Saturday, February 12, 2022

Trang vietnampoetry

 https://vietnampoetry.wordpress.com/category/poets-from-dong-nai/le-van-trung/


IN HAPPINESS AND SADNESS I'M DRIFTING THROUGH THE SOUL OF LIFE by LÊ VĂN TRUNG

04 JAN

BUỒN VUI TÔI CHẢY QUA LÒNG NHÂN GIAN

Tôi xin làm một dòng sông
Buồn vui tôi chảy qua lòng nhân gian
Trái tim tôi trải lụa vàng
Bước chân tình rất nhẹ nhàng lên thơ

Tôi xin làm một con đò
Đưa người qua bến đợi chờ trăm năm
Tôi xin làm một vành trăng
Sáng mênh mang cõi tình em với đời

Tôi là tôi. Chỉ thế thôi!
Trải lòng ra với đất trời,
Hồn nhiên

Rồi một hôm
Người qua sông
Bỏ quên câu hát
Đau lòng bờ tôi
Sóng xô. Ai lỡ? Ai bồi?
Vẫn tôi với một dòng trôi
Một dòng

Vẫn tôi
Chỉ một dòng sông
Buồn vui
Tôi chảy qua lòng nhân gian.

Lê Văn Trung

IN HAPPINESS AND SADNESS
I’M DRIFTING THROUGH THE SOUL OF LIFE

May I be a river
In happiness and sadness
I’m drifting through the soul of life
My heart spreading golden silk
With love footsteps gentle and insightful

May I be a boat
Carrying others to the waiting side of a hundred year
May I be a moon
Brightening endlessly her love in life

It’s me. And simply me!
Open my heart to heaven and earth
Innocently

And one day
She crossed the river
Leaving behind the lyrics
Which hurt me forever
Waves crashing. Whose gain? Whose loss?
It’s only me with water flowing
One way

It’s only me
A river
In happiness and sadness
I’m drifting through the soul of life

#englishversionbyvothinhumai



Buồn Vui Tôi Chảy Qua Lòng Nhân Gian - Thơ: Lê Văn Trung / Nhạc: Cung Mi...

SYMPHONY IN YELLOW FLOWERS by Le Van Trung

28 APR


HỢP XƯỚNG VÀNG HOA

Sáng nay trong vườn nhà tôi
Những bông hoa dại vàng lên rực rỡ quá
Tôi bỗng thấy mình như người khách lạ
Mới tinh khôi từ câu hỏi tiếng chào

Như bỗng nhiên em về đẹp như chiêm bao
Đẹp man dại như hoa vàng buổi sớm
Như hạt sương long lanh trên mắt tình rực sáng
Và hồn tôi thơ như lụa mượt mà

Bóng mây vàng, vàng hơn những nụ hoa
Nắng nhung gấm gửi lời nồng hương sắc
Có con bướm vàng không bay mà đậu hoài trên tóc
Và hồn tôi cũng nhịp cánh hoa vang

Bỗng nhiên em về giấc mơ nhẹ như bông
Chân hồng nở êm trên hồn cỏ biếc
Trời đất cũng sững sờ
Nghìn năm em nhan sắc
Nghìn năm thơ vi diệu ngợi ca

Em đã về trên những nụ hoa
Vàng rực rỡ vàng ru lời tình tự

Tôi bỗng dưng lòng như lòng viễn xứ
Trở về đây mới quá áo mùa xanh
Sững sờ gì mà đôi mắt quá long lanh

Hình như đâu đây ai vừa trỗi khúc nhạc tình
Ngàn hoa dại vàng ươm ngàn lời hợp xướng.

