Thursday, May 14, 2020

Trang Thuy Dien Tho Van Viet 2

Lời cảm ơn - Lời cảm ơn hoa - Mầu nhiệm một mùa thu - Mây trắng bên trời - Một mai em có trở về - Nắng cuối mùa - Nắng mới - Ngày xuân quá vội - Ngồi quán sau mười lăm ngày giãn cách - Người đi không hẹn quay về -Người về kể truyện dưới trăng - Nhan sắc - Nhan sắc hoàng hôn - Những đoản khúc rời - Níu gọi một mùa thu - Nổi chìm dâu biển một câu thơ

LỜI CÁM ƠN

https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/09/17/lvt-l%C6%A1-i-ca-m-%C6%A1n-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Xin cám ơn những con đường tôi đã đi qua
Những hàng quán, những vỉa hè buổi sớm
Những người đến, người đi không hò hẹn
Và cả nỗi buồn bỏ lại hay mang theo

Tôi cám ơn từng chiếc lá vàng bay
Bay cuống quýt trên tóc chiều bối rối
Xin cám ơn những con đường tôi chưa hề đi tới
Những bến bờ trong vạn nỗi chờ mong

Cám ơn suối nguồn và những dòng sông
Những bèo bọt của một thời dong ruổi
Những chuyến đò ngang tay chèo rã mỏi
Còn lênh đênh nghe sóng vỗ mạn thuyền

Xin cám ơn người dù nhớ hay quên
Tôi vẫn nguyện trải lòng mình trong vắt
Xin cám ơn những lở bồi còn mất
Những dòng sông và những cây cầu

Cám ơn cả nguồn hạnh phúc và nỗi thương đau
Giọt nước mắt long lanh và nụ cười rạng vỡ
Ôi cõi trần gian, cuộc hành trình dang dở
Tôi vẫn đi cho trọn kiếp con người.
                                  Lê Văn Trung

Lời Cám Ơn Hoa
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/02/12/lvt-l%E1%BB%9Di-c%C3%A1m-%C6%A1n-hoa-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Cám ơn hoa Cúc hoa Đào
Đã đem hương nhụy ướp vào da thơm
Cám ơn những nụ tình Hồng
Xiêm y lụa mỏng đã nồng nàn hương
Cám ơn hoa Khế bên vườn
Nhớ ai mà tím cả hồn sương khuya
Cám ơn em nụ Hoàng Mai
Vàng chi vàng óng cả lời yêu thương

Hình như hoa nở đầy trăng
Long lanh nghìn giọt sương Quỳnh tinh khôi

Cám ơn Hoa, cám ơn Người
Cám ơn lượng Đất nghĩa Trời bao dung.
Lê Văn Trung
12.02.20


MẦU NHIỆM MỘT MÙA THU
Cho men tình ái chảy vô bờ
Cho hương thiên cổ còn lưu dấu
Trên áo tình thơm đến sững sờ

Mây của nghìn phương hội ngộ về
Chập chờn trăm giấc mộng vờn bay
Em là hương của hồng - hoa - nữ
Em là rượu của lòng đang say

Trời cuối thu chưa tình chớm thu
Tôi đang bay giữa nắng muôn màu
Tôi đang gọi gió từ muôn nẻo
Về đây cho kịp với trăng sao

Tôi đang dệt tiếp dòng thơ ngọc
May áo trang đài lụa tuyết trinh
Tôi đang vẽ sắc tình xanh ngát
Lên trái tim hồng gợn sóng xuân

Trời cuối thu, tình vừa chớm thu
Xin đừng lệ biếc, đừng mưa Ngâu
Đàn ơi hãy chạm ngàn cung bậc
Cho giấc mơ thu mãi nhiệm mầu.

