Ai đem cái lạnh nghìn năm cũ - Ai gửi heo may về tháng tám - Ánh sáng lưu đày - Ảo ảnh cuộc đời - Áo bạc mười phương tình một phương - Áo trắng - Bất lực - Bên bờ sinh tử - Bên đời bóng xế - Bên kia bờ lãng quên - Bên những tàn phai - Bên trời - Bên trời cố xứ - Bến xưa - Bi khúc 72 và 22 - Biệt - Bình yên - Bỏ lại đời quên - Bỏ lại mùa thu - Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay - Canh bạc sau cùng - Chiều - Cho tôi gởi lại một nụ cười - Chốn về - Cô bé ngày xưa - Có còn ai - Còn chăng bi khúc đoạn trường - Con đường dài nhất
AI ĐEM CÁI LẠNH NGHÌN NĂM CŨ
Ai đem cái lạnh nghìn năm cũ
Về ướp trong màu của nhớ nhung
Cho mắt hoang đường thêm diệu vợi
Cho tóc hoàng hôn chùng trong sương
Ai mang khăn ấm mềm vai nhỏ
Tôi nghe lụa chảy ngực trầm hương
Nỗi lạnh như lời chưa dám ngỏ
Thì thầm theo gió tự muôn phương
Tôi nghe lụa chảy ngực trầm hương
Nỗi lạnh như lời chưa dám ngỏ
Thì thầm theo gió tự muôn phương
Tôi thắp thơ hồng trăm ngọn nến
Tôi nhuốm hồn tôi ngọn lửa nồng
Ai đem cái lạnh từ xa vắng
Về ru se sắt một mùa đông
Tôi nhuốm hồn tôi ngọn lửa nồng
Ai đem cái lạnh từ xa vắng
Về ru se sắt một mùa đông
Em về hong lại lòng năm cũ
Bàn tay năm ngón chạm vào thơ
Hơ lấy tình xưa niềm ấm lạnh
Cho nồng giọt lệ ướt cơn mơ
Bàn tay năm ngón chạm vào thơ
Hơ lấy tình xưa niềm ấm lạnh
Cho nồng giọt lệ ướt cơn mơ
Hong lấy đời nhau ngày trở gió
Ôm ghì giấc mộng của trăm năm
Tôi thấy tình reo trong nhịp thở
Hoa nở từ trong nguồn ái ân.
Ôm ghì giấc mộng của trăm năm
Tôi thấy tình reo trong nhịp thở
Hoa nở từ trong nguồn ái ân.
Lê Văn Trung
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Ai gửi heo may về tháng tám
Mà hiu hắt lạnh một hồn thu
Mà vàng phai cả màu trăng cũ
Mà nhớ nhung chùng cả giấc mơ
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=16883
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Ta về, áo bạc, lòng trăm mảnh
Chén rượu tương phùng trắng thế nhân
Tay cầm sợi tóc đau đoài đoạn
Hà cớ vì đâu ta phong trần
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Ai cũng đã một lần Ta cũng thế
Chạy loanh quanh qua rú rậm rừng già
Chợt ngoảnh lại thấy trùng trùng dâu bể
Mới biết mình không vượt nổi một sát na.
BI KHÚC 72 và 22
*https://www.banvannghe.com/a7859/le-van-trung-nguoi-di-tim-cai-bong-cua-minh
Hãy khóc
dù một lần
cho cuộc đời này
cho cuộc tình này
cho tôi
và cho em
Từ dạo đồi Tây ngồi trông ải Bắc
Hoàng hạc bay, bay mỏi, chẳng quay về
Tôi như lầu hoang đắm hồn cô tịch
Sợi khói phương trời chìm khuất cơn mê
Nhưng rồi em trở về
Như định mệnh
Bỏ tôi đi trong suốt cuộc chia lìa
(Cô bé ngày xưa không quàng khăn đỏ
Em quàng lên hồn tôi màu nắng úa phôi phai
Cô bé ngày xưa không bước ra từ cổ tích
Em bước ra từ những giấc mơ tôi)
Hai đứa hai phương
Bạc lòng dâu bể
Áo thanh xuân còn sót chút màu thơ
(Cô bé ngày xưa thoáng chiều nắng xế
Đã chớm buồn trong mắt nhớ thương ai
Cô bé ngày xưa như thần tiên truyện kể
Rất vô tình đau buốt tóc hương bay)
Em trở về
Trong chiều định mệnh
Định mệnh quàng lên những đóa nhiệm mầu
(Hỡi cô bé ngày xưa có bao giờ hiểu
Hạnh phúc nào cũng lấp lánh thương đau)
Lê Văn Trung
Đất ở đâu cũng màu luân lạc
Và nỗi buồn trải quạnh như sương
Em giờ chắc đã thành góa phụ
Xương trắng cồn hoang đêm chó tru
Hồn ai xiêu lạc đền rêu cũ
Cũng đành nén lệ khóc thiên thu
Đã biết ta trăm đường muôn ngả
Không chốn nào là chốn dung thân
Thân là hạt bụi bay trong gió
Đậu xuống trần gian như giấc mơ
Đậu xuống lòng em như điềm gỡ
Nỗi đau truyền kiếp tự bao giờ
Giông bão thổi tung ngàn số phận
Lạc nhau từ giấc mộng ban đầu
Qua bao vong diệt cùng dâu bể
Trái tim người là nấm mộ đây
Đôi mắt đã mù khô cả lệ
Thôi về làm chi về làm chi
Ta đi có lẽ không về nữa
Gặp ngươi nơi góc biển chân trời
Tình như phù vân không hò hẹn
Ta lạc lõng giữa hoang vu bờ bãi
Ta tìm kiếm đời ta ẩn chìm trong lá bài sấp ngửa
Đừng than khóc! Đừng mắt ngời lệ ngọc
Dẫu thua sạch, dẫu tàn hơi khánh kiệt
Dù sao tôi cũng đã cố mỉm cười
Như nụ cười của Moris
Nụ cười Giờ Thứ Hai Mươi Lăm
Trước ống kính của một nhà báo Mỹ
AI GỬI HEO MAY VỀ THÁNG TÁM
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Ai gửi heo may về tháng tám
Mà hiu hắt lạnh một hồn thu
Mà vàng phai cả màu trăng cũ
Mà nhớ nhung chùng cả giấc mơ
Ai gửi heo may về tháng tám
Tiếng gà xao xác gáy trong sương
Có con dế nhỏ ru buồn quá
Những lời van vỉ của đau thương
Tiếng gà xao xác gáy trong sương
Có con dế nhỏ ru buồn quá
Những lời van vỉ của đau thương
Ai gửi heo may về tháng tám
Chưa vàng sao rụng lá chiêm bao
Sầu nghiêng xuống chạm vành ly nhỏ
Giọt rượu thiên thu cũng úa màu
Chưa vàng sao rụng lá chiêm bao
Sầu nghiêng xuống chạm vành ly nhỏ
Giọt rượu thiên thu cũng úa màu
Em đã vàng thu chưa hỡi em
Sao đành quên hết cuộc tình duyên
Nỡ đem tóc rối bời trong gió
Để những câu thơ rụng tội tình
Sao đành quên hết cuộc tình duyên
Nỡ đem tóc rối bời trong gió
Để những câu thơ rụng tội tình
Ai gửi heo may về tháng tám
Góc đời hiu quạnh một mình ta
Gió vẫn vi vu sầu tận tận
Sương người lớp lớp cõi mù xa.
