GA CHIỀU
*https://tuongtri.com/2019/10/15/ga-chieu/
*http://www.phamcaohoang.com/2017/12/248-tho-le-van-trung-ga-chieu.html
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Một mình ta giữa sân ga
*http://www.phamcaohoang.com/2017/12/248-tho-le-van-trung-ga-chieu.html
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Một mình ta giữa sân ga
Nhớ con tàu cũ đã nhòa trong sương
Buồn không? Không phải nỗi buồn
Mà sao giọt lệ xưa còn rơi theo
Mình ta giữa sân ga chiều
Nhớ? Không phải nhớ mà hiu hắt về
Chờ? Chẳng biết chờ ai
Mà sao gió réo sầu đầy sân ga
Rồi thôi cũng chỉ mình ta
Tay cầm nỗi nhớ. Người xa. Vạn trùng
Lê Văn Trung
GIẢ THIẾT
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
* Cả thế gian này sẽ không còn những đôi tình nhân yêu nhau,
Nếu một ngày nào đó tôi không còn yêu em.
* Cả thế gian này sẽ không còn ai nhớ thương nhau,
Nếu một ngày nào đó tôi không còn thương nhớ em.
* Cả trái đất này đều là những miền hoang vu băng giá,
Nếu một ngày nào đó tôi không cùng em băng qua thảo nguyên đời mình bằng chuyến tàu hạnh phúc.
* Mặt trời sẽ không mọc vào những bình minh và mặt trăng sẽ không còn sáng trong mỗi đêm rằm,
Nếu một ngày nào đó trái tim tôi trong trái tim em ngừng đập.
* Và con chim bồ câu sẽ không bao giờ trở về sau cơn đại hồng thủy
Nếu một ngày nào đó tôi vĩnh viễn ra đi trong nỗi cô đơn đời mình.
* Trong cõi thiên đường, giữa chốn trần gian sẽ không nơi nào tìm ra hạnh phúc,
Nếu một ngày nào đó tôi không thể nở cho em một nụ hồng đỏ rực của thi ca.
Sẽ không còn gì!
Không còn gì!
Khi tôi không có em.
Khi em không có tôi.
Khi chúng ta không còn có nhau.
* Cả thế gian này sẽ không còn những đôi tình nhân yêu nhau,
Nếu một ngày nào đó tôi không còn yêu em.
* Cả thế gian này sẽ không còn ai nhớ thương nhau,
Nếu một ngày nào đó tôi không còn thương nhớ em.
* Cả trái đất này đều là những miền hoang vu băng giá,
Nếu một ngày nào đó tôi không cùng em băng qua thảo nguyên đời mình bằng chuyến tàu hạnh phúc.
* Mặt trời sẽ không mọc vào những bình minh và mặt trăng sẽ không còn sáng trong mỗi đêm rằm,
Nếu một ngày nào đó trái tim tôi trong trái tim em ngừng đập.
* Và con chim bồ câu sẽ không bao giờ trở về sau cơn đại hồng thủy
Nếu một ngày nào đó tôi vĩnh viễn ra đi trong nỗi cô đơn đời mình.
* Trong cõi thiên đường, giữa chốn trần gian sẽ không nơi nào tìm ra hạnh phúc,
Nếu một ngày nào đó tôi không thể nở cho em một nụ hồng đỏ rực của thi ca.
Sẽ không còn gì!
Không còn gì!
Khi tôi không có em.
Khi em không có tôi.
Khi chúng ta không còn có nhau.
Lê Văn Trung
GIẤC MƠ
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Người chẳng mùa thu mà rừng tôi vàng úa
Người chẳng mù sương mà rừng tôi lạnh đầy
Người chẳng hoàng hôn mà chập chùng nỗi nhớ
Sao người không cầm giọt nắng trên tay
Người chẳng mùa thu mà rừng tôi vàng úa
Người chẳng mù sương mà rừng tôi lạnh đầy
Người chẳng hoàng hôn mà chập chùng nỗi nhớ
Sao người không cầm giọt nắng trên tay
Tôi
Giọt nắng phương Nam nhớ áo lụa vàng phai
Giọt nắng phương Nam nhớ áo lụa vàng phai
Người chẳng giăng mưa
Không mịt mù gió
Mà suối rừng tôi nằm nghe lá đổ
Người chẳng là sông mà bờ tôi sóng vỗ
Người không là sóng mà thơ tôi bập bềnh
Không mịt mù gió
Mà suối rừng tôi nằm nghe lá đổ
Người chẳng là sông mà bờ tôi sóng vỗ
Người không là sóng mà thơ tôi bập bềnh
Người không về đâu!