SYMPHONY IN YELLOW FLOWERS

This morning in my garden
The wild flowers are brilliantly yellow
I feel like I’m a stranger
Absolutely fresh in questions and greetings

It seems like you gracefully appear from a dream
Amazingly gorgeous like the morning yellow flowers
Like sparkling dews on bright passionate eyes
And my soul is softly smooth in silk

Yellow clouds more yellow than flower buds
Velvet sunlight sends its sweet appealing lyrics
A yellow butterfly enjoying the moments on her hair
And my soul dancing to the beat with joy in the air

You appears all of a sudden in the lightest dream
Your pink steps blooming gently on green grass
It is overwhelming beyond belief
Thousand years of beauty
Thousand years of wonderful poetry admired

You are back on the flower buds
Bright yellow in loving lullabies

I am happen to feel like a distant outsider
Being back in my lush green outfits
Her twinkling eyes make me astonished

Someone is playing a love song
Endless wild flowers in their yellow symphony

ONE DAY WILL YOU BE BACK by Lê Văn Trung

10 Apr

Một Mai Em Có Trở Về

Rồi có thể một ngày kia em sẽ
Khép hoàng hôn ngồi đợi cửa bên chiều
Lòng hoài nhớ một vầng trăng thiếu nữ
Giấc khuya rằm thổn thức giọt sương gieo

Về thăm lại dòng sông xưa bến cũ
Còn thầm nghe sóng vổ gọi tên người
Chim lẻ bạn nghiêng chao niềm cố xứ
Bóng người về chìm giữa bóng mây trôi

Về ngồi lại bên thềm rêu tìm đọc
Câu thơ buồn tiếc thuở phấn hương xưa
(Phấn hương nào nhòe nhoẹt dưới sương mưa
Đã giấu vội nghìn thu trong mắt biếc)

Em về lại có nghe lòng tưởng tiếc
Nắng mùa xanh lụa thắm áo xuân thì
Đừng nhe em ! Đừng ngăn dòng nước mắt
Dù muôn xuân vàng lạnh bỏ nhau đi

Người trăm năm hò hẹn có quay về
Xin nước mắt em là men rượu ngọt
Xin nước mắt em là dòng hương mật
Chảy vào đời trôi rữa sạch nguồn cơn

Tôi mở lòng tôi ngồi đợi cuối hoàng hôn.

Lê Văn Trung


ONE DAY WILL YOU BE BACK

One day you will possibly be
Waiting on folding sunset by the window
Remember forever the youthful moon follow
Mid – month light sparkling the trembled dew drop

Returning to visit the old river bank and creek
Listening to the water splashing to call your name
Bird on its own tilting wings nostalgic
Your homecoming shadow and the cloud mix the same

Returning on the mossy veranda to recite
The sentimental verses regretting past embellishment
(Which embellishment smudging in the rainfall
Hiding endless autumn in your deep shining eyes)

On returning are you about to recall the past
The sunny green season the lively silky áo dài
Please don’t, precious! Don’t stop crying
Though golden springs have left each other so sad

Not sure if the forever soulmate will be back
Let your emotional tears the sweet spirits
Let your emotional tears the fragrant honey
Flow into life and wash off any sea of suffering

I open my heart to wait at nightfall

#englishversionbyvothinhumai 


THE OPEN VERSES by Le Van Trung

31 MAR


NHỮNG ĐOẢN KHÚC RỜI

Có một ngày người đã được sinh ra
Chân chạm đất và bắt tay mặt trời
Sững sờ với tình yêu
Mỉm cười cùng tuyệt vọng
Và bất chợt như con thuyền ngược sóng
Đi một đời chưa hết nỗi hoang mang

Và có một ngày người đã được sinh ra
Như viên đạn bắn xuyên lòng vũ trụ
Cơn địa chấn trên ngực người thiếu nữ
Nỗi đớn đau mềm vàng lụa áo thi ca

Mặt đất muộn phiền
Và những cánh hoa
Chưa kịp nở sao tàn phai quá vội
Người đến như chiều
Về như đêm tối
Ở lại cùng vô tận cõi hoang vu

Người đã được sinh ra hay chỉ bất chợt quay về
Và thảng thốt thấy mình như khách lạ
Mặt đất nào một thuở bỏ ra đi
Cõi đời nào chìm khuất những cơn mơ
Có đôi mắt của nghìn thu diệu vợi

Người trở về
Hay nối tiếp cuộc phân ly
Sững sốt với tình yêu
Mỉm cười cùng tuyệt vọng.