Góc đời hiu quạnh một mình ta
Gió vẫn vi vu sầu tận tận
Sương người lớp lớp cõi mù xa.
Lê Văn Trung
ÁNH SÁNG LƯU ĐÀY
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Tôi thắp hồn tôi nghìn ngọn nến
Đêm buồn sưởi ấm một niềm thu
Trăng từ thiên cổ còn soi bóng
Sao biệt? Người đi chẳng trở về
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Tôi thắp hồn tôi nghìn ngọn nến
Đêm buồn sưởi ấm một niềm thu
Trăng từ thiên cổ còn soi bóng
Sao biệt? Người đi chẳng trở về
Tôi hóa thân thành những giọt sương
Lóng lánh trong đêm giọt lệ buồn
Nghe tiếng trăm năm về réo gọi
Bóng người tan giữa cõi trời không
Lóng lánh trong đêm giọt lệ buồn
Nghe tiếng trăm năm về réo gọi
Bóng người tan giữa cõi trời không
Chiếc lá rơi vàng bên xác bướm
Như tiễn đưa nhau cuối phận người
Sao chẳng ai về, câu kinh lặng
Rớt nhẹ vào đêm nỗi lẻ loi
Như tiễn đưa nhau cuối phận người
Sao chẳng ai về, câu kinh lặng
Rớt nhẹ vào đêm nỗi lẻ loi
Tôi đứng bên thềm trăng lạnh buốt
Ngọn nến run vì động bóng mây
Tôi rơi chìm giữa miền vô thức
Mộng du qua những cõi lưu đày.
Ngọn nến run vì động bóng mây
Tôi rơi chìm giữa miền vô thức
Mộng du qua những cõi lưu đày.
Lê Văn Trung
ẢO ẢNH CUỘC ĐỜI (*)(Thơ cho cõi Im Lặng)
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Tôi sẽ vẽ vào trái tim trời đất
Một màu mây vàng thắm buổi yêu người
Tôi sẽ nạm từng dòng sương lệ ngát
Vào mắt tình xanh biếc thuở hai mươi
Tôi sẽ vẽ vào trái tim trời đất
Một màu mây vàng thắm buổi yêu người
Tôi sẽ nạm từng dòng sương lệ ngát
Vào mắt tình xanh biếc thuở hai mươi
Tôi sẽ khắc vào rêu mềm trên đá
Tên loài Hoa Vĩnh Cửu tỏa hương trầm
Và em sẽ cài hoa lên ngực ấm
Như màu trăng rằm suốt cõi trăm năm
Tên loài Hoa Vĩnh Cửu tỏa hương trầm
Và em sẽ cài hoa lên ngực ấm
Như màu trăng rằm suốt cõi trăm năm
Tôi sẽ trải trên đường về Tuyệt Đích
Thơ hồng như màu máu trái tim hồng
Thơ tôi chảy thành trăm dòng diễm tuyệt
Nương theo chiều mây thắm một dòng sông
Thơ hồng như màu máu trái tim hồng
Thơ tôi chảy thành trăm dòng diễm tuyệt
Nương theo chiều mây thắm một dòng sông
Tôi sẽ dệt vào áo tình nhung lụa
Từng sợi tơ vàng thắm tuổi xuân thì
Xin mặc lấy linh hồn tôi trắng xóa
Linh hồn tôi vời vợi giọt sương phai.
Từng sợi tơ vàng thắm tuổi xuân thì
Xin mặc lấy linh hồn tôi trắng xóa
Linh hồn tôi vời vợi giọt sương phai.
(*) Imaginaire de la vie
Lê Văn Trung
ÁO BẠC MƯỜI PHƯƠNG TÌNH MỘT PHƯƠNG
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=16883
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Ta về, áo bạc, lòng trăm mảnh
Chén rượu tương phùng trắng thế nhân
Tay cầm sợi tóc đau đoài đoạn
Hà cớ vì đâu ta phong trần
Tay cầm sợi tóc mà nước mắt
Chảy ngược vào tim, chảy nghẹn ngào
Ta cầm đời ta, sao em khóc
Ta cầm đời ta, sao em đau
Chảy ngược vào tim, chảy nghẹn ngào
Ta cầm đời ta, sao em khóc
Ta cầm đời ta, sao em đau
Ta nghe sầu tận trời ly xứ
Ta nghe buồn xót đời lưu phương
Ta gọi tên mình nghe lạ hoắc
Ta gọi tên em mà quặn lòng
Ta nghe buồn xót đời lưu phương
Ta gọi tên mình nghe lạ hoắc
Ta gọi tên em mà quặn lòng
Năm mươi năm trôi giạt thác ghềnh
Làm sao đành nhớ, không đành quên
Tay cầm sợi tóc mà thương xót
Mái tóc ai xưa đen dáng huyền
Làm sao đành nhớ, không đành quên
Tay cầm sợi tóc mà thương xót
Mái tóc ai xưa đen dáng huyền
Tay cầm sợi tóc mà không thể
Nối cuộc tình xưa đã chớm phai
Ta cầm đời ta như chén rượu
Bình không, ly vỡ, không đành say.
Nối cuộc tình xưa đã chớm phai
Ta cầm đời ta như chén rượu
Bình không, ly vỡ, không đành say.
Lê Văn Trung
ÁO TRẮNG
*https://www.banvannghe.com/a10847/tho-le-van-trung
Theo gió em về bay trắng gió
Áo là hoa trắng mượt mà hương
Thơm tho như nắng vườn xanh cũ
Xõa xuống bờ vai buổi nguyệt hồng
Theo gió em về bay trắng gió
Áo là hoa trắng mượt mà hương
Thơm tho như nắng vườn xanh cũ
Xõa xuống bờ vai buổi nguyệt hồng
Áo là sương! Ôi một đóa quỳnh
Là mây ảo mộng vẽ trong tranh
Là trăng huyền thoại trôi như sóng
Là cõi tình nguyên màu tuyết trinh
Là mây ảo mộng vẽ trong tranh
Là trăng huyền thoại trôi như sóng
Là cõi tình nguyên màu tuyết trinh
Em về theo gió, tan trong gió
Trắng xóa hồn tôi, trắng sững sờ
Trắng cả lời thơ chiều mây trắng
Ôi màu áo trắng cả cơn mơ
Trắng xóa hồn tôi, trắng sững sờ
Trắng cả lời thơ chiều mây trắng
Ôi màu áo trắng cả cơn mơ
Em về theo gió hoa bay trắng
Hoa đậu lên hồn thơ ngát hương
Thơ chìm trong áo, hoa hay áo
Áo chìm trong thơ, hoa hay sương
Hoa đậu lên hồn thơ ngát hương
Thơ chìm trong áo, hoa hay áo
Áo chìm trong thơ, hoa hay sương
Em về trắng gió thơ bay trắng
Áo trắng hay màu da ảo huyền
Hay hương tình ái mùa thu trước
Cứ quyện tan vào nỗi nhớ quên.
Áo trắng hay màu da ảo huyền
Hay hương tình ái mùa thu trước
Cứ quyện tan vào nỗi nhớ quên.
Lê Văn Trung
BẤT LỰC
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Ai cũng đã một lần Ta cũng thế
Chạy loanh quanh qua rú rậm rừng già
Chợt ngoảnh lại thấy trùng trùng dâu bể
Mới biết mình không vượt nổi một sát na.
Lê Văn Trung
BÊN BỜ SINH TỬ
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
*http://www.huongdaoonline.net/2019/09/trang-tho-le-van-trung/#more-20085
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Thôi bỏ lại bên này bờ sinh tử
Phận đời ta rơm rạ có ra gì
Bỏ lại hết cả nghìn sầu thiên cổ
Xót thương chi bèo giạt bến sông này
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
*http://www.huongdaoonline.net/2019/09/trang-tho-le-van-trung/#more-20085
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Thôi bỏ lại bên này bờ sinh tử
Phận đời ta rơm rạ có ra gì
Bỏ lại hết cả nghìn sầu thiên cổ
Xót thương chi bèo giạt bến sông này
Lòng nhân thế, lòng mịt mù mưa nắng
Còn gì nhau mà muối mặn gừng cay
Khi đã biết đời nhau là hữu hạn
Còn gì nhau mà nghĩa trả tình vay
Còn gì nhau mà muối mặn gừng cay
Khi đã biết đời nhau là hữu hạn
Còn gì nhau mà nghĩa trả tình vay
Ta đứng giữa trần gian mà bật khóc
Thương phận người tro bụi chảy về đâu
Ai thấy được thiên đường trong địa ngục
Ai thấy màu xanh qua cuộc bể dâu
Thương phận người tro bụi chảy về đâu
Ai thấy được thiên đường trong địa ngục
Ai thấy màu xanh qua cuộc bể dâu
Khi bỏ lại đời ta không tiếc nuối
Ta thắp câu thơ truy niệm kiếp người
Ta thắp câu thơ xưng lời thú tội
Cuộc tình người niệm khúc của chia phôi
Ta thắp câu thơ truy niệm kiếp người
Ta thắp câu thơ xưng lời thú tội
Cuộc tình người niệm khúc của chia phôi
Lòng dâu bể - tình em là dâu bể
Ta bỏ đi, tàn tạ, xác thơ buồn
Ai biết được ánh hào quang sự chết
Vẫn rực ngời trong sóng gió tang thương.
Ta bỏ đi, tàn tạ, xác thơ buồn
Ai biết được ánh hào quang sự chết
Vẫn rực ngời trong sóng gió tang thương.
Lê Văn Trung
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/319-home/5586-ben-nh-ng-tan-phai-le-van-trung
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Em nhuốm hoàng hôn ngày bóng xế
Tìm chi trong tiếng vịt kêu chiều
Ta trở về nghe rừng lá đổ
Đỉnh núi đời ta đứng quạnh hiu
Tìm chi trong tiếng vịt kêu chiều
Ta trở về nghe rừng lá đổ
Đỉnh núi đời ta đứng quạnh hiu
Em thấy chăng ta con thú lạ
Linh hồn trầy sướt mộng phù hoa
Ta hú vang rừng mưa thác lũ
Tang thương máu dội sóng giang hà
Linh hồn trầy sướt mộng phù hoa
Ta hú vang rừng mưa thác lũ
Tang thương máu dội sóng giang hà
Ta xé lật từng trang bi sử
Chẳng thấy gì trong những mất còn
Trái đất cư tang, ngày tận thế
Phế hoang đền miếu cũ điêu tàn
Chẳng thấy gì trong những mất còn
Trái đất cư tang, ngày tận thế
Phế hoang đền miếu cũ điêu tàn
Sông suối trơ lòng ghềnh đá lỡ
Ôi dòng nhân thế chảy về đâu
Ta chảy về đâu mà khô kiệt
Nghìn năm cát đá ngậm ngùi nhau
Ôi dòng nhân thế chảy về đâu
Ta chảy về đâu mà khô kiệt
Nghìn năm cát đá ngậm ngùi nhau
Ta chảy về đâu mà suối lệ
Máu lềnh tanh suốt những oan khiên
Em đứng bên đời ta bóng xế
Hái nhánh sầu xuân đã vội tàn
Máu lềnh tanh suốt những oan khiên
Em đứng bên đời ta bóng xế
Hái nhánh sầu xuân đã vội tàn
Ta về khai mộ tìm xương cốt
Thuở mộng ngày xanh chết tội tình
Ta thấy hồn ta còn vất vưởng
Những dòng hư tự phủ rêu xanh
Thuở mộng ngày xanh chết tội tình
Ta thấy hồn ta còn vất vưởng
Những dòng hư tự phủ rêu xanh
Ta về như một kẻ vô danh.
