Thursday, August 19, 2021

Trang Hai Bờ Giấy 5

 Ảo ảnh cuộc đời - Bao giờ - Buồn vui tôi chảy qua lòng nhân gian - Chốn cũ bây chừ cũng lãng quên - Còn giữa tàn phai - Đêm nằm đợi mưa - Lời ru - Lời ru của Mẹ chảy đầy lòng con  - Mẹ (2 bài) - Mẹ chờ hai mươi năm - Mẹ nằm nghe gió mùa đông - Mẹ về áo nhuộm câu thơ - Mồ côi - Thay một lời cầu nguyện - Thế mà mẹ bỏ con đi - Xin một lần sau cuối

ẢO ẢNH CUỘC ĐỜI (*)
(Thơ cho cõi Im Lặng)
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ao-Anh-Buon-Vui-Con-Giua-Tan-Phai-3489
Tôi sẽ vẽ vào trái tim trời đất
Một màu mây vàng thắm buổi yêu người
Tôi sẽ nạm từng dòng sương lệ ngát
Vào mắt tình xanh biếc thuở hai mươi

Tôi sẽ khắc vào rêu mềm trên đá
Tên loài Hoa Vĩnh Cửu tỏa hương trầm
Và em sẽ cài hoa lên ngực ấm
Như màu trăng rằm suốt cõi trăm năm

Tôi sẽ trải trên đường về Tuyệt Đích
Thơ hồng như màu máu trái tim hồng
Thơ tôi chảy thành trăm dòng diễm tuyệt
Nương theo chiều mây thắm một dòng sông

Tôi sẽ dệt vào áo tình nhung lụa
Từng sợi tơ vàng thắm tuổi xuân thì
Xin mặc lấy linh hồn tôi trắng xóa
Linh hồn tôi vời vợi giọt sương phai.
(*) Imaginaire de la vie

                        Lê Văn Trung

BAO GIỜ

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Bao-Gio-Chon-Cu-Dem-Xin-Mot-Lan-3542

Bao giờ gặp lại những người bạn
Dăm đứa quàng vai rong phố chơi
Thăm cô chủ quán café cũ
Có xót tình xưa lòng ngậm ngùi

Bao giờ em đến xanh màu áo
Nhuộm biếc hồn tôi màu gió thu
Hỏi nắng còn thơm hồn con gái
Có buồn mây trắng đã tan mau

Bao giờ neo đậu đời xuôi ngược
Bến cũ người xưa về gọi đò
Lau trắng bờ xa em như lụa
Lòng em còn trắng tuổi ngây thơ

Bao giờ tôi thấy tôi về giữa
Phố của ngày xanh tóc tỏa hương
Phố của rêu phong hồn cổ tích
Tình có còn thơm mùi ngọc lan

Bao giờ ta trở về quê ngoại
Em lên đồi mua tím cả chiều
Cây khế rụng bông từ năm ngoái
Còn vương nỗi nhớ nỗi đìu hiu

Ôi những người yêu quí xa xưa
Hun hút ngày trôi mỏi đợi chờ
Có kẻ ngồi buồn nơi quán vắng
Uống hoài ly rượu cháy trang thơ.

Lê Văn Trung (http://vietvanmoi.fr/index1.5858.html)


BUỒN VUI TÔI CHẢY QUA LÒNG NHÂN GIAN
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ao-Anh-Buon-Vui-Con-Giua-Tan-Phai-3489
Tôi xin làm một dòng sông
Buồn vui tôi chảy qua lòng nhân gian
Trái tim tôi trải lụa vàng
Bước chân tình rất nhẹ nhàng lên thơ

Tôi xin làm một con đò
Đưa người qua bến đợi chờ trăm năm
Tôi xin làm một vành trăng
Sáng mênh mang cõi tình em với đời

Tôi là tôi. Chỉ thế thôi!
Trải lòng ra với đất trời, Hồn nhiên
Rồi một hôm Người qua sông
Bỏ quên câu hát Đau lòng bờ tôi

Sóng xô. Ai lỡ? Ai bồi?
Vẫn tôi với một dòng trôi Một dòng
Vẫn tôi Chỉ một dòng sông
Buồn vui Tôi chảy qua lòng nhân gian.
                            Lê Văn Trung