Le Van Trung

 

THE OPEN VERSES

There was a day marking his birth
Feet touching the ground hands reaching toward the sun
Amazed in the presence of passion
Smiling with despair
A boat against the waves all of a sudden
Flowing its whole life without clear direction

And there was a day marking his birth
A bullet shooting through the universe
On her chest trembling the earth
Its agony softening the finest golden silky poesy

The earth of sorrow
And those petals
Not yet in bloom and soon to wither
Those rushing like an afternoon
Departing like darkness
Abandoned in endless sadness

Was he born already or on an unexpected arrival
Got a feeling of a stranger and startled
The ground on his feet once had left
Whichever world submerged in fantasies
With its eyes of endless autumn in mysteries

He had been back
or on his journey of separation
Amazed in the presence of passion
Smiling with despair

Le Van Trung


GOLDEN WITH PASSION IN JANUARY by Le Van Trung 

25 FEB


VÀNG ÓNG TÌNH THÁNG GIÊNG

Tình em vàng hoa cúc
Thơm tho hồn tháng giêng
Chải mềm xuân lên tóc
Hương yêu cườm men xanh

Tình em nồng hương mật
Lòng tôi đang ươm tơ
Đa tình con dế nhỏ
Gáy vang chiều xuân mơ

Ai về ngang đầu ngõ
Thả một cánh mai vàng
Hay tình em vừa nở
Giữa lòng tôi xuân sang

Thơ tôi vừa ướp nhụy
Hàm tiếu tình tháng giêng
Con đường hoa trải lụa
Vàng óng lời yêu em

Lê Văn Trung

 

GOLDEN WITH PASSION IN JANUARY

Her passion gilded with daisy
Spreading fragrance to January’s soul
Untangling silky hair in spring
Scented fondness green with sparkles

Her passion is sweetened by honey
My heart spinning silken thread
Crickets chirping sentimentally
Their chorus filling spring dreams

Who is passing around the corner
Dropping a petal of Mai flower
Or is it her love newly blossomed
In the middle of his soul in spring

His verses aromatized by nectar
Love flowers of youth in January
The street filled with colourful soft petals
Freshly golden words of adoration for her

Le Van Trung


 LATE SPRING by Le Van Trung

25 FEB


Xuân Muộn

Em bỏ lại bên đường
Nhành hoa tôi nở muộn
Hấp hối một mùi hương
Nương theo tà áo mỏng

Mùa xuân tôi đi qua
Tình xanh còn biếc nụ
Nắng vàng ươm trong mây
Hương vàng bay theo gió

Em bỏ lại bên đường
Giọt sương tôi lấp lánh
Đôi mắt nhuộm hoàng hôn
Sao chiều tôi đăm đắm

Em bỏ lại bên đường
Tôi ngồi thương nhớ tôi
Tôi nhìn tôi nở muộn
Hương còn vương bên trời

Lê Văn Trung

Late Spring

She left by the roadside
His flowers in late blooming
The faintest hint of scent
Delighted in her silky ao dai

His spring has passed
sprouts in bright green passion
golden sunlight peeping through clouds
the breeze carrying gilded fragrance

She left by the roadside
His dewdrops sparkling
His eyes deep in sunset
His twilight stars contemplative

She left by the roadside
Him longing for himself
Him witnessing his late blooming
His scent of life and feelings

Le Van Trung


APPRECIATION by Le Van Trung  

25JAN


Lời Cám Ơn
Trung Le

Xin cám ơn những con đường tôi đã đi qua
Những hàng quán, những vỉa hè buổi sớm
Những người đến, người đi không hò hẹn
Và cả nỗi buồn bỏ lại hay mang theo

Tôi cám ơn từng chiếc lá vàng bay
Bay cuống quýt trên tóc chiều bối rối
Xin cám ơn những con đường tôi chưa hề đi tới
Những bến bờ trong vạn nỗi chờ mong

Cám ơn suối nguồn và những dòng sông
Những bèo bọt của một thời dong ruổi
Những chuyến đò ngang tay chèo rã mỏi
Còn lênh đênh nghe sóng vỗ mạn thuyền

Xin cám ơn người dù nhớ hay quên
Tôi vẫn nguyện trải lòng mình trong vắt
Xin cám ơn những lở bồi còn mất
Những dòng sông và những cây cầu

Cám ơn cả nguồn hạnh phúc và nỗi thương đau
Giọt nước mắt long lanh và nụ cười rạng vỡ
Ôi cõi trần gian, cuộc hành trình dang dở
Tôi vẫn đi cho trọn kiếp con người.
Trung Le


APPRECIATION
Trung Le
 

thanks to the streets i have been through
the early morning inns and sidewalks
the unknown passing pedestrians
is their sorrow leaving behind or not

thanks to the falling autumn leaf
soft lifted by the winnowing wind onto her hair
and the streets I have never been there
along the longingly wait of coast, shore and port

Thanks to the flowing streams and rivers of all sort
once a lonesome long away from home
the passage boat tirelessly paddled and roamed
in the sound of waves crashing and adrift

thanks to you, remember or forget
I open my pure heart and mind
the memory of riverbanks unwind
of the bridges and waterways to recollect

thanks to contentment and sadness
the sparkling tear and radiant smile
the world with unaccomplished journey in a while
stepping forward till the end of earth
Trung Le



Wednesday, February 2, 2022

Trang Hai Bờ Giấy 7

Cánh chim huyền thoại -  Có-Không - Còn đâu tiếng pháo giao thừa - Dụ ngôn - Em và trăng - Giấc mơ xuân - Giữa rêu phong chùa cổ - Hoa nắng - Hội An - Không kịp mơ tròn một giấc mơ - Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên - Thu - Tồn sinh - Về đi em -  Về thôi - Vườn cũ - Xuân muộn


Cánh Chim Huyền Thoại

 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Hoi-An-Khong-Kip-Canh-Chim-3714

Có con chim lạ từ thiên cổ

Vỗ cánh bay về giữa tịch yên
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát vốn như nhiên

Mặt đất hồi sinh từng hạt bụi
Từng mầm đá sỏi cũng bừng hương
Mây gió nghìn phương về mở hội
Tiếng cười thơm ngát mộng yêu thương

Ai thắp đèn hoa ngàn cánh lá
Sáo diều bay vút mắt em thơ
Lòng em xanh mướt lòng thiếu nữ
Đêm vàng ngồi dệt lụa trong mơ

Vang vang gióng giã từng hồi chuông
Triệu bước chân đi nhịp rộn ràng
Mặt trời rực sáng trong tim mẹ
Lệ nở mừng trong triệu đóa hồng
 

Bóng chim huyền thoại từ thiên cổ
Bốn ngàn năm vỗ cánh bay về
Báo một tin vui cùng trăm họ
Con đường giải thoát nở đầy hoa.

Lê Văn Trung

Có - Không
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Ta rằng CÓ Người rằng KHÔNG
Tìm nhau tìm giữa mênh mông cõi người
Kẻ đi ngược Người về xuôi
Mà đem dâu biển hẹn lời trước sau
 
Rồi khi mây trắng ngang đầu
Mới hay thiên địa một màu SẮC-KHÔNG.
Lê Văn Trung
Về đi em
Về đi em! Về đi thôi!
Nhìn mây thiên cổ cuối trời còn bay
Rồi khi tàn cuộc chơi này
Chỉ là hạt bụi tan ngoài vô biên
 
Về đi thôi! Về nghe em!
Bỏ trần gian lại dặm nghìn phù vân
Bỏ tình bỏ bạn tri âm
Bỏ tôi ngồi giữa trăm năm cõi người
 
Về đi em mà lắng nghe
Tận trong tịch lặng bài thơ cuối cùng
Về đi em dù một lần
Là thiên thu gửi trong phần mộ tôi
 