Lê Văn Trung
BÊN KIA BỜ LÃNG QUÊN
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Người lãng quên, đời cũng lãng quên
Dẫu quên hay nhớ cũng không đành
Tôi bay trong suốt trời hư ảo
Người mãi vui cùng chuyện áo cơm
Dẫu quên hay nhớ cũng không đành
Tôi bay trong suốt trời hư ảo
Người mãi vui cùng chuyện áo cơm
Tôi trải đời tôi xuống mặt hồ
Để nghe từng lớp sóng lô nhô
Để thấy đời tôi như bọt nước
Sóng giạt vòng quanh những bãi bờ
Để nghe từng lớp sóng lô nhô
Để thấy đời tôi như bọt nước
Sóng giạt vòng quanh những bãi bờ
Tôi vẽ tình tôi lên lá khô
Lá rơi từ buổi áo thu vàng
Người đem áo nhuộm màu quên lãng
Chiếc áo tình phai theo tháng năm
Lá rơi từ buổi áo thu vàng
Người đem áo nhuộm màu quên lãng
Chiếc áo tình phai theo tháng năm
Tôi chảy đời tôi trăm bến sông
Con nước vui buồn nỗi đục trong
Người mãi giong thuyền trăm bến lạ
Chẳng thấy mưa đời tôi bão giông
Con nước vui buồn nỗi đục trong
Người mãi giong thuyền trăm bến lạ
Chẳng thấy mưa đời tôi bão giông
Đã lãng quên, đành thôi nhớ quên
Trời xa là để đất thêm gần
Tôi như chiếc lá mùa thu cũ
Rơi xót xa từ cõi thế gian.
Trời xa là để đất thêm gần
Tôi như chiếc lá mùa thu cũ
Rơi xót xa từ cõi thế gian.
Lê Văn Trung
BÊN NHỮNG TÀN PHAI
*http://hoiquantramhuong.org/index.php/319-home/5586-ben-nh-ng-tan-phai-le-van-trung
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Rồi cũng như mùa đã quá giang
Rồi cũng như tình thu chớm vàng
Em gom hết nỗi lòng xưa cũ
Gửi lại đời tôi những dở dang
Rồi cũng như tình thu chớm vàng
Em gom hết nỗi lòng xưa cũ
Gửi lại đời tôi những dở dang
Rồi cũng rơi như lá mùa hanh
Rồi cũng bay như mây chiều xanh
Em đi bỏ lại bờ mông quạnh
Tôi chảy cho qua hết phận mình
Rồi cũng bay như mây chiều xanh
Em đi bỏ lại bờ mông quạnh
Tôi chảy cho qua hết phận mình
Rồi cũng như nắng nhạt ven rừng
Rồi cũng phai tiếp tiếp hoàng hôn
Em lợp mù sương lên tóc lụa
Tôi chải lòng tôi những sợi buồn
Rồi cũng phai tiếp tiếp hoàng hôn
Em lợp mù sương lên tóc lụa
Tôi chải lòng tôi những sợi buồn
Mùa cũng phai, lòng xưa cũng phai
Mùa cũng tan, tình xưa bẻ bàng
Em đan chi những dòng tơ rối
Vào trái tim từng nỗi trái ngang
Mùa cũng tan, tình xưa bẻ bàng
Em đan chi những dòng tơ rối
Vào trái tim từng nỗi trái ngang
Rồi cũng say, say lịm đất trời
Em ướp men nồng, tôi cháy tôi
Tôi cháy ngàn năm hòa tro bụi
Tro bụi nào đau mãi phận người.
Em ướp men nồng, tôi cháy tôi
Tôi cháy ngàn năm hòa tro bụi
Tro bụi nào đau mãi phận người.
Lê Văn Trung
12.10.19
12.10.19
BÊN TRỜI
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Anh muốn về thăm phố Hội An
Lối xưa còn nhạt nắng hoe vàng
Thuyền sông khói nhẹ vời con nước
Biển lặng chiều hôm mây trắng giăng
Lối xưa còn nhạt nắng hoe vàng
Thuyền sông khói nhẹ vời con nước
Biển lặng chiều hôm mây trắng giăng
Bãi tiếp bờ xa lạnh gió đồng
Thương cây khế rụng mấy mùa bông
Con chim ngày trước không về nữa
Một chút buồn theo mưa cuối đông
Thương cây khế rụng mấy mùa bông
Con chim ngày trước không về nữa
Một chút buồn theo mưa cuối đông
Nhớ ngọn đèn khuya đứng muộn phiền
Em về con phố bóng nghiêng nghiêng
Nhà ai chong ánh đèn hiu hắt
Thả giọng ầu ơ buồn suốt đêm
Em về con phố bóng nghiêng nghiêng
Nhà ai chong ánh đèn hiu hắt
Thả giọng ầu ơ buồn suốt đêm
Đã mấy mùa xa cách ngậm ngùi
Lòng như con nước lạnh lùng xuôi
Thương em tội nghiệp bầy chim sáo
Vỗ cánh chiều sông nhạt nắng rơi.
Lòng như con nước lạnh lùng xuôi
Thương em tội nghiệp bầy chim sáo
Vỗ cánh chiều sông nhạt nắng rơi.
Lê Văn Trung
BÊN TRỜI CỐ XỨ
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Dưới cội tùng xưa
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Dưới cội tùng xưa
Bên hàng liễu rũ
Một lòng thương nhớ
Gởi về phương mô
Nhớ người nhớ quê
Ôi buồn não nề!
Ôi lòng tái tê!
Dưới trời sương lạnh
Đâu là quê nhà?