Chốn Cũ Bây Chừ Cũng Lãng Quên

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Bao-Gio-Chon-Cu-Dem-Xin-Mot-Lan-3542
Ra đi đã quyết không về lại
Chốn cũ lâu ngày cũng bặt tăm
Viết nốt bài thơ rồi xé đốt
Đốt mà đau xót mối tình thâm
Đã quyết không về sao nước mắt
Nắm níu bên trời một bóng quê
Mà ngóng mây chiều bay xa lắc
Nỡ phụ trăm năm lời hẹn thề
Đã quyết không về mà thắt ruột
Nhớ người bếp quạnh buổi tàn đông
Nhớ khói hoàng hôn vương mái rạ
Nhớ con đò chở nặng một dòng sông
Ta bỏ đi không lời hò hẹn
Mà cứ hoài mong một nỗi chờ
Tóc bạc thương màu mây cố xứ
Sương khói mù xa bóng dáng ai
Ta đi không rượu chiều đưa tiễn
Không vẫy khăn thêu, chẳng ngoái nhìn
Năm mươi năm tưởng khi về lại
Chốn cũ bây chừ cũng lãng quên.
Lê Văn Trung

CÒN GIỮA TÀN PHAI
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Ao-Anh-Buon-Vui-Con-Giua-Tan-Phai-3489
Ngày đã tận năm đã cùng em ạ
Xót xa gì hương phấn buổi tàn đông
Và thơ ta như một dòng sông cạn
Với linh hồn đá sỏi cũng tan hoang

Em thấy chăng cõi phù vân thiên cổ
Vẫn phiêu bồng kiếp kiếp giữa bao la
Em nghe chăng gió phù sinh réo gọi
Vẫn dội vào sâu thẳm trái tim ta

Em là gió thổi qua đời phiền muộn
Em là mây tan giữa bến sông chiều
Xin ngồi lại một lần trên bãi cạn
Nghe triều ta lên xuống quá đìu hiu

Ta rụng giữa tình em từng chiếc lá
Lá chưa vàng, lá quặn úa tình xanh
Em chảy giữa hồn ta từng dòng lệ
Lệ chưa phai, lệ khóc mộng không thành
Con đường mở và con đường chợt khép
Mà sông ơi khao khát chảy vô cùng
Chuyến tàu muộn là chuyến tàu đẹp nhất
Để tình buồn ngồi đợi giữa mênh mông.
                                     Lê Văn Trung

ĐÊM NẰM ĐỢI MƯA
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Bao-Gio-Chon-Cu-Dem-Xin-Mot-Lan-3542
Đêm tôi nằm đợi mưa về
Tắc kè gọi bạn tình nghe não lòng
Lời ru buồn lọt qua song
Như lời khắc khoải chờ mong nghìn trùng

Mưa đời em giọt tình nồng
Rơi về đâu giữa mịt mùng đời tôi
Bờ bãi tôi buổi xa người
Đìu hiu lau sậy ngậm ngùi khói sương

Mưa đời vạn nẽo nghìn phương
Giọt nào rơi chạm nỗi buồn đêm tôi?
Lê Văn Trung

LỜI RU

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Đôi khi nhớ đến se lòng
Một lời ru thuở còn nằm trong nôi

Bây giờ Mẹ của con ơi
Mẹ là riêng một cõi trời lòng con
Mẹ là tuyệt đỉnh chon von
Nghe lòng thiên cổ vẫn còn lời ru

Âm vang một khúc kinh cầu
Ngàn năm Mẹ một vì sao sáng ngời
À ơi giọng Mẹ ru hời
Thiên thu còn vọng tiếng cười trẻ thơ
Mẹ nằm ru một cơn mơ
Ôi lòng Mẹ như mặt hồ vừa thu

Mẹ ơi! Mẹ là con tàu
Chở con qua những nông sâu phận người
Bây giờ Mẹ của con ơi
Con còn đây với những lời Mẹ ru

Mẹ nằm, như thuở trong nôi
Con ru Mẹ với những lời mẹ ru.
                            Lê Văn Trung

LỜI RU CỦA MẸ CHẢY ĐẦY LÒNG CON
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Mẹ nằm trong giấc mơ con
Ru câu sinh tử mỏi mòn trần gian
Mẹ nằm như chiếc thuyền nan
Lao xao tiếng sóng vỗ tràn bờ quên

Trôi đi ôi những ưu phiền
Buông đi ôi những nợ duyên nặng lòng
Mẹ hiền như một dòng sông
Chảy về đâu mà mênh mông biển trùng

Mẹ nằm trong giấc mơ con
Lời ru như gió thổi hồn mây bay
Con ngồi ru mẹ Ô hay
Mà lời ru mẹ chảy đầy trong tim.

                   Lê Văn Trung - 2/12/2019


MẸ
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Nằm ngủ đi
Mẹ của con
Chiếc nôi đời sẽ ru tròn giấc mơ
Nằm ngủ đi
Mẹ là thơ
Nằm nghe câu hát bên bờ tử sinh
Nghe con kể chuyện nhân tình
Nghe con nỗi nhớ niềm quên bạc lòng
Ngủ đi ơi mẹ của con
Ngày xưa mẹ đã mỏi mòn lời ru.

Lê Văn Trung


MẸ
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Mẹ nằm như thể mùa đông
Đang nằm trong cõi vô cùng đời con
Mẹ nằm như một nỗi buồn
Đang còn chảy giữa mênh mông cuộc người

Mẹ nằm nghe lệ đầy vơi
Giọt tan vào cõi, giọt rơi tận miền
Mẹ nằm bên một bờ quên
Nghe bên bờ nhớ chao nghiêng bóng chiều

Mẹ nằm nhìn bóng trăng thiu
Khuyết vào con một nụ hiu hắt cười
Mẹ! Ôi! Mẹ của con ơi!
Giang tay ôm cả đất trời vào con

Giang tay che kín nỗi buồn
Giang tay ôm cả linh hồn trần gian
Mẹ nằm ôm hết gian nan
Dành nhung lụa trải cho đường con đi

Đất trời có lắng im nghe
Lời ru của mẹ vọng về ngàn năm.
                             Lê Văn Trung

MẸ CHỜ HAI MƯƠI NĂM
                Kính tặng dì Hinh, dì Tôn

http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
mưa vườn xưa ướt lá trầu
ướt vai áo bạc, ướt màu tóc phai
ướt đôi chân mẹ yếu gầy
hai mươi năm bước qua đầy nỗi đau

mưa buồn giọt buốt chìm sâu
giọt lanh tanh gõ mộ sầu phủ rêu
nón cời áo rách mẹ yêu
vẫn xuôi ngược kiếp đói nghèo long đong

mưa vườn xưa lạnh ướt lòng
hắt hiu đốm lửa ngùi trông mấy mùa
hai mươi năm mẹ chờ ai
chiều nay mưa ướt vườn xưa mẹ già
              Đà Nẵng 1975 – Lê Văn Trung

Mẹ Nằm Nghe Gió Mùa Đông
 http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Mẹ nằm nghe gió mùa đông 
Thổi qua nghìn nỗi đục trong kiếp người
An nhiên mẹ nhoẽn miệng cười
Thiêng liêng lòng mẹ sáng ngời tâm kinh
Gió mùa đông thổi mông mênh
Thổi qua ngàn cõi ghập ghềnh trần gian
Thảnh thơi từng bước nhẹ nhàng
Đường xa vạn dặm mẹ đang trở về
Gió lùa tóc trắng mây bay
Mẹ nằm nghe gió reo ngoài vườn trăng.
Lê văn Trung

MẸ VỀ ÁO NHUỘM CÂU THƠ
                           (tặng Viên Hướng)
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Mẹ về đứng giữa trời thu
Nghe ngàn năm vọng lời ru đất trời
Lời ru chảy một kiếp người
Gian nan thuyền ngược, đầy vơi bến bờ

Mẹ về áo nhuộm câu thơ
Tóc sương trắng cả lòng xưa mỏi mòn
Hỡi ơi trăm suối ngàn sông
Có nghe tiếng vọng tự nguồn cội xưa?