Mai kia góc biển chân trời
Câu kinh tiếng mõ thay lời tiễn đưa
Lê Văn Trung

Còn Đâu Tiếng Pháo Giao Thừa 
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Chiều ba mươi tết con về muộn
Lòng chẳng nhang trầm, lạnh cuối đông
Con thắp câu thơ thay ngọn nến
Con rót tình thơ làm rượu nồng
 
Cha mẹ sinh con Trời sinh phận
Đời không xuôi chảy như dòng sông
Con đứng bên này bờ lịch sử
Nhìn bên kia nước chảy ngược dòng
 
Cuộc trăm năm áo rách bạc màu
Lớp chìm lớp nổi những bể dâu
Ai ngồi khâu lại từng trang sử
Xin nhớ đừng quên những ngục tù
 
Chiều ba mươi tết? Thôi đành vậy!
Dẫu có về? Hay không? Thế thôi!
Con đốt lòng con không thể nổ
Tiếng pháo mừng xuân đã tắt rồi.
Lê Văn Trung

DỤ NGÔN 

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Em-Va-Trang-Du-Ngon-Giua-Reu-Phong-3827
Trong tôi là hơi thở của Đất Trời
Là nhịp đập của trái tim vũ trụ
Tôi đang sống với tấm lòng thiên cổ
Và yêu đời bằng mầu nhiệm thi ca
Linh hồn tôi là vạn cõi bao la.

Lê văn Trung

Em Và Trăng

Một đêm trăng chảy trắng đồi
Lòng em như lụa vàng phơi ánh hồng
Góc trời diệu khúc mênh mông
Nghe trong vạn cõi Huyền Không vĩnh tồn

Lê văn Trung

Giấc Mơ Xuân
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Gió xuân rón rén ngoài khe cửa
Gửi chút hương người áo mới thay
Trời đất cũng chừng đang trở giấc
Gửi sắc vàng mơ hoa nắng bay
 
Ai rót vào thơ tôi rượu mật!
Ai ươm vào thơ tôi hương trầm!
Ai pha vào thơ mây ngũ sắc!
Ai tấu vào thơ khúc nhạc xuân!
 
Hình như có tiếng ai thầm gọi
Về mau cho kịp đón giao thừa!
Hình như có tiếng ai thầm hỏi
Rừng xuân vàng thắm cúc hoa chưa?
 
Trời đất cũng chừng đang hối hả
Lòng tôi nguyên đán đón em về
Dù ở phương người xa vời vợi
Tôi ướp xuân hồng những giấc mơ.
Lê Văn Trung

Giữa Rêu Phong Chùa Cổ
 
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Em-Va-Trang-Du-Ngon-Giua-Reu-Phong-3827
Về ngồi lại giữa rêu phong chùa cổ
Bay nghìn năm trời mây trắng mông mênh
Gió hòa hợp thiền ca vàng hoa nở
Thơ nhiệm mầu là một ĐÓA KHÔNG TÊN
 
Ươm câu kinh biếc xanh hồn chiếc lá
Thu chạm tôi nở rộ đóa vô thường
Sương chạm hoa vang u trầm tiếng mõ
Từng hồi chuông tan quyện thoảng trầm hương
 
Về ngồi lại giữa trùng trùng bia mộ
Sóng lưu linh vang nguồn cội ẩn tàng
Bước du tử từ thiên thu vạn cổ
Nghìn năm qua sương trắng cuộc trần gian
 
Về ngồi lại giữa lụa vàng sương nguyệt
Thơ phục sinh bừng sáng cõi vô cùng.
Dòng sắc không chảy dòng sông diễm tuyệt

Lời huyền ngôn từ vô thủy vô chung.
Lê Văn Trung

Hoa Nắng
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Trời hình như báo tin xuân
Con chim sâu nhỏ vui mừng hót vang
Nắng thơm lên cải bông vàng
Nắng ươm lên lụa da nàng quỳnh hoa
Nắng trôi theo gió mượt mà
Nắng đang luân vũ trên tà áo ai
Người về hoa nắng trên tay
Cầm câu thơ thấy nắng đầy trong thơ
Nắng vàng thắm cả cơn mơ
Hình như giọt nắng đang chờ đợi xuân
Hình như tình đã thật gần
Và hình như nắng ái ân rộn ràng
Nắng lên cho cải hoa vàng
Cho tôi vàng với áo vàng nắng hoa
Lê Văn Trung


Phố xưa
Người bỏ về đâu
Viễn Lai Kiều
Nỗi biển dâu
Vẫn chờ
Tôi
Người khách
Cũ
Nghìn xưa
Bước chân hụt giữa hai bờ Hoài giang.
 