Núi xa sông xa
Đường không mông quạnh
Gởi theo cánh chim
Bay về phương bắc
Bay bề phương nam
Đường quê xa lắc
Trời quê mù tăm
nhớ sông nhớ đò
cây đa bến cũ
dòng nước đôi bờ
bây giờ còn không
bên trời cố xứ?
trông vời non tây
ngóng tìm bể đông
bóng chim tăm cá
mịt mù hư không
Lê Văn Trung (Đà Nẵng 1.70)
BẾN
XƯA
Tặng Ngọc Thư
dòng
sông xa cội nguồn xưa
như
em từ độ nắng mưa xứ người
nào
hay bên lở bên bồi
bến
chiều quạnh quẽ mùa vơi mùa đầy
cây
tàn thu gió vàng bay
đau
từng chiếc lá rụng đầy bến sông
buồn
vui ấm lạnh quê chồng
để
thương nhớ lại chập chùng bờ lau
chuyện
nghìn năm cũ phai màu
dòng
Thu nước chảy về đâu mấy mùa?
Hội An 1995
BI KHÚC 72 và 22
72/
*https://www.banvannghe.com/a7859/le-van-trung-nguoi-di-tim-cai-bong-cua-minh
Hãy khóc
dù một lần
cho cuộc đời này
cho cuộc tình này
cho tôi
và cho em
nước mắt sẽ chảy vào
mạch máu của nỗi khổ đau
của niềm khát vọng
của hạnh phúc bị chìm khuất
mạch máu của nỗi khổ đau
của niềm khát vọng
của hạnh phúc bị chìm khuất
nước mắt sẽ chảy vào
từng thớ thịt của nỗi đam mê
từng tế bào của niềm bi uất
từng hơi thở của nỗi bất hạnh
từng thớ thịt của nỗi đam mê
từng tế bào của niềm bi uất
từng hơi thở của nỗi bất hạnh
nước mắt sẽ chảy vào
giữa trái tim chúng ta
đang từng nhịp đập
mòn mỏi
đang từng nhịp vỗ
muộn phiền
giữa trái tim chúng ta
đang từng nhịp đập
mòn mỏi
đang từng nhịp vỗ
muộn phiền
hãy khóc lên em ơi
nước mắt là dòng suối chảy qua đời ta
từ nguồn cội cô đơn
khi chúng ta chỉ là hai hạt bụi
nước mắt là dòng suối chảy qua đời ta
từ nguồn cội cô đơn
khi chúng ta chỉ là hai hạt bụi
22/
Từ dạo đồi Tây ngồi trông ải Bắc
Hoàng hạc bay, bay mỏi, chẳng quay về
Tôi như lầu hoang đắm hồn cô tịch
Sợi khói phương trời chìm khuất cơn mê
Nhưng rồi em trở về
Như định mệnh
Bỏ tôi đi trong suốt cuộc chia lìa
(Cô bé ngày xưa không quàng khăn đỏ
Em quàng lên hồn tôi màu nắng úa phôi phai
Cô bé ngày xưa không bước ra từ cổ tích
Em bước ra từ những giấc mơ tôi)
Hai đứa hai phương
Bạc lòng dâu bể
Áo thanh xuân còn sót chút màu thơ
(Cô bé ngày xưa thoáng chiều nắng xế
Đã chớm buồn trong mắt nhớ thương ai
Cô bé ngày xưa như thần tiên truyện kể
Rất vô tình đau buốt tóc hương bay)
Em trở về
Trong chiều định mệnh
Định mệnh quàng lên những đóa nhiệm mầu
(Hỡi cô bé ngày xưa có bao giờ hiểu
Hạnh phúc nào cũng lấp lánh thương đau)
Lê Văn Trung
BIỆT
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Ta đi có lẽ không về nữa
Về làm chi quê quán mịt mùng
Mẹ cha chắc đã tan thành đất
Đất ở đâu cũng lạnh vô cùng
Ta đi có lẽ không về nữa
Về làm chi quê quán mịt mùng
Mẹ cha chắc đã tan thành đất
Đất ở đâu cũng lạnh vô cùng
Đất ở đâu cũng màu luân lạc
Và nỗi buồn trải quạnh như sương
Ta đi có lẽ không về nữa
Về làm chi bến mịt sông mù
Về làm chi bến mịt sông mù
Em giờ chắc đã thành góa phụ
Xương trắng cồn hoang đêm chó tru
Hồn ai xiêu lạc đền rêu cũ
Cũng đành nén lệ khóc thiên thu
Ta đi là biệt đời nhau nhé
Em có lên ngàn ngóng bốn phương
Đã biết trăm năm tình hóa đá
Thì mong chi giọt lệ tương phùng
Em có lên ngàn ngóng bốn phương
Đã biết trăm năm tình hóa đá
Thì mong chi giọt lệ tương phùng
Đã biết ta trăm đường muôn ngả
Không chốn nào là chốn dung thân
Thôi cứ xem như ta chẳng về
Xem như đời chỉ tạm ngang qua
Xem như đời chỉ tạm ngang qua
Thân là hạt bụi bay trong gió
Đậu xuống trần gian như giấc mơ
Đậu xuống lòng em như điềm gỡ
Nỗi đau truyền kiếp tự bao giờ
Thôi xem như chưa hề có nhau
Hai ta là hai cõi chiêm bao
Em và ta là hai chiếc lá
Chiếc rơi triền thấp chiếc đồi cao
Hai ta là hai cõi chiêm bao
Em và ta là hai chiếc lá
Chiếc rơi triền thấp chiếc đồi cao
Giông bão thổi tung ngàn số phận
Lạc nhau từ giấc mộng ban đầu
Về làm chi thôi về làm chi
Thà cứ như người không bản quán
Thà cứ như người không bản quán
Không họ hàng không cả tông chi
Đời ở đâu cũng đời nhiều loạn
Ta ở đâu nào có hơn gì
Người ở đâu cũng người xa lạ
Đời ở đâu cũng đời nhiều loạn
Ta ở đâu nào có hơn gì
Người ở đâu cũng người xa lạ
Thôi về chi rào chắn giậu che
Thôi về làm chi đừng hỏi nữa
Gươm cuồng tay mỏi chí tàn suy
Đốt đuốc mà soi lòng nhân thế
Đất trời là một khối vô tri
Gươm cuồng tay mỏi chí tàn suy
Đốt đuốc mà soi lòng nhân thế
Đất trời là một khối vô tri
Qua bao vong diệt cùng dâu bể
Trái tim người là nấm mộ đây
Đôi mắt đã mù khô cả lệ
Thì rót làm sao chén rượu đầy
Về làm chi về làm chi hỡi
Ngươi phương mù áo rách tang thương
Ta nghe ngươi hát lời vinh Thánh
Ngươi phương mù áo rách tang thương
Ta nghe ngươi hát lời vinh Thánh
Mà buồn hơn khúc hát đoạn trường
Ta thấy ngươi ngồi ôm tượng Chúa
Mà như ôm cả thế gian buồn
Ta thấy ngươi ngồi ôm tượng Chúa
Mà như ôm cả thế gian buồn
Thôi về làm chi về làm chi
Ngươi và ta hai kẻ sau cùng
Cứ đi cho hết vòng luân chuyển
Mà ngắm nhân gian đã loạn cuồng
Trái tim người chứa toàn sâu bọ
Cứ đi cho hết vòng luân chuyển
Mà ngắm nhân gian đã loạn cuồng
Trái tim người chứa toàn sâu bọ
Rắn rít trườn lên cuôn chặt hồn
Ta đi có lẽ không về nữa
Gặp ngươi nơi góc biển chân trời
Tình như phù vân không hò hẹn
Lòng như sương khói chẳng buồn vui
Ta chỉ thương ngươi còn vọng tưởng
Một trần gian quá đổi ngậm ngùi
Ta chỉ thương ta còn ngất ngưỡng
Đi- về hai nẻo vẫn chưa nguôi.