Mẹ là nắng, mẹ là mưa
Mẹ là tiếng võng đong đưa nỗi người
Tôi nghe giọt lệ mẹ cười
Nỗi đau mẹ nuốt, niềm vui mẹ giành
…cho con
                                Lê Văn Trung

Mồ Côi
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Mẹ chết từ khi con tập nói
Ngọng nghịu không tròn câu yêu thương
Chân non bò vướng bên khe cửa
Tay vói chưa qua một nỗi buồn

Nhớ vòng tay ấm đêm đông tái
Còn đâu!
Lạnh giá buổi thu tàn
Con nằm nghe gió lay cành lá
Mà ngỡ lời ru mẹ chứa chan

Ngày con tập nói chưa thành tiếng
Mẹ mớm từng lời môi sữa thơm
Con thấy con là con chim nhỏ
Trong đôi cánh mẹ ấm vô cùng

Ngày con tập nói
Con nào biết
Mẹ bỏ đi về nơi rất xa
Từng đêm con thấy con bên mẹ
Không khóc mà sao mắt lệ nhòa.
Lê Văn Trung

THAY MỘT LỜI CẦU NGUYỆN
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Ngày tháng lụn lùi dần vào quên lãng
Mẹ nằm nghe chiếc lá rụng ngoài hiên
Mỗi nhịp đập trong hồn là nhịp thở
Giữa trần gian mẹ gửi trái tim mình

Giữa trần gian hoa nở trọn đời con
Là nước mắt là xót đau lòng mẹ
Là tiếng hát là lời ru dịu nhẹ
Dưới bầu trời mẹ là núi là sông

Mẹ nằm đó nụ cười hiền như Bụt
Lòng đắm chìm trong suốt cõi hư vô
Mẹ nằm đó tỏa bóng đời xanh ngát
Mẹ là hoa là nhạc, mẹ là thơ

Con sẽ hát như ngày xưa mẹ hát
Nằm ru con ấm lạnh suốt đời con
Con sẽ kể chuyện ngày xưa mẹ kể
Lòng mẹ thương con chân cứng đá mòn

Con sẽ đi những nẻo đường, mẹ đã
Gánh đời con qua ghềnh suối thương yêu
Gánh đời con qua trăm bờ bến lạ
Con nở thành hoa giữa lòng mẹ mỹ miều

Ôi vạn cõi nghìn phương sông biển rộng
Mẹ cao vời rực sáng một vì sao
Mẹ là gió giữa trời cao lồng lộng
Trái tim con xin nhuốm lửa nguyện cầu.
                                     Lê Văn Trung 

THẾ MÀ MẸ BỎ CON ĐI
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Chum-Tho-Ve-Me-3449
Thế mà Mẹ bỏ con đi
Không thương con
Mẹ bỏ về
Hư vô
Không thương con
Sao Mẹ buồn
Con nghe tiếng Mẹ nỉ non bên trời
Không thương con
Sao Mẹ cười
Nhìn con
Mẹ quặn trăm lời
Mẹ ru
Không
Sao lòng Mẹ Rối bời
Sao đôi mắt Mẹ ngậm ngùi sao khuya
Không thương con
Mẹ bỏ về
Về đâu?
Con hỏi
Mà đau lòng này
Đất trời
Thiên cổ
Có hay
Mẹ 
Thương chi
Cho đắng
Cho cay
Phận người
Mẹ ơi!
        Lê Văn Trung

Xin Một Lần Sau Cuối
http://haibogiay.net/index.php?nv=tho&op=Le-Van-Trung/Bao-Gio-Chon-Cu-Dem-Xin-Mot-Lan-3542
Xin rót cạn chén đời ta lần cuối
Tạ ơn người, tạ lỗi với trăm năm
Men rượu chảy như một lời thống hối
Câu kinh buồn là lệ buổi chia tan

Xin nhuốm lại đóm lửa chiều xưa cũ
Sợ hoàng hôn về lạnh giá, sương giăng
Ta cắm nhành hoa lên bình tim vỡ
Dấu tình xưa còn liệm kín mùi hương