                           Lê Văn Trung


MÂY TRẮNG BÊN TRỜI

Năm tháng buồn trôi, năm tháng lặng thầm
Năm mươi năm như tiếng thở dài vô tận
Năm mươi năm những gập ghềnh bên trời lận đận
Ta nợ người hay nợ chính đời ta

Ta nợ ta hay nợ cả quê nhà
Chìm dâu biển không thể nào trả nổi
Thơ ta viết không đủ lời xương máu
Cũng lặng chìm trong suốt cõi nhiễu nhương

Giấc mơ xưa hương sắc cõi thiên đường
Ta bỏ lại tình ta như bỏ lại linh hồn đá sỏi
Ta bỏ lại đời ta bên những dòng đời mệt mỏi
Ta bỏ lại tình em hiu hắt tuổi thu vàng

Năm mươi năm, ừ nhỉ, năm mươi năm
Ta vẫn ngóng hoài những màu mây bên trời cố xứ
Ta vẫn đi hoài suốt một đời du tử
Vẫn hoang mang lạc mất một phương về

Thổi qua đời mình những ngọn gió sắt se
Không mang nổi tình nhau qua ghềnh qua suối
Mặt trời ta chiều nay đã hoàng hôn réo gọi
Còn mong manh sợi mây trắng bên trời.

                                            Lê Văn Trung

NẮNG CUỐI MÙA
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/12/06/lvt-n%E1%BA%AFng-cu%E1%BB%91i-m%C3%B9a-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/

Tôi hối hả chạy theo màu nắng úa
Nắng cuối mùa vàng nhuộm bóng hoàng hôn
Nắng của thu xa, nắng của phai tàn
Ôi giọt nắng hay lệ người lạnh giá

Tôi chạy mãi chạy hoài trong hối hã
Trong điêu tàn trong rời rã chiêm bao
Ôi giọt nắng của sương mùa xa vắng
Của nỗi niềm nghìn dặm cách xa nhau
Giọt nắng buồn phai trên áo lụa nhàu
Nắng cuống quýt trong vòng tay tội lỗi
Nắng hấp hối trong gió lùa tóc rối
Buổi em về nắng nhuộm mắt hoàng hôn

Tôi hối hã chạy theo giọt nắng tình buồn
Ôi nắng nhuộm câu thơ chiều tím thẫm
Tôi hối hã, con đường tình lận đận
Giọt nắng buồn như lệ úa trên môi

Giọt nắng thu xa vừa rụng cuối phương người.

                                           Lê Văn Trung

NẮNG MỚI

*https://www.banvannghe.com/p11a10737/6/tho-le-van-trung
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/10/08/lvt-n%C4%83-ng-m%C6%A1-i-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/


Thu ơi! Nắng thắm vàng thơm quá
Nắng phả lên màu của nhớ nhung
Nắng rung như thể tà thu mỏng
Nắng hát như môi ngọc chớm hồng

Hoa của vườn xanh cũng dát vàng
Hoa vờn lóng lánh giọt sương tan
Nhớ người ôm nắng qua vườn biếc
Nắng tỏa hương từ mỗi bước chân
Nắng chảy êm đềm, nắng nhẹ tênh
Người có nghe chăng nắng tự tình
Hồn tôi từng giọt hòa trong nắng
Nắng chảy thành tơ lụa tóc mềm

Người có về nghe nhạc nắng rung
Âm giai như gió thổi qua rừng
Như hơi thở của nghìn yêu dấu
Như rượu hoàng hoa đã dậy hương
Tôi nghe nắng thắm từng cơn mộng
Theo bóng người về phơi áo thu
Hồn tôi ngào ngạt vườn hoa nắng
Người về cho kịp nắng, về mau.

                             Lê Văn Trung


NGÀY XUÂN QUÁ VỘI

Trôi qua lòng hoàng hôn
Vàng hoa chiều tiếc nuối
Rơi như giọt lệ buồn

Hình như em cầm giữ
Năm mươi mùa xuân tôi
Hình như em vừa thả
Tình xuân tôi bên trời

Tôi hóa thân chiếc lá
Vàng suốt một rừng xuân
Em ướm lòng hương cũ
Chưa nguôi niềm lãng quên

Ngày xuân qua quá vội
Lòng chưa kịp giao thừa
Có người thay áo mới
Thầm nhớ mùi hương xưa

Tình em vàng hoa cúc
Từ buổi nguyệt chưa rằm
Tôi một đời nở muộn
Nở muộn hoài trăm năm.
                 Lê Văn Trung

Ngồi Quán Sau Mười Lăm

 Ngày Giãn Cách



Nhìn cô chủ quán buồn se sắt
Ta thấy đời ta chẳng khác gì
Sự sống bao trùm quanh nỗi chết
Lệ nào đong hết nỗi phân ly

