri âm
Bỏ tôi ngồi giữa trăm năm cõi người
Về đi em mà lắng nghe
Tận trong tịch lặng bài thơ cuối cùng
Về đi em dù một lần
Là thiên thu gửi trong phần mộ tôi
Mai kia góc biển chân trời
Câu kinh tiếng mõ thay lời tiễn đưa

Lê Văn Trung

Xuân Muộn
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Em bỏ lại bên đường
Nhành hoa tôi nở muộn
Hấp hối một mùi hương
Nương theo tà áo mỏng
 
Mùa xuân tôi đi qua
Tình xanh còn biếc nụ
Nắng vàng ươm trong mây
Hương vàng bay theo gió
 
Em bỏ lại bên đường
Giọt sương tôi lấp lánh
Đôi mắt nhuộm hoàng hôn
Sao chiều tôi đăm đắm
 
Em bỏ lại bên đường
Tôi ngồi thương nhớ tôi
Tôi nhìn tôi nở muộn
Hương còn vương bên trời
     Lê Văn Trung


Ta Ngược Chiều Sinh Tử Đến Vô Biên
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Như cánh chim cắt ngang bầu trời
Để cho ta suốt một đời lam lũ
Cặm cụi viết thơ tình phung phí cuộc rong chơi
Em tắt một vầng trăng
Vùi lấp hết sao trời
Đêm ba mươi đời mình ta như kẻ đui mù bước đi bằng trí huệ một ngàn năm khổ hạnh
Bằng tinh huyết thi ca
Bằng nhiệm mầu hiển Thánh
Ta mãi đi tìm thứ ánh sáng chiêm bao
Ta mãi đi tìm dù chỉ một vì sao
Trong vết cắt của đường bay vũ trụ
Ta dẫu biết triệu triệu năm ánh sáng
Ta vẫn xoay tròn như hành tinh cô đơn
 
Có bao nhiêu quỹ đạo trong một con người?
Có bao nhiêu quỹ đạo trong cõi tình em?
Và bao nhiêu đường dẫn vào trái tim?
 
Người ta bảo thi ca là nguồn cơn của hủy diệt
Để soi tìm vĩnh cửu giữa vô biên
Người ta bảo tình yêu là một đường bay không bao giờ có thật
Chỉ tỏa hương vào cơn mộng ảo huyền
Và mùi hương là độc dược thần tiên
Để hủy diệt và hồi sinh bất tử
 
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên.

THU
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ton-Sinh-Thu-4177
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Ngắm nắng hoàng hôn phơi áo vàng
Ngắm mây trải lụa trời phiêu lãng
Và lắng nghe hồn thu mênh mang
 
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Nhìn gió ru xanh lá cuối chiều
Nhìn áng mây chìm trong tịch lặng
Hóa thành hạt ngọc đẫm rong rêu
 
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Phơ phất màn sương trắng lụa là
Sương trắng hay hồn tôi nhuộm trắng
Sương trắng hay hồn tôi nhuộm trắng
Rạng ngời tự thể giữa bao la
 
Em có nghe lời gió thuyết kinh
Ngạt ngào bất tận xóa thời gian
Một màu thu biếc vàng vô tận
Một tiếng thu vang động suối ngàn
 
Văn Trung
 
TỒN SINH
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ton-Sinh-Thu-4177 
Những vui buồn nhuốm bụi cát trần say
Nên ảo tưởng tàn vơi cơn mộng mị
Như cỏ cây sống một đời vô ngại
Cứ nở hoa dâng hương sắc xuân thì
 
Mỗi bài thơ ái trường mang bản vị
Yêu nhân gian ta yêu cả phụ phàng
Và yêu cả tình đi không trở lại
Gởi lời chào tan vào cõi thênh thang.
 
Ta yêu cả những tồn sinh hủy diệt  
Tái sanh nào trôi suốt cõi vô biên
Ta đã thấy nỗi buồn không tưởng tiếc
Bể dâu rơi cho nhiên tịch bên triền.
 
Lê Văn Trung
 
Về Thôi
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw 
Thôi về gặp lại nhau lần cuối
Những bến sông buồn buổi tiễn đưa
Những ga tàu quạnh mùa sương cũ
Những quán đêm vàng hiu hắt khuya
 
Về để mà thương những dặm buồn
Con đường gió xõa tóc hoàng hôn
Con đường có lá rơi không hết
Trăng khuyết từ khi lá rụng vàng
 
Về để mà nghe từng nhịp gõ
Xưa người rao bán những cơn mơ
Về để mà nghe lời dang dở
Ta ngồi chắp vá từng câu thơ
 
Về đi
Tô lại màu son cũ
Dù áo tình xưa có nhạt nhàu
Về đi
Thắp lại mùa trăng vỡ
Cho ái ân chìm trong nỗi đau.
 
Vườn Cũ
  http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw
Lang thang theo tiếng chim vườn cũ
Chợt thấy lòng như kẻ nhớ nhà
Chợt thấy đời đau niềm lữ thứ
Phận người như một chuyến đi xa
 
Ta men theo những lối đi mòn
Nghe xót xa từ mỗi bước chân
Nghe tiếng chim buồn kêu lẻ bạn
Thấy trăng mùa cũ đã phai rằm
 
Thấy bóng ta buồn như chiếc lá
Rụng xuống bên đường em bước qua
Ta thấy ta hồ như kẻ lạ
Hồ như lòng xưa vừa phôi pha
 
Ta thấy " ta buồn hơn bến sông "
Hồ như con nước đã thay dòng
Ta về nghe tiếng chim vườn cũ
Rụng giữa hồn ta giọt lệ buồn


No comments:

Post a Comment

Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...