Sông người ơi, xin chậm dòng mê mãi
Đừng miên man vỗ động sóng chân cầu
Ta rong rêu bám xanh hồn đá sỏi
Sợ vô cùng con nước cuốn trôi mau

Xin uống cạn chén đời nhau lần cuối
Rượu hoàng hôn vừa nhuộm bóng mây chiều
Em có thấy mặt trời bên vách núi
Còn rực ngời trên mỏm đá cheo leo.
                              Lê Văn Trung

Wednesday, August 11, 2021

Trang Art 7

 Ánh sáng - Còn đâu tiếng pháo giao thừa - Cơn mộng thế gian - Bay về đây nhé chim ơi - Đêm Sài Gòn vượt cạn - Đi và về - Hái giùm tôi nhé mộng ngày xanh - Hạt bụi - Hạt muối - Hiến dâng - Hồ Điệp - Không - Kinh vô tự - Nỗi niềm du tử - Sài Gòn ơi đứng lên - Thao thiết một mùi hương - Trời ở đây không có mùa đông


ÁNH SÁNG
 
http://www.art2all.net/tho/levantrung/anhsang.html
Chiếc lá rơi vàng bên xác bướm
Như tiễn đưa nhau tận cuối trời
Sao chẳng ai về, câu kinh lặng
Còn lại bên đời nỗi lẻ loi
Tôi đứng bên thềm trăng lạnh buốt
Ngọn nến run vì động bóng mây
Nghe rơi chìm giữa miền hư thực
Mộng du chi những cõi lưu đày!
Tôi thắp hồn tôi nghìn ngọn nến
Quay về sưởi ấm cuộc trần gian
Trăng từ thiên cổ còn soi bóng
Chợt bước phù vân thật khẽ khàng.
Tôi hóa thân thành những giọt sương
Tiêu sái trên hoa vạn ánh hồng
Nghe tiếng trăm năm về réo gọi
Tôi – người – tan giữa cõi trời không

Lê Văn Trung

CÒN ĐÂU TIẾNG PHÁO GIAO THỪA
 http://www.art2all.net/tho/levantrung/condautiengphaogiaothua.html
Chiều ba mươi tết con về muộn
Lòng chẳng nhang trầm, lạnh cuối đông
Con thắp câu thơ thay ngọn nến
Con rót tình thơ làm rượu nồng
 
Cha mẹ sinh con Trời sinh phận
Đời không xuôi chảy như dòng sông
Con đứng bên này bờ lịch sử
Nhìn bên kia nước chảy ngược dòng
 
Cuộc trăm năm áo rách bạc màu
Lớp chìm lớp nổi những bể dâu
Ai ngồi khâu lại từng trang sử
Xin nhớ đừng quên những ngục tù
 
Chiều ba mươi tết? Thôi đành vậy!
Dẫu có về? Hay không? Thế thôi!
Con đốt lòng con không thể nổ
Tiếng pháo mừng xuân đã tắt rồi.
Lê Văn Trung

BAY VỀ ĐÂY NHÉ CHIM ƠI

http://www.art2all.net/tho/levantrung/bayvedaynhechimoi.html
Chim về đậu dưới hiên mây
Trên đôi cánh mỏng ướp đầy tình vui
Xuống đây chim nhé, chiều rồi
Lòng em vải hạt ngọc trời chim ăn

Xòe đôi cánh rất dịu dàng
Chim bay nhè nhẹ vào trang thơ hồng
Bay vào em một tấm lòng
Là bay vào cõi mênh mông thiện lành

Là bay vào cõi trời xanh
Hoa lòng nở tỏa hương tình từ tâm
Bay về đây nhé ơi chim
Lòng em dâng vẹn trái tim nguyện cầu.
Lê Văn Trung (tặng một tấm lòng nhân ái)

CƠN MỘNG THẾ GIAN
http://www.art2all.net/tho/levantrung/conmongthegian.html
Giữa cõi ta bà tan hợp
Âm vang mùa cũ điêu tàn
Ngất ngưỡng thềm xưa hiu quạnh
Bước trần ảo vọng đa đoan
 