Người chẳng về đâu!
Tôi sân ga nghìn năm nằm đợi một con tàu
Người không về đâu!
Tiếng còi hú xé lòng đêm hun hút
Người không về đâu!
Bóng con tàu là giấc mơ hiu hắt
Chạy suốt cõi vô cùng, chạy suốt cuộc tình không.
Người chẳng về đâu!
Tôi sân ga nghìn năm nằm đợi một con tàu
Người không về đâu!
Tiếng còi hú xé lòng đêm hun hút
Người không về đâu!
Bóng con tàu là giấc mơ hiu hắt
Chạy suốt cõi vô cùng, chạy suốt cuộc tình không.
Lê Văn Trung
GIỌT NƯỚC MẮT MÙA XUÂN
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Chị ở Hà Lam qua Đại Lộc
Chị ở Hà Lam qua Đại Lộc
Mười năm cơ cực trĩu vai gầy
Chồng đi chinh chiến không về được
Ngày xuân lành lạnh mưa bay bay
Vách đất lều tranh nhờ xứ lạ
Ngược xuôi không đủ sống qua ngày
Con nhỏ tong teo bằng que củi
Chị bồng e lọt mất trên tay
Tiếng súng đồn xa buồn lạc giọng
Như đêm mòn mỏi điệu ru hời
Gió hắt đìu hiu qua kẽ vách
Chị lau nước mắt nhìn xa xôi
Hai mươi năm qua lòng thiếu nữ
Cơ hồ không có một mùa xuân
Đời chị đã trăm chiều lận đận
Nhìn con lòng chị buồn lâng lâng
Bây giờ thêm một năm chờ đợi
Chồng đi chinh chiến vẫn chưa về
Con nhỏ thiếu cha buồn biếng nói
Lòng sầu thiếu phụ, giọt mưa khuya.
Rồi bỗng một đêm tin đứt ruột
Người đi, bỏ xác giữa rừng xanh
Chị òa lên khóc ôm con dại
Tay níu trời cao “sao nỡ đành!”
Người đã đi rồi như giấc mơ
Rừng xanh ai đắp nắm hoang mồ
Nghìn năm thôi hết chờ mong nữa
Người đã đi rồi như giấc mơ
Hà Lam, ôi lửa rực một trời
Nào cha, nào mệ, nào em ơi!
Ai về qua bến đò Giao Thủy
Nhìn nước Thu Bồn quyện máu trôi
Chị ở Hà Lam qua Đại Lộc
Quê người xuôi ngược mãi gian nan
Ngày xuân hiu hắt màn mưa bụi
Lạnh lẽo hương phai, ngọn nến tàn.
Lê Văn Trung (Bên trời cố xứ)
HÌNH NHƯ LÒNG ĐÃ TẾT
Có phải vừa ba mươi
Mà lòng nhau đã Tết
Em phơi vàng tháng Chạp
Thắm nụ hồng thơm môi
Mà lòng nhau đã Tết
Em phơi vàng tháng Chạp
Thắm nụ hồng thơm môi
Hình như vừa ba mươi
Lòng giao thừa hối hã
Bầy chim én phương người
Gọi nhau về rộn rã
Lòng giao thừa hối hã
Bầy chim én phương người
Gọi nhau về rộn rã
Ai mở cửa vườn tôi
Mà hoa vàng nở rộ
Ai thổi vào hồn tôi
Thơ căng buồm lộng gió
Mà hoa vàng nở rộ
Ai thổi vào hồn tôi
Thơ căng buồm lộng gió
Em mở lòng ba mươi
Tôi nghe lòng chạm Tết
Tôi qua chiều tháng Chạp
Đón em vừa giao thừa.
Tôi nghe lòng chạm Tết
Tôi qua chiều tháng Chạp
Đón em vừa giao thừa.
Lê Văn Trung
KHI Ở CUỐI ĐƯỜNG
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Em thấy chăng ta ở cuối đường
Tay cầm hạt bụi chẳng đành buông
Nhân gian thăm thẳm hoang vu quá
Còn tiếc thương chi một chỗ nằm
Em thấy chăng ta ở cuối đường
Tay cầm hạt bụi chẳng đành buông
Nhân gian thăm thẳm hoang vu quá
Còn tiếc thương chi một chỗ nằm
Ta đứng chong đèn soi nhật nguyệt
Nghe buốt lời đau dưới mộ sâu
Thiên cổ đất trời xa mù biệt
Đã tàn giọt lệ vỡ trong nhau
Nghe buốt lời đau dưới mộ sâu
Thiên cổ đất trời xa mù biệt
Đã tàn giọt lệ vỡ trong nhau
Cha mẹ sinh ta
Như trời đất
Nở một vì sao quá lạc loài
Cha mẹ sinh ta
Mà không biết
Ta về réo gọi giữa chiêm bao
Như trời đất
Nở một vì sao quá lạc loài
Cha mẹ sinh ta
Mà không biết
Ta về réo gọi giữa chiêm bao
Khi biết ta đang ở cuối đường
Là trăm nghìn biển vạn nghìn sông
Chỉ như sợi khói cơn huyền mộng
Sẽ cùng ta về giữa vô cùng
Là trăm nghìn biển vạn nghìn sông
Chỉ như sợi khói cơn huyền mộng
Sẽ cùng ta về giữa vô cùng
Cha mẹ sinh ta là giọt lệ
Để khóc cùng em giữa cõi người
Cha mẹ sinh ta mà không thể
Lau giùm giọt lệ cháy trên môi
Để khóc cùng em giữa cõi người
Cha mẹ sinh ta mà không thể
Lau giùm giọt lệ cháy trên môi
Ta thấy ta đang ở cuối đường
Thấy tình em là khói là sương
Mà đành không nỡ, không đành nỡ
Bập bềnh trôi giữa sóng tang thương
Thấy tình em là khói là sương
Mà đành không nỡ, không đành nỡ
Bập bềnh trôi giữa sóng tang thương
Lê Văn Trung
KHI RỜI VIỆN TIM
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Có những nhịp đập không bình thường
Trong trái tim thương tật
Có những hơi thở không bình yên
Trong buồng phổi hao mòn suy kiệt
Có những nhịp đập không bình thường
Trong trái tim thương tật
Có những hơi thở không bình yên
Trong buồng phổi hao mòn suy kiệt
Tôi
Kẻ mang hộ trái tim của đất trời
Trôi qua vùng địa chấn
Chờ nghe tiếng vỡ
Dòng nham thạch
Máu cuộn hồn tôi theo
Tôi
Kẻ mang hộ buồng phổi của đất trời
Bập bềnh qua những cơn bão rớt
Lặng chìm trong những đêm giá buốt
Tôi thở như người thổi kèn đưa tang
Tôi thở như nỗi buồn đang khóc
Tôi mang hộ trái tim của đất trời
Ai mang giùm tôi trái tim lẽ nhịp
Tôi mang hộ buồng phổi của đất trời
Ai thổi vào lồng ngực tôi những giá băng
Sao cứ hoang mang một cõi đi về
Không ai bảo với tôi tất cả là con đường hủy diệt
Không ai bảo tôi ngày nào là ngày sau hết
Từng giây từng phút đứng trước tòa phán xét
Dẫu mỏi mòn trái tim không ngừng đập
Dẫu suy tàn buồng phổi không ngừng thở
Để trả lời những điều Thượng Đế không giải đáp được
Để kiếm tìm một thế giới mà Thượng Đế không hề mở ra
Tôi
Kẻ mang hộ trái tim của đất trời
Em có ngang qua mặt đất này
Nhớ gọi lấy một lần
Tên tôi
Tên tôi
Giữa hổn mang những vòng vây sinh diệt.
Kẻ mang hộ trái tim của đất trời
Em có ngang qua mặt đất này
Nhớ gọi lấy một lần
Tên tôi
Tên tôi
Giữa hổn mang những vòng vây sinh diệt.
Lê Văn Trung
KHI VỀ THĂM LẠI LÀNG XƯA
*http://vanchuongviet.org/index.php?comp=tacpham&action=detail&id=16745
*http://www.huongdaoonline.net/2019/07/ta%cc%a3p-tho-le-van-trung/#more-19605
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Ta về quẩn trước quanh sau
*http://www.huongdaoonline.net/2019/07/ta%cc%a3p-tho-le-van-trung/#more-19605
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Ta về quẩn trước quanh sau
Nhìn đâu cũng tiếc một màu quê hương
Thương bông khế tím sau vườn
Thương con đường nhỏ ven nương dâu chiều
Thương bờ tre tiếng quốc kêu
Thương dòng sông chiếc đò neo nhớ người
Ba mươi năm nỗi ngậm ngùi
Gió se sắt thổi bên đời nhiễu nhương
Ta về tóc bạc áo sương
Nỗi đau còn mất vô thường thế gian
Mộ ai một nén nhang tàn
Xin về đây giải nỗi oan đất trời.
Quê Ngoại 1994
Lê Văn Trung
KHÔN NGUÔI
*http://tongphuochiep.com/index.php/bao-chi/tho/29574-khon-nguoi-le-van-trung
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=17494
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Đành cũng quên đi đời lỡ vận
Còn hổ ngươi gì cung kiếm ơi
Thân thế đã năm cùng tháng tận
Thì cớ gì đâu mà ngậm ngùi
Đất trời thiên địa còn hay mất
Có xót đau vì cuộc biến thiên
Trí đoản, đời không bằng rơm cỏ
Giọt lệ nào trôi hết muộn phiền
Đã trói đời nhau vào cơm áo
Chưa đền chưa trả nợ áo cơm
Tôi gọi tên người sa nước mắt
Tôi gọi tên tôi lòng căm căm
Tôi về đốt lửa từng cơn mộng
Gom chút tàn tro tạ cổ nhân
Cuộc thế, thế đành cam lỗi đạo
Dù lòng đau ruột xé gan bầm
Tôi về đứng giữa trời dâu biển
Tình buổi tàn đông lá rụng vàng
Đời đã phân ly sầu biệt biệt
Còn kiếm tìm ai giữa thế gian
Chí lớn tan theo từng bọt sóng
Mà sầu thiên cổ vẫn chưa tan.
*http://tongphuochiep.com/index.php/bao-chi/tho/29574-khon-nguoi-le-van-trung
*http://www.saimonthidan.com/?c=article&p=17494
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Đành cũng quên đi đời lỡ vận
Còn hổ ngươi gì cung kiếm ơi
Thân thế đã năm cùng tháng tận
Thì cớ gì đâu mà ngậm ngùi
Đất trời thiên địa còn hay mất
Có xót đau vì cuộc biến thiên
Trí đoản, đời không bằng rơm cỏ
Giọt lệ nào trôi hết muộn phiền
Đã trói đời nhau vào cơm áo
Chưa đền chưa trả nợ áo cơm
Tôi gọi tên người sa nước mắt
Tôi gọi tên tôi lòng căm căm
Tôi về đốt lửa từng cơn mộng
Gom chút tàn tro tạ cổ nhân
Cuộc thế, thế đành cam lỗi đạo
Dù lòng đau ruột xé gan bầm
Tôi về đứng giữa trời dâu biển
Tình buổi tàn đông lá rụng vàng
Đời đã phân ly sầu biệt biệt
Còn kiếm tìm ai giữa thế gian
Chí lớn tan theo từng bọt sóng
Mà sầu thiên cổ vẫn chưa tan.
Lê Văn Trung
KHÔNG VỀ
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Không trở về! Ừ! Thôi đừng về!
Ga đời là những bến chia ly.
Ta con tàu kéo ngàn toa trống.
Mà sầu ta chứa một toa đầy.
Không trở về! Ừ! Thôi đừng về!
Ga đời là những bến chia ly.
Ta con tàu kéo ngàn toa trống.
Mà sầu ta chứa một toa đầy.
Không trở về? Thì đã không về!
Sao lòng nắng hạn mà mưa bay!
Sao lòng tạnh ráo mà sương buốt!
Mà đất trời như ứa lệ cay!
Sao lòng nắng hạn mà mưa bay!
Sao lòng tạnh ráo mà sương buốt!
Mà đất trời như ứa lệ cay!
Không về? Ừ! Thì thôi! Thế thôi!
Hà cớ chi mà cứ ngậm ngùi!
Hà cớ chi mà lòng quay quắt!
Hà cớ chi mà nhớ tới người!
Hà cớ chi mà cứ ngậm ngùi!
Hà cớ chi mà lòng quay quắt!
Hà cớ chi mà nhớ tới người!
Không trở về? Ừ, thôi cũng đành!
Hỡi ơi trời đất quá mông mênh!
Nào quê quán cũ? Người xưa cũ?
Chỉ còn ta đứng gọi tên mình.
Hỡi ơi trời đất quá mông mênh!
Nào quê quán cũ? Người xưa cũ?
Chỉ còn ta đứng gọi tên mình.
Lê Văn Trung
LÀNG TÔI
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Làng tôi đó, bến chiều sông khói muộn,
Làng tôi đó, bến chiều sông khói muộn,
Vương chân buồm thuyền đậu cuối sông xa
Đỉnh Cà Tang đã mấy mùa dâu biển,
Cho gió sương phai mái tóc mẹ già.
Hà Lam xưa vắng người qua Mỹ Lược.
Chắc bây giờ em đã bỏ nương dâu,
Dắt dìu nhau đi dù đường xuôi ngược,
Dù mấy sông xưa gãy mấy nhịp cầu.
Em bỏ Duy Xuyên, em rời Đại Lộc,
Tay bế con thơ, nước mắt lưng tròng.
Bom rớt sau lưng, đạn vèo trước mặt,
Cố chạy cho qua những ngày long đong.
Làng tôi đó, lạnh tăm đình ngói đổ,
Không người mô về cho lúa trổ bông.
Hay cánh đồng hoang đã còi nắng lửa?
Và máu xương phơi trắng lợp cánh đồng!
Lòng mẹ Thu Bồn nối rừng tiếp biển,
Giờ cách ngăn thêm trăm ngã hận thù.
Tôi đứng bên này hàng rào giới tuyến,
Nhìn xóm thôn xa khói đạn mịt mù.
***
Ôi biết bao giờ tôi còn trở lại,
Lên đỉnh Cà Tang nhìn xuống Đại Bình.
Lòng nhủ lòng quê hương còn đó,
Và đã qua rồi những ngày đao binh.
Lê Văn Trung (tháng 9.69)
LỜI CÁM ƠN BẠN BÈ
(Thay Nhàn cám ơn bạn bè)
*https://hoiquanphidung.com/showthread.php?28764-Trang-Th%C6%A1-L%C3%AA-V%C4%83n-Trung
Xin cám ơn bạn bè ta đã tới
Xin cám ơn bạn bè ta đã tới
Uống chút rượu mừng trong ngày cưới ta
Dù lũ mày về từ rừng cao núi thẳm
Dù đứa què chân, dù đứa mù lòa.
Xin cám ơn bạn bè ta đã tới
Dù một giây một phút lại ra đi
Dù áo hành quân còn đầy vết bụi
Dù nắng mưa còn rát mặt rát mày.
Xin cám ơn bạn bè ta đã tới
Tới từ Khe Sanh A Lưới Dakto
Để cho ta vui trong ngày đám cưới
Rồi lũ mày đi không lời hẹn hò.
Xin cám ơn bạn bè ta đã tới
Đã chúc mừng hoan hỉ, đã say sưa
Đã bắt tay ta, đã cười đã nói
Rồi lũ mày đi cũng rất tình cờ.
Xin cám ơn bạn bè ta đã tới
Đã uống cùng ta một chén rượu mừng
Dù xa xôi, dù đò sông cách trở
Lũ mày đã về, đã nhớ về đông
Xin cám ơn bạn bè ta lần nữa
Đứa trên đồi cao, đứa dưới chân đèo
Có đứa nào ngày mai làm đám cưới
Không biết bạn bè còn được bao nhiêu
Lê Văn Trung (Bên trời cố xứ)
No comments:
Post a Comment