BÓNG MÂY THIÊN CỔ BÂY GIỜ CÒN BAY
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2022/03/28/lvt-bo-ng-m%C3%A2y-thi%C3%AAn-c%C3%B4-b%C3%A2y-gi%C6%A1-co-n-bay-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay
Cạn cơn dâu biển, cạn ngày thanh xuân
Ta về như sóng vô âm
Vỗ vào hiu quạnh lạnh bầm máu xương
Ta về lạc giữa mù sương
Nghe sầu tận tận nghìn phương dội về
Chảy về đâu những cơn mơ nhạt nhàu
Ta về lạc giữa đời nhau
Tay cầm giọt lệ nhớ màu mắt xưa
Còn bay với bóng đời ta mịt mù.
Lê Văn Trung
Còn Lại Câu Thơ
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2022/02/05/lvt-co-n-la-i-c%C3%A2u-th%C6%A1-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Câu thơ viết đã mười năm
Bỏ quên trong cõi mù tăm kiếp người
Dọc đường cát bụi rong chơi
Nhặt câu thơ cũ nhớ lời hẹn xưa
Hẹn dòng sông
Hẹn con đò
Với bông lau trắng ven bờ sóng reo
Hẹn cùng biếc cỏ xanh dâu
Thuyền ai bến đậu giang đầu chờ ai
Hẹn với gió
Hẹn cùng mây
Chắp đôi cánh mỏng mà say giang hồ
Mười năm còn lại câu thơ
Ngỡ như nguyên vẹn giấc mơ ban đầu.
Lê Văn Trung
(Mùng Bốn Tết Nhâm Dần)
Lấy Tro Ta Bón Lầm Than Đời Mình
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2022/02/15/lvt-l%E1%BA%A5y-tro-ta-b%C3%B3n-l%E1%BA%A7m-than-%C4%91%E1%BB%9Di-m%C3%ACnh-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Về đây đốt rẫy làm nương
Lấy tro ta bón lầm than đời mình
Tưởng rằng rau cỏ lên xanh
Mà người với đất lại đành phụ nhau
Từ khi dấy cuộc binh đao
Sợi dây oan nghiệt buộc vào máu xương
Về đây đốt rẫy làm nương
Tro không bón nổi lầm than đời người.
Lê Văn Trung
LỜI TÌNH BUỒN
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2022/01/01/lvt-l%C6%A1-i-ti-nh-bu%C3%B4-n-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Hồn em như lá mỏng
Mà tình tôi vàng phai
Đã chìm trong biển động
Đã rơi vào thiên tai
Đời chia tình mấy nhánh
Lòng chia buồn muôn phương
Sông đời tôi hoạn nạn
Chảy qua miền tai ương
Ôi thời xanh mắt ngọc
Trôi buồn như chiêm bao
Ôi mùa thu biếc tóc
Nằm ru tình trên vai
Em bây giờ đâu đó
Phai chùng áo tiểu thư
Trăng úa hồn khuê nữ
Mây tôi chìm trong thơ
Thuở tình xanh như lá
Mà vàng cả giấc mơ
Thuở tình mềm như lụa
Mà đau từng câu thơ
Em bây giờ xa vắng
Chìm trong câu kinh buồn
Tôi bây chừ như sóng
Đã tan vào mênh mông.
Hình như em cầm giữ
Hiên quán ven đường gió hắt hiu
Này cô chủ quán giùm ta với
Lau hộ cho ta lệ của chiều
Tàn phai hương sắc thiếu giai nhân
Thôi hãy vì nhau mà uống cạn
Ly rượu nhân gian đã vỡ tràn
Rồi đi như chiếc lá bay vèo
Ta tan vào tận miền quên lãng
Ta mục như đời một kiếp rêu
Rượu cất chưng từ nỗi bể dâu
Xin cùng ta uống cho say khướt
Dù kẻ đầu xanh kẻ bạc đầu
Quên lãng đất trời, quên lãng nhau
Ta như mây trắng chiều phiêu lãng
Ta đi? Nào biết giạt về đâu.
Mà mùa xuân còn ở cuối phương người
Lòng chưa tết mà đất trời ươm nỗi nhớ
Rượu lòng ai còn ủ mật phía đời vui
Con én tình rối rít gọi tình ơi
Ai gõ nhẹ vào đàn tôi suối nhạc
Rừng xôn xao gió hát gọi mây trời
Mà xuân em còn bến cũ neo thuyền
Tôi – sóng – vỗ vào bờ em thao thiết
Lòng xuân chưa? Tình đã nở vô biên
Vàng hoa tôi nhuộm thắm giấc mơ người
Xin về nở giữa lòng tôi tháng chạp
Tô lên chiều màu đỏ thắm son môi.
Những chiều vàng xa vắng những mùa xưa
Có chiếc lá rơi hoài không chạm đất
Để bây giờ vàng úa giữa cơn mơ
Anh ngồi đếm từng giọt sương trên cỏ
Thấy bóng mình trôi theo bóng mây trôi
Hay trời đất cũng bập bềnh muôn nẻo
Như trăm năm theo số phận con người
Anh ngồi đếm bàn tay anh năm ngón
Ngón tay nào chỉ đến cõi đời chung
Đường trần gian có muôn vòng xuôi ngược
Biết về đâu cập được bến sau cùng
Và nghe chiều rơi lặng phía trời xa
Rồi cũng sẽ âm thầm như tượng đá
Đứng trăm năm mù biệt bóng quê nhà.
Lê văn Trung
VỀ TÌM LẠI TÔI
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2022/03/10/lvt-xin-ha-y-vi-th%C6%A1-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Xin hãy vì thơ mà ngồi lại
Ga đời
Chờ một chuyến tàu qua
Và xin thắp lại niềm quên lãng
Gọi vói ngày xanh đã bụi mờ
Xin hãy vì thơ mà quá giang
Bên kia sông
Trắng một triền sông
Có phải mây trời muôn năm cũ
Về đây nhuộm trắng tóc người không ?
Xin hãy vì thơ mà đợi chờ
Chờ những chiêm bao, những giấc mơ
Hoàng Hạc bay rồi, bay đi mãi (*)
Lầu xưa vằng vặc, bóng trăng xưa
Xin hãy vì thơ mà trở về
Về! Hãy vì thơ!
Rồi ra đi
Ra đi
Không hẹn
Không hoài nhớ
Nhưng hãy vì thơ!
Đừng quên nhau.
Lê Văn Trung
10. 3. 2021
No comments:
Post a Comment