Lá úa nghìn năm vẫn rụng
Rong chơi mây nước vô thường
Cung chiều giao duyên sinh tử
Bên thềm rêu đọng mưa sương
 
Giữa cõi ta bà hư-thực
Đời nghiêng dưới bóng cây già
Tàn thu đất trời sinh diệt
Nhiệm mầu vạn khúc tâm ca
 
Cô liêu vương tà áo mộng
Cố hương chôn kiếm năm nào
Bẻ đàn vân du đối ẩm
Cuối đường tình-đạo bên nhau
Lê Văn Trung

ĐÊM SÀI GÒN VƯỢT CẠN
 http://www.art2all.net/tho/levantrung/DemSaigonVuotCan.html
Mai mẹ bồng con về quê ngoại
Mai cha cõng con vượt dốc đèo
Sài Gòn khuya sâu đêm vượt cạn
Ngủ đi! Đừng khóc nữa, con yêu!

Này đây nước mắt là dòng sữa
Con uống đi nào! Đêm sẽ qua
Ngày mai ta phải về, con nhé
Có thể, sau cùng, một chuyến xe?

Có thể!
Bàn tay chưa kịp nắm
Níu gọi ân tình
Buổi nhiễu nhương
Cố giữ cho nhau từng hơi ấm
Dẫu về hay ở, cũng thêm buồn

Sài Gòn sâu lắng từng hơi thở
Con ngủ đi nào! Đêm cũng qua
Cánh cửa quê nhà!
Ai sẽ mở?
Chờ người trở lại tự phương xa!
Lê Văn Trung

ĐI VÀ VỀ

http://www.art2all.net/tho/levantrung/vave_kinhvotu_khong.html

Ra đi, cuộc vạn lý hành
Mỏng manh hạt bụi rơi nhanh cuối trời
Đi là tiếp cuộc rong chơi
Thênh thang mây trắng bên đồi lãng du


Tinh khôi từng phút thiên thu
Bốn mùa thực tại mây mù sang trang
Sương lam quyện ánh trăng vàng
Suối nguồn vô lượng chảy tràn vào thơ


Rũ buông chiếc bóng dật dờ
Cửa tùng rộng mở bến bờ như nhiên
Đi là về cõi vô biên
Tâm ca vô niệm bên triền sắc không.

Lê văn Trung


HÁI GIÙM TÔI NHÉ MỘNG NGÀY XANH

http://www.art2all.net/tho/levantrung/haigiumtoinhe-mongngayxanh.html
"Cueillez! Cueillez vostre jeunesse
Comme à ceste fleur la vieillesse
Fera tenir vostre beauté" (P.de Ronsard)
Em có nghe gió mùa xanh réo gọi
Hồn thanh niên bừng mộng cháy phương người
Em có nghe trái tim hồng nức nở
Máu tuôn nồng bao khát vọng khôn nguôi
Em có nghe hồi chuông đời hối hả
Lời thánh ca tình ái chảy thành trăng
Em có thấy rừng thanh xuân rực lửa
Lửa cháy bừng da thịt ngọc ngà hương

Về khoác áo tình nhân đêm tuyết nguyệt
Ôm vòng tay ghì siết cả chiêm bao
Giọt lệ cháy rạng ngời trên môi ngọc
Lụa là thơm trắng quá nụ quỳnh hoa

Mùa sẽ biếc, mùa ngát hương réo gọi
Phương em còn ủ mộng giữa mùa trăng
Lòng sẽ nở nghìn đóa hồng vi diệu
Hái giùm tôi em nhé mộng ngày xanh.

Lê Văn Trung


HẠT BỤI
http://www.art2all.net/tho/levantrung/hatbui.html
Ta về tàn mạt cuộc rong chơi
Dòng máu trong tim chảy ngậm ngùi
Trả nhau chưa hết mùa dâu biển
Nợ cả cơn mơ, giấc mộng người

Chữ nghĩa văn chương ôi phù phiếm
Trăm năm ta khắc đá đề thơ
Có người về lại khu rừng cũ
Nhìn thấy thơ xưa bụi phủ mờ

Đưa tay gạt từng chùm rêu mỏng
Lệ chảy trên từng câu cổ thi
Mới hay thơ chỉ là cơn mộng
Thơ chỉ là sương là khói bay

Ta về gửi áo phong trần lại
Gửi hết trăm năm trả nợ người
Hạt bụi đời ta là hạt lệ
Lăn rã rời theo cuộc nổi trôi.

                 Lê Văn Trung

HẠT MUỐI
http://www.art2all.net/tho/levantrung/hatmuoi.html
Không chờ đợi cho tròn câu duyên nợ
Ta bỏ đi Người cũng vội qua sông
Ta bỏ đi mà lòng ta ở lại
Người qua sông Con nước chảy ngược dòng

Rồi một hôm trên dặm trường dong ruổi
Ta ngậm ngùi tìm lại bến sông xưa
Thì dòng sông đã mấy mùa bồi lở
Thuyền nhổ neo trôi giạt phía xa mờ

Lòng những tưởng chuyện mất còn dâu biển
Ta và người là cát bụi trần gian
Sao vẫn nghe tận đáy đời biển mặn
Hạt muối còn đau buốt nỗi chia tan

Dẫu biết rằng ta Chỉ là lữ khách trần gian.
                   Lê Văn Trung

HIẾN DÂNG

http://www.art2all.net/tho/levantrung/hiendang.html
Chạy theo những bóng mây chiều
Anh đem tuổi trẻ gửi vào giấc mơ
Hiến dâng trọn một đời thơ
Anh trôi về tận bến bờ vô biên
Và dâng trọn trái tim mình
Vào tim trời đất ấm tình nhân gian

Những xuân xanh
Những thu vàng
Những đông xám
Những hạ nồng hương sen
Anh về theo ánh sao đêm
Anh chìm trong những mùa trăng nguyệt hồng
Trải vào thơ vẹn tấm lòng
Gửi vào em cả linh hồn nguyên xuân.
Lê Văn Trung 7.11.19

HỒ ĐIỆP

http://www.art2all.net/tho/levantrung/hodiep.html
Em áo vàng thu hay thắm hạ
Vườn đêm hàm tiếu nụ quỳnh hoa
Hay áo tình xuân em trắng quá
Hương nhụy từ thơ cũng thiết tha

Trời ơi nhan sắc từ muôn kiếp
Sống dậy mà reo khúc Phượng Hoàng
Vòng tay tình ái nghìn năm cũ
Yêu dấu về ru mộng thế gian

Nhớ những mùa đi không trở lại
Thưở áo tình xanh nắng lụa vàng
Hình như trùng ngộ từ muôn kiếp
Hồi chuông nhã nhạc còn reo vang

Hoa chớm nồng hương, trăng chớm nụ
Em về như thị đóa hồng nhan
Ôi giấc hoàng hoa đêm hồ điệp
Thơ chìm hương sắc mộng giai nhân
Lê Văn Trung
27. 04. 20

KHÔNG
http://www.art2all.net/tho/levantrung/vave_kinhvotu_khong.html 
Người về giữa cuộc chiêm bao
Gọi tên tôi
Như gọi vào mộ không
Bia đề: một hạt bụi hồng
Sinh: từ vô thỉ
Mãn phần: vô chung
Tử sinh là đóa phù vân
Luân hồi là cuộc sắc không xoay vần
Rồi khi nến lụn nhang tàn
Còn ai giữa cuộc trần gian khóc cười
Lê Văn Trung

Kinh Vô Tự

http://www.art2all.net/tho/levantrung/vave_kinhvotu_khong.html
Ngàn năm cõi tịch liêu này
Thuyền về bến độ chở đầy hồn trăng
Lộng ngời mây bạc giăng giăng
Ôi hồn du tử thênh thang cõi về
Một lần y bát ra đi
Là từng bước đóa huyền vi nở bừng
Là về nhuốm lửa trời không
Thả bay đi nhúm bụi hồng tử sinh
Bên đồi nhật nguyêt chuông ngân
Lời kinh vô tự trắng ngần ngàn mây.
Lê Văn Trung

NỖI NIỀM DU TỬ
 
http://www.art2all.net/tho/levantrung/noiniemdutu.html
Câu thơ viết trăm lần ta xé bỏ
Còn tình người xin gửi lại cho em
Ôi lữ khách trần gian là quán trọ
Còn chênh chao hư thực đọng bên rèm

Thuyền lênh đênh trên mịt mù biển sóng
Ta lênh đênh trên từng phút luân hồi
Em có hiểu giữa lòng đời bão động
Vệt nắng vàng đủ ấm một bờ đông?

Biết bao lần nhuốm hồn trong sương khói
Thắp trong chiều giọt lệ ấm hoàng hôn
Ta chợt nghe những chờ đợi mông mênh
Trần mộng cháy giữa bãi cồn hư ảo

Em đâu đó giữa trùng vây lận đận
Chút hương phai nhuộm lại mắt môi chiều
Có thấy chăng cuối phương trời vô tận
Rủ phong trần du tử gót phiêu diêu

Ôi lữ khách trần gian là quán trọ
Sao lòng hoài mơ mãi kiếp trăm năm?!

Lê Văn Trung

SÀI GÒN ƠI! ĐỨNG LÊN!

http://www.art2all.net/tho/levantrung/saigonoi_dunglen.html
Đường phố có giăng dây
Lòng người xin rộng mở
Và nối triệu vòng tay
Chuyền nhau từng nhịp thở
 
Đừng quá đổi im lìm
Đằng sau khung cửa nhỏ
Đừng quá đổi lặng chìm
Khi ngoài trời mưa đổ
 
Đường phố vẫn lên đèn
Chia nhau nguồn ánh sáng
Này mắt chị môi em
Vẫn ngời ngời hy vọng
 
Đường phố dẫu giăng dây
Lòng Sài Gòn vẫn mở
Cho hằng triệu trái tim
Chuyền nhau chung nhịp thở
 
Sài Gòn ơi đứng lên
Sài Gòn đang đứng lên.
Lê Văn Trung

THAO THIẾT MỘT MÙI HƯƠNG

http://www.art2all.net/tho/levantrung/ThaoThietMotMuiHuong.html
Em có về nghe lời thầm thỉ
Của trăng mười sáu buổi giêng hồng
Vườn tôi hôm ấy nghìn hoa nở
Hoa nhớ em bừng ngát sắc hương

Em có nghe gió réo nhạc vàng
Gió từ vô tận đêm liên hoan
Gió say nhịp bước tình luân vũ
Gió nhớ em, gió thổi rộn ràng

Em có nghe ríu rít lời vui
Của chú chim non, vút tận trời
Tiếng reo làm vỡ làn mây biếc
Nỗi nhớ làm tan màu nắng phai

Em có nghe, rất nhẹ, nỗi buồn
Rơi xuống vàng ươm lời nhớ nhung
Hoa rụng trong tôi từng cánh nhỏ
Nhớ em thao thiết một mùi hương.
   Lê Văn Trung (Ngói) 

TRỜI Ở ĐÂY KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG

http://www.art2all.net/tho/levantrung/TroiODayKhongCoMuaDong.html
Sáng hôm nay trời bỗng xanh chi lạ
Gió vàng đông vừa đủ lạnh vai trần
Em qua phố nhớ chăng màu áo cũ
Bờ tóc buông rối cả một mùi hương
Hay em đã trải tình xanh ngà ngọc
Ươm tình em lên từng phiến mây hồng
Cho hương sắc bừng lên màu tuyết nguyệt
Thơ tình bay vàng lụa giữa mùa đông
Hay em tỏa ngọc hương trầm trong gió
Ủ sương chìm trong đóa lệ long lanh
Sáng hôm nay trời trong như nỗi nhớ
Những gam màu vô sắc phủ lên tranh
Thôi cầm giữ chi nhau điều hữu hạn
Khi tình em sông lụa chảy vô cùng
Sáng hôm nay trời xanh nguồn vô tận
Trời ở đây không có một mùa đông
Lòng tôi bỗng cũng xanh mềm như lá
Em có về nghe chim hót lời yêu
Tôi gõ nhịp vào tim đời rộn rã
Xin ướp tình vào nắng ngọc trong veo.
Lê Văn Trung


Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...