Lê Văn Trung
 
Không Kịp Mơ Tròn Một Giấc Mơ
  http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Hoi-An-Khong-Kip-Canh-Chim-3714

Ngày cứ tàn vơi, đêm xuống vội
Sao chẳng ai về kịp giấc mơ
Tôi thắp hồn tôi trăm ngọn nến
Soi đường tìm lại bóng tôi xưa
 
Tôi thấy tôi ngồi bên hiên quán
Đếm từng phiến lá ngậm ngùi rơi
Lá rơi, rơi tận miền quên lãng
Chiếc ghế không người cũng lẻ loi
 
Mưa hắt hiu mưa từng giọt mưa
Âm thầm rét ướt lạnh bờ vai
Người qua rất vội, đêm vơi cạn
Không kịp mơ tròn một giấc mơ
 
Có ai về níu lòng xanh cũ
Nở vói giùm tôi một đóa hồng
Cánh cửa vườn xưa đừng vội khép
Sợ chiều rơi vỡ bóng chiều buông.
 Lê văn Trung 12.6.2021

Về Đi Em

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668

Về đi em! Về đi thôi!
Nhìn mây thiên cổ cuối trời còn bay
Rồi khi tàn cuộc chơi này
Chỉ là hạt bụi tan ngoài vô biên
Về đi thôi! Về nghe em!
Bỏ trần gian lại dặm nghìn phù vân
Bỏ tình bỏ bạn tri âm
Bỏ tôi ngồi giữa trăm năm cõi người
Về đi em mà lắng nghe
Tận trong tịch lặng bài thơ cuối cùng
Về đi em dù một lần
Là thiên thu gửi trong phần mộ tôi
Mai kia góc biển chân trời
Câu kinh tiếng mõ thay lời tiễn đưa

Lê Văn Trung

Xuân Muộn
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Xuan-3668
Em bỏ lại bên đường
Nhành hoa tôi nở muộn
Hấp hối một mùi hương
Nương theo tà áo mỏng
 
Mùa xuân tôi đi qua
Tình xanh còn biếc nụ
Nắng vàng ươm trong mây
Hương vàng bay theo gió
 
Em bỏ lại bên đường
Giọt sương tôi lấp lánh
Đôi mắt nhuộm hoàng hôn
Sao chiều tôi đăm đắm
 
Em bỏ lại bên đường
Tôi ngồi thương nhớ tôi
Tôi nhìn tôi nở muộn
Hương còn vương bên trời
     Lê Văn Trung


Ta Ngược Chiều Sinh Tử Đến Vô Biên
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Như cánh chim cắt ngang bầu trời
Để cho ta suốt một đời lam lũ
Cặm cụi viết thơ tình phung phí cuộc rong chơi
Em tắt một vầng trăng
Vùi lấp hết sao trời
Đêm ba mươi đời mình ta như kẻ đui mù bước đi bằng trí huệ một ngàn năm khổ hạnh
Bằng tinh huyết thi ca
Bằng nhiệm mầu hiển Thánh
Ta mãi đi tìm thứ ánh sáng chiêm bao
Ta mãi đi tìm dù chỉ một vì sao
Trong vết cắt của đường bay vũ trụ
Ta dẫu biết triệu triệu năm ánh sáng
Ta vẫn xoay tròn như hành tinh cô đơn
 
Có bao nhiêu quỹ đạo trong một con người?
Có bao nhiêu quỹ đạo trong cõi tình em?
Và bao nhiêu đường dẫn vào trái tim?
 