Nhìn cô chủ quán ngồi như tượng
Cô khóc hay là ta khóc ai
Giọt cafe quạnh như màu máu
Nhỏ xuống trần gian tiếng thở dài

Quán vắng hay lòng ta hoang vắng
Người đã xa, tình cũng quá xa
Đất trời lặng ngắt như bia mộ
Và bóng ta ngồi như bóng ma

Quán vắng hay lòng ta mờ đục
Chẳng thấy nhau và không nhìn nhau
Đất trời hiu hắt như hoang mạc
Ta buồn nghe máu vỡ niềm đau

Thôi cô chủ quán ta đi đây
Bàn ghế lặng câm lời chia tay
Mộ địa đời nhau ai vừa lấp
Bỏ lại đìu hiu hạt cát này.
Lê Văn Trung
24.04.20



NGƯỜI ĐI KHÔNG HẸN QUAY VỀ

Chẳng lẽ đi là đi biền biệt

Năm năm, mười năm cũng không về

Chẳng lẽ ra đi là tuyệt tích

Nghìn năm chưa dứt cuộc phân ly


Có những chuyến tàu không sân ga

Có những kiếp đời không quê nhà

Tàu đi không hồi còi đưa tiễn

Người đi không một lời chia xa


Như người thiên cổ qua sông vắng

Chủy thủ rơi chìm dưới đáy sông

Cái nghĩa sinh ly cùng tử biệt

Nhẹ tênh như một chiếc lông hồng


Như người thiên cổ qua sông vắng

Một đi là không hẹn tương phùng

Mà sao lòng người như ngọn sóng

Réo sầu trong suốt cõi trăm năm


Cứ tưởng bên trời xa cố xứ

Có ai ngồi đợi bên triền sông

Ngắm mãi mây tan chiều vô định


Thầm hỏi người có trở về không?


(viết cho tháng Tư)

Lê Văn Trung

NGƯỜI VỀ KỂ CHUYỆN DƯỚI TRĂNG
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/07/28/lt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/

người về kể chuyện dưới trăng
rằng màu thu đã nhuộm vàng chiêm bao
từ em áo lụa khăn đào
tay cầm hạt lệ thả vào lãng quên
người về kể chuyện dưới trăng
rằng mùa thu đã quá giang xứ người
từ em để chiếc thuyền trôi
lòng ngang ngửa giữa ngược xuôi mấy dòng
người về kể chuyện dưới trăng
rằng rừng thu đã sương giăng áo chiều
còn đây dưới cội trăng gầy
người ngồi kể chuyện vơi đầy nợ duyên.
                             Lê Văn Trung
NHAN SẮC

*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/07/28/lt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-trung-vn/

Chiều rất mỏng
Ơi chiều
Rơi quá mỏng
Da thịt chiều cũng nhẹ mỏng như sương
Em nhan sắc
Nghìn năm thu ướp mộng
Mây hoàng hôn tôi lạc cuối sông buồn
Em nhan sắc
Hương phơi mềm theo gió
Vườn chiêm bao ai nhuộm thắm đêm hồng
Em nhan sắc
Ôi ngực cài trăng vỡ
Nghìn thanh âm đêm vỡ ngọc liên hoan
Ai trải chiều thơm vàng nắng lụa
Cho áo chiều vàng cả một hồn thu
Cho đôi mắt hồ xanh bờ phương thảo
Cho tiếng cầm từng giọt oanh vũ châu
Tay bối rối tóc quỳnh hương chảy mượt
Mây hoàng hôn hay tóc chải qua chiều
Lòng phong nhụy đã ươm mùa nhan sắc
Thu chưa vàng, da áo lụa trong veo.
                       Lê Văn Trung

NHAN SẮC HOÀNG HÔN
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/12/18/lvt-nhan-s%C4%83-c-hoa-ng-h%C3%B4n-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Em nghe chăng gió chiều đông vần vũ
Bên hiên đời vàng rụng những mùa xưa
Ai nhuộm trắng cõi lòng em thiếu phụ
Mà sương phai bạc úa nỗi mong chờ
Tôi thầm đếm từng hạt sương trên cỏ
Thấy bóng mình tan giữa bóng mây trôi
Thấy lòng mình như ngày đông trở gió
Lạnh căm căm lạnh suốt cõi con người
Em nghe chăng tiếng chim chiều lẻ bạn
Soải lòng theo đôi cánh mỏi xa mù
Ai nhuốm lửa hoàng hôn tìm hơi ấm
Trong ngậm ngùi rêu mục những câu thơ
Tôi vẽ nốt linh hồn tôi chiếc lá
Màu vàng phai
Vàng nhuộm
Áo em vàng
Em trở lại như một người khách lạ
Cúi nhặt giùm chiếc lá đẫm hơi sương
Em có nghe âm hao lời hẹn cũ
Mà chiều nay vần vũ gió đông hàn
Xin tô lại phấn son hồn thiếu phụ
Cho tình nhau nhan sắc buổi hoàng hôn.
Lê Văn Trung
16. 12. 19