Ta chỉ thương ngươi còn vọng tưởng
Một trần gian quá đổi ngậm ngùi
Ta chỉ thương ta còn ngất ngưỡng
Đi- về hai nẻo vẫn chưa nguôi.
Lê Văn Trung
Người bỏ lại Mùa thu tôi Chiếc lá
Lá chưa vàng Nằm lạnh Tím hoàng hôn
Người bỏ lại Đường chiều tôi Một bóng
Bóng tôi buồn Như một Bóng mây
Ngày thì trôi Bóng tôi Còn đọng lại
Như tượng buồn Ngồi đợi Bóng mây bay.
BÌNH YÊN
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Có giây phút thật bình yên
Lòng như mây trắng bập bềnh trong sương
Áo vàng ươm gió vừa đông
Lạnh vừa đủ thắm môi hồng em tôi
Xa xa cánh én lưng trời
Báo tin rằng có một người về thăm
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Có giây phút thật bình yên
Lòng như mây trắng bập bềnh trong sương
Áo vàng ươm gió vừa đông
Lạnh vừa đủ thắm môi hồng em tôi
Xa xa cánh én lưng trời
Báo tin rằng có một người về thăm
Cám ơn trời đất bao dung
Cám ơn em,
Một lần là trăm năm.
Cám ơn em,
Một lần là trăm năm.
Lê Văn Trung
BỎ LẠI ĐỜI QUÊN
(Viếng linh hồn thi sỹ Phạm Ngọc Lư)
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Đành bỏ lại dỡ dang trần gian mộng
Anh trở về tắm gội dưới trăng sao
Cõi vi diệu hồn anh bay lồng lộng
Trả lại tình trọn vẹn nghĩa thương đau
Đành bỏ lại dỡ dang trần gian mộng
Anh trở về tắm gội dưới trăng sao
Cõi vi diệu hồn anh bay lồng lộng
Trả lại tình trọn vẹn nghĩa thương đau
Các em hỡi! Những môi ngà mắt ngọc
Vói bàn tay níu gọi cõi vô cùng
Xin hãy thắp nồng nàn dòng lệ biếc
Tiễn anh về vời vợi cõi trời không
Vói bàn tay níu gọi cõi vô cùng
Xin hãy thắp nồng nàn dòng lệ biếc
Tiễn anh về vời vợi cõi trời không
Các em hỡi! Những lụa là da thịt
Rướn bàn chân đốt ngọn nến bên trời
Xin tỏa hết sắc hương đời diễm tuyệt
Cho anh về sáng rực cõi rong chơi
Rướn bàn chân đốt ngọn nến bên trời
Xin tỏa hết sắc hương đời diễm tuyệt
Cho anh về sáng rực cõi rong chơi
Bỏ lại trần gian bỏ tình bỏ bạn
Bỏ ai ngồi bên một góc đời quên
Và tôi nữa, sẽ một lần bỏ lại
Trái tim còn nguyên vẹn ở trong em.
Bỏ ai ngồi bên một góc đời quên
Và tôi nữa, sẽ một lần bỏ lại
Trái tim còn nguyên vẹn ở trong em.
Lê Văn Trung
BỎ LẠI MÙA THU
*https://www.banvannghe.com/p11a11152/trang-tho-cuoi-tuan-tho-le-van-trung
Người bỏ lại Mùa thu tôi Và gió
Gió Vô tình Thổi rụng Một mùa thu
Người bỏ lại Mùa thu tôi Và nắng
Nắng Rơi bầm Giọt lệ Sót Trên mi
Người bỏ lại Mùa thu tôi Và gió
Gió Vô tình Thổi rụng Một mùa thu
Người bỏ lại Mùa thu tôi Và nắng
Nắng Rơi bầm Giọt lệ Sót Trên mi
Người bỏ lại Mùa thu tôi Chiếc lá
Lá chưa vàng Nằm lạnh Tím hoàng hôn
Người bỏ lại Đường chiều tôi Một bóng
Bóng tôi buồn Như một Bóng mây
Ngày thì trôi Bóng tôi Còn đọng lại
Như tượng buồn Ngồi đợi Bóng mây bay.
Lê Văn Trung
BÓNG MÂY THIÊN CỔ BÂY GIỜ CÒN BAY
https://banvannghe.com/p11a11719/tho-hoang-xuan-son
Ta về nhìn bóng ta xưa
Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay
Ta về tàn cuộc thiên tai
Cạn cơn dâu biển, cạn ngày thanh xuân
Ta về như sóng vô âm
Vỗ vào hiu quạnh lạnh bầm máu xương
Ta về lạc giữa mù sương
Nghe sầu tận tận nghìn phương dội về
Dòng sông nào đợi chờ ta
Chảy về đâu những cơn mơ nhạt nhàu
Ta về lạc giữa đời nhau
Tay cầm giọt lệ nhớ màu mắt xưa
Bóng mây thiên cổ bây giờ
Còn bay với bóng đời ta mịt mù.
Lê Văn Trung
CANH BẠC SAU CÙNG
Ta tung hết vốn liếng đời mình vào canh bạc trần gian
Chơi một ván cuối cùng với đất trời thiên cổ
Cá cược đời mình không tính toan mất còn thua lỗ
Dù trăm năm ta hành khất tình người
Chơi một ván cuối cùng với đất trời thiên cổ
Cá cược đời mình không tính toan mất còn thua lỗ
Dù trăm năm ta hành khất tình người
Và em hỡi! Lật giùm ta lá bài định mệnh
Lá bài đã năm mươi năm còn giữ nguyên điều bí ẩn
Lá bài của năm mươi năm chôn kín số phận một con người
Lá bài của năm mươi năm vàng úa mộng bên trời
Lá bài đã năm mươi năm còn giữ nguyên điều bí ẩn
Lá bài của năm mươi năm chôn kín số phận một con người
Lá bài của năm mươi năm vàng úa mộng bên trời
Ta lạc lõng giữa hoang vu bờ bãi
Ta tìm kiếm đời ta ẩn chìm trong lá bài sấp ngửa
Bàn tay em! Ôi ơn phước nhiệm mầu
Ta không thể chờ, không thể đợi đến nghìn sau
Ta không thể chờ, không thể đợi đến nghìn sau
Đừng than khóc! Đừng mắt ngời lệ ngọc
Ta tung hết vốn liếng đời ta cuối cùng canh bạc
Lật giùm ta em hỡi lá bài đời
Ta sẽ cam đành từ giã cuộc chơi
Lật giùm ta em hỡi lá bài đời
Ta sẽ cam đành từ giã cuộc chơi
Dẫu thua sạch, dẫu tàn hơi khánh kiệt
Bởi tha thiết! Ta vô cùng tha thiết
Thấy mặt đời kia mờ khuất năm mươi năm
Có mối tình ta chìm nổi cuộc thăng trầm
Thấy mặt đời kia mờ khuất năm mươi năm
Có mối tình ta chìm nổi cuộc thăng trầm
Đây vốn liếng cuối cùng cho canh bài định mệnh.
Lê Văn Trung
CHIỀU
*https://www.banvannghe.com/p11a10758/5/le-van-trung-ai-dem-cai-lanh-nghin-nam-cu
Có chiều nào im ắng như chiều nay
Lời của gió lặng nghe bằng nhịp thở
Em tháng tám đã qua mùa trăng nở
Tôi vừa đông thương lá rụng bên trời
Có chiều nào im ắng như chiều nay
Lời của gió lặng nghe bằng nhịp thở
Em tháng tám đã qua mùa trăng nở
Tôi vừa đông thương lá rụng bên trời
Có chiều nào im, nắng chẳng buồn rơi
Nắng đọng lại long lanh từng giọt úa
Em tháng tám mang nắng về đâu đó
Tôi vừa đông thương quá giọt sương buồn
Nắng đọng lại long lanh từng giọt úa
Em tháng tám mang nắng về đâu đó
Tôi vừa đông thương quá giọt sương buồn
Có chiều nào, có phải một chiều đông
Mà vườn tôi mồ côi con chim nhỏ
Em tháng tám chảy về đâu nỗi nhớ
Tôi vừa đông khao khát một dòng sông
Mà vườn tôi mồ côi con chim nhỏ
Em tháng tám chảy về đâu nỗi nhớ
Tôi vừa đông khao khát một dòng sông
Có chiều nào thương nhớ chảy mênh mông
Em tháng tám trăng phai vàng sương phố
Tôi vừa đông mưa rừng xao xác lá
Lá rụng buồn, tôi rụng bóng hoàng hôn.
Em tháng tám trăng phai vàng sương phố
Tôi vừa đông mưa rừng xao xác lá
Lá rụng buồn, tôi rụng bóng hoàng hôn.
Lê Văn Trung
CHO TÔI GỬI LẠI MỘT NỤ CƯỜI
Dù sao tôi cũng đã cố mỉm cười
Như nụ cười của Moris
Nụ cười Giờ Thứ Hai Mươi Lăm
Trước ống kính của một nhà báo Mỹ
Nụ cười sẽ xóa tan trong tôi những điều phi lý
Tưởng chừng như phi lý
Tưởng chừng như phi lý
Nụ cười của Lối Thoát Cuối Cùng
Bên một Khung Cửa Hẹp
Bên một Khung Cửa Hẹp
Nụ cười của Một Thời Để Yêu Và Một Thời Để Chết
Với vết thương thối rữa trong hồn
Với vết thương thối rữa trong hồn
Nụ cười giữa Thiên An Môn
Của mùa đông Budapest
Của mùa đông Budapest
Dù sao tôi cũng đã cố mỉm cười
Trong chiếc lồng chật hẹp
Trong chiếc lồng chật hẹp
Tôi đã yêu em bằng tình yêu của một người đang đứng trước bờ hủy diệt
Bên bờ vực tang thương tôi đã cố mỉm cười
Bên bờ vực tang thương tôi đã cố mỉm cười
Xin gửi lại mai sau như mầm hy vọng.
Lê Văn Trung
CHỐN VỀ
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2019/10/chon-ve-tho-le-van-trung.html
*https://www.banvannghe.com/p11a10737/6/tho-le-van-trung
*http://www.huongdaoonline.net/2019/10/thi-si-ke-hanh-huong-khong-met-moi/
Rồi một hôm bên vực bờ sinh tử
Anh lắng nghe lời hát của trăng sao
Ôi cung bậc của ngàn năm thiên cổ
Như âm hao của lệ máu tuôn trào
Anh lắng nghe lời sương mây nức nở
Lời chia xa - lời trùng ngộ - phù vân
Ôi cánh cửa tồn sinh còn để mở
Anh trở về thất lạc cả tiền thân
Lời chia xa - lời trùng ngộ - phù vân
Ôi cánh cửa tồn sinh còn để mở
Anh trở về thất lạc cả tiền thân
Xin em thắp giùm đôi hàng nến đỏ
Dẫn soi đường khai mở cuộc tồn sinh
Ôi trái đất cũng vô cùng bé nhỏ
Hạt bụi nào chứng giải được vô biên?