Người ta bảo thi ca là nguồn cơn của hủy diệt
Để soi tìm vĩnh cửu giữa vô biên
Người ta bảo tình yêu là một đường bay không bao giờ có thật
Chỉ tỏa hương vào cơn mộng ảo huyền
Và mùi hương là độc dược thần tiên
Để hủy diệt và hồi sinh bất tử
 
Em vẽ một vòng cong vào đường bay vũ trụ
Ta ngược chiều sinh tử đến vô biên.

THU
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ton-Sinh-Thu-4177
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Ngắm nắng hoàng hôn phơi áo vàng
Ngắm mây trải lụa trời phiêu lãng
Và lắng nghe hồn thu mênh mang
 
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Nhìn gió ru xanh lá cuối chiều
Nhìn áng mây chìm trong tịch lặng
Hóa thành hạt ngọc đẫm rong rêu
 
Cho tôi ngồi lại bên rừng vắng
Phơ phất màn sương trắng lụa là
Sương trắng hay hồn tôi nhuộm trắng
Sương trắng hay hồn tôi nhuộm trắng
Rạng ngời tự thể giữa bao la
 
Em có nghe lời gió thuyết kinh
Ngạt ngào bất tận xóa thời gian
Một màu thu biếc vàng vô tận
Một tiếng thu vang động suối ngàn
 
Văn Trung
 
TỒN SINH
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ton-Sinh-Thu-4177 
Những vui buồn nhuốm bụi cát trần say
Nên ảo tưởng tàn vơi cơn mộng mị
Như cỏ cây sống một đời vô ngại
Cứ nở hoa dâng hương sắc xuân thì
 
Mỗi bài thơ ái trường mang bản vị
Yêu nhân gian ta yêu cả phụ phàng
Và yêu cả tình đi không trở lại
Gởi lời chào tan vào cõi thênh thang.
 
Ta yêu cả những tồn sinh hủy diệt  
Tái sanh nào trôi suốt cõi vô biên
Ta đã thấy nỗi buồn không tưởng tiếc
Bể dâu rơi cho nhiên tịch bên triền.
 
Lê Văn Trung
 
Về Thôi
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw 
Thôi về gặp lại nhau lần cuối
Những bến sông buồn buổi tiễn đưa
Những ga tàu quạnh mùa sương cũ
Những quán đêm vàng hiu hắt khuya
 
Về để mà thương những dặm buồn
Con đường gió xõa tóc hoàng hôn
Con đường có lá rơi không hết
Trăng khuyết từ khi lá rụng vàng
 
Về để mà nghe từng nhịp gõ
Xưa người rao bán những cơn mơ
Về để mà nghe lời dang dở
Ta ngồi chắp vá từng câu thơ
 
Về đi
Tô lại màu son cũ
Dù áo tình xưa có nhạt nhàu
Về đi
Thắp lại mùa trăng vỡ
Cho ái ân chìm trong nỗi đau.
 
Vườn Cũ
  http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung%2FTa-Nguoc-Chieu-Ve-Thoi-Vuon-Cu-3991&fbclid=IwAR0sIZdxVMBH9tEFtEBMvBdJ4NdQ4cWqEEPHl9UciGFKhNvapDiZTdc2Ebw
Lang thang theo tiếng chim vườn cũ
Chợt thấy lòng như kẻ nhớ nhà
Chợt thấy đời đau niềm lữ thứ
Phận người như một chuyến đi xa
 
Ta men theo những lối đi mòn
Nghe xót xa từ mỗi bước chân
Nghe tiếng chim buồn kêu lẻ bạn
Thấy trăng mùa cũ đã phai rằm
 
Thấy bóng ta buồn như chiếc lá
Rụng xuống bên đường em bước qua
Ta thấy ta hồ như kẻ lạ
Hồ như lòng xưa vừa phôi pha
 
Ta thấy " ta buồn hơn bến sông "
Hồ như con nước đã thay dòng
Ta về nghe tiếng chim vườn cũ
Rụng giữa hồn ta giọt lệ buồn


Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...