NHỮNG ĐOẢN KHÚC RỜI 

Nhung Lê phổ với tựa đề NHƯ LỜI CỦA KHÓI SƯƠNG.

*
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/11/24/lvt-nh%C6%B0-ng-%C4%91oa-n-khu-c-r%C6%A1-i-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/

Lòng đôi khi buồn hơn giấc mơ
Tình đôi khi vàng như lá khô
Áo ai vàng quá! Vàng thu quá!
Mắt ai buồn ơi! Buồn như thơ
Mùa chớm phai, tình đi không về
Chiều hoang vu qua hồn heo may
Tôi đốt lá chiều hong nỗi nhớ
Sợi khói còn vương trên bàn tay

Ai hát ngoài kia lời kinh buồn
Hiu hắt như lời của khói sương
Người bỏ người đi đành đoạn quá
Tình bỏ tình đi không xót thương
Lòng đôi khi buồn cung nhị hồ
Tình đôi khi chùng câu nam ai
Thuyền đi đau buốt từng con sóng
Người đi đau buốt hồn trăng xưa
Đường người đi, đường qua mấy sông
Chiều người đi, chiều trôi mấy dòng
Thấy chăng trên xác bài thơ cũ
Đọng giữa tang thương giọt máu hồng.

                                 Lê Văn Trung

NÍU GỌI MỘT MÙA THU

*https://vannghequangtri.blogspot.com/2019/10/niu-goi-mot-mua-thu-tho-le-van-trung.html
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/10/23/lvt-n%C3%ADu-g%E1%BB%8Di-m%E1%BB%99t-m%C3%B9a-thu-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/


có ai về níu mùa thu cũ
nhặt những tàn phai cuối phận người
chiếc lá đời tôi vàng mấy độ
còn vương màu nắng thuở đôi mươi
hãy đốt giùm tôi bừng lửa cháy
hãy ướm cho nồng lệ ngát hương
hãy uống như lòng nhau bỏng khát
hãy say như rượu ủ đêm hồng
có ai về khoác áo mù sương
lụa mỏng da ngời đêm dạ lan
sợi tóc nào rơi từ thơ ấu
trói cả đời nhau vào trăm năm

có ai còn gọi nhau mà ngỡ
tên của mùa thu hương sắc xưa
tên của đời nhau còn duyên nợ
tên của từng đêm mộng sững sờ
về thắp đêm hồng trăm ngọn nến
soi lấy tình thu trong mắt đen
soi bóng đời nhau - dù lỗi hẹn
mịt mù xa hút tuổi hoa niên.
Lê Văn Trung

NỔI CHÌM DÂU BIỂN MỘT CÂU THƠ
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/11/03/lvt-n%C3%B4-i-chi-m-d%C3%A2u-bi%C3%AA-n-m%C3%B4-t-c%C3%A2u-th%C6%A1-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Em tiếc thương chi mà câu hát
Vàng cả đêm tôi tiếng thở dài
Em tiếc thương chi mà xa hút
Còn về gọi mãi những phôi phai

Tình không níu được tình như mây
Xa rồi tay nhớ quá bàn tay
Từng ngón đan buồn trăm nỗi nhớ
Từng ngón thơ xưa cũng úa gầy

Em hát về ai lời dỡ dang
Em gửi về đâu mộng héo tàn
Mà nghe tiếng hát như dòng lệ
Chảy mãi vào trong những vỡ tan

Em gửi về đâu mà tiếng hát
Như lời hoài vọng giấc mơ xưa
Sông chảy về đâu mà xa hút
Nổi chìm dâu biển một câu thơ.
                           Lê Văn Trung







No comments:

Post a Comment

Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...