Dẫn soi đường khai mở cuộc tồn sinh
Ôi trái đất cũng vô cùng bé nhỏ
Hạt bụi nào chứng giải được vô biên?
Xin em mở hết cung lòng vi diệu
Cho hồn thơ anh lắng đọng kinh chiều
Ánh trăng nào soi hoàng hôn du tử
Và thuyền anh thôi đậu bến cô liêu.
Cho hồn thơ anh lắng đọng kinh chiều
Ánh trăng nào soi hoàng hôn du tử
Và thuyền anh thôi đậu bến cô liêu.
Lê Văn Trung
CÔ BÉ NGÀY XƯA
Cô bé ngày xưa chưa biết buồn
Mà sao lòng bé cứ vương vương
Hình như nắng cũng hay hờn dỗi
Mưa cũng vu vơ chảy mấy dòng
Thơ ấu thơm tho mùi sách vở
Lòng như nhung lụa trắng tinh khôi
Chim non ngày ấy chưa buồn hót
Chỉ biết tung tăng vỗ cánh cười
Lòng như nhung lụa trắng tinh khôi
Chim non ngày ấy chưa buồn hót
Chỉ biết tung tăng vỗ cánh cười
Này cô bé nhỏ tuổi măng tơ
Chẳng biết chờ ai, chẳng hẹn hò
Mà sao ngơ ngẩn chìm trong mắt
Màu thu xanh biếc những tờ thư
Chẳng biết chờ ai, chẳng hẹn hò
Mà sao ngơ ngẩn chìm trong mắt
Màu thu xanh biếc những tờ thư
Này cô, cô chẳng thấy tôi đâu
Cứ ngó lơ đi, cứ cúi đầu
Đường mưa phố nhỏ vàng theo lá
Lòng có vàng đâu mà nhớ nhau
Cứ ngó lơ đi, cứ cúi đầu
Đường mưa phố nhỏ vàng theo lá
Lòng có vàng đâu mà nhớ nhau
Này cô, cô cứ vội vàng đi
Cứ nón che nghiêng chẳng nói gì
Mà sao đôi mắt mù sương ấy
Cứ chập chờn theo một thoáng mây
Cứ nón che nghiêng chẳng nói gì
Mà sao đôi mắt mù sương ấy
Cứ chập chờn theo một thoáng mây
Cô bé ngày xưa của tôi ơi
Tôi biết trăm năm là thế thôi
Trong tôi là bóng hình hư ảo
Rất nhẹ lòng tôi chút ngậm ngùi.
Tôi biết trăm năm là thế thôi
Trong tôi là bóng hình hư ảo
Rất nhẹ lòng tôi chút ngậm ngùi.
Lê Văn Trung
Muốn đưa tay níu tay người
Nhân gian rộng quá đất trời bão giông
Lòng khuya tăm tối mịt mùng
Có ai quay lại về cùng ta không?(Lê Văn Trung)
CÒN CHĂNG BI KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG
*https://www.banvannghe.com/a5077/lu-c-ba-t-le-van-trung
Mưa dầm đêm gió lao xao
Mưa dầm đêm gió lao xao
Nghe con cú gọi buồn nao cả lòng
Ai xa xăm hút nghìn trùng
Lời trăm năm cũng mịt mùng mù xa
Xót lòng người quặn lòng ta
Quê là dâu bể nhà là tang thương
Còn chăng BI KHÚC đoạn trường
Ba trăm năm gửi nghìn phương bụi mờ.
Lê Văn Trung
CON ĐƯỜNG DÀI NHẤT
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=18119
*http://www.huongdaoonline.net/2020/01/con-duong-dai-nhat-cuo%cc%a3c-tim-kiem-vo-minh/#more-20647
*https://www.banvannghe.com/p11a11128/tho-le-van-trung
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=18119
*http://www.huongdaoonline.net/2020/01/con-duong-dai-nhat-cuo%cc%a3c-tim-kiem-vo-minh/#more-20647
*https://www.banvannghe.com/p11a11128/tho-le-van-trung
Không có con đường nào dài hơn con đường ta tìm kiếm chính mình
Và cũng không có con đường nào dài hơn con đường đến với trái tim
Khi băng qua sa mạc đời tôi
Không một người dừng lại
Ảo ảnh về một giọt nước ở phía chân trời.
Khi băng qua cõi hoang vu đời tôi
Em vẫn hoài nghe phía vô cùng réo gọi
Những ước mơ hồng những khát vọng xanh
Và con đường ta qua cũng rất đổi mông mênh
Ta lầm lủi đi không hề định hướng
Ta lầm lủi đi về phương trời ảo mộng.
Cho dẫu đôi khi
Cùng trên một chuyến tàu
Mà không hề gặp mặt
Bởi mỗi người là một toa tàu khác.
Đôi khi ta cùng bơi trên một dòng sông
Mà vẫn hoài lạc bến.
Con đường ta tìm kiếm chính mình
Con đường tìm nhau
Ngàn năm là con đường dài nhất
Và ta lạc mất ta
Ta lạc mất người
Ta lạc nhau từ những nỗi đau
Lạc nhau từ những hạnh phúc nhiệm mầu
Đã bất chợt chảy qua đời ta chìm nổi.
Và cũng không có con đường nào dài hơn con đường đến với trái tim
Khi băng qua sa mạc đời tôi
Không một người dừng lại
Ảo ảnh về một giọt nước ở phía chân trời.
Khi băng qua cõi hoang vu đời tôi
Em vẫn hoài nghe phía vô cùng réo gọi
Những ước mơ hồng những khát vọng xanh
Và con đường ta qua cũng rất đổi mông mênh
Ta lầm lủi đi không hề định hướng
Ta lầm lủi đi về phương trời ảo mộng.
Cho dẫu đôi khi
Cùng trên một chuyến tàu
Mà không hề gặp mặt
Bởi mỗi người là một toa tàu khác.
Đôi khi ta cùng bơi trên một dòng sông
Mà vẫn hoài lạc bến.
Con đường ta tìm kiếm chính mình
Con đường tìm nhau
Ngàn năm là con đường dài nhất
Và ta lạc mất ta
Ta lạc mất người
Ta lạc nhau từ những nỗi đau
Lạc nhau từ những hạnh phúc nhiệm mầu
Đã bất chợt chảy qua đời ta chìm nổi.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment