Monday, April 11, 2022

Trang longhovinhlong.blogspot.com

 Anh sợ mai rồi cũng bặt tăm - Đêm qua mơ thấy em về - Hoa nắng - Sao không là nửa trái tim mà là chiếc xương sườn - Thơ đề trên bục cửa 

ANH SỢ MAI RỒI CŨNG BẶT TĂM

https://longhovinhlong.blogspot.com/2022/06/anh-so-mai-roi-cung-bat-tam.html

Anh đắp nỗi buồn thay chiếu chăn
Đêm sâu
Trời quạnh
Bóng trăng tàn
Đôi chim mơ ngủ trong vòm lá
Tiếng nghẹn như lời của thở than
Anh đếm đo từng cơn, nhịp đập
Trái tim thương tật gõ ưu phiền
Ngọn lửa nhân tình chưa kịp thắp
Anh sợ mai rồi cũng bặt tăm
Hình như đêm tối sâu thăm thẳm
Cơn gió khuya rờn rợn kéo qua
Ôi bóng thiên thu hờn thiên cổ
Ôi gió oan cừu thổi xác xơ
Ai về ?
Tro nguội
Đêm sương quạnh
Xé tờ thư cũ sưởi niềm đau
Ai gọi tên anh từ xa vắng
Tiếng gọi đùn lên nấm mộ sầu
Ngọn lửa nhân tình chưa kịp thắp
Anh sợ mai rồi cũng bặt tăm
Anh sợ mai rồi ai đứng khóc
Giữa miền quên lãng buổi trăng tan.

Lê văn Trung 


ĐÊM QUA MƠ THẤY EM VỀ
https://longhovinhlong.blogspot.com/2022/06/em-qua-mo-thay-em-ve.html?fbclid=IwAR2s-Mv51ij4UEM7yedcfm0g1-4q5lOdqkdzDKrrfy7XlLcYmGjPZwyTypA
Em về hò hẹn một ngày vui
Hoa khế vườn tôi nở tím ngời
Và nở trong hồn tôi rạng rỡ
Nụ tình nguyên vẹn thắm trên môi
Em thấy chăng? Lá cũng dịu dàng
Đưa tay bồng nhẹ chú chim ngoan
Và nghe chim hót lời ân ái
Để khóm quỳnh anh cũng nở vàng
Em thấy chăng? Những con chuồn ớt
Khoe cái đa tình cuống quít nhau
Và đôi cánh mỏng như là gió
Áo em chiều trắng áo không màu
Em thấy chăng? Tình mỏng như sương
Tình qua vườn biếc áo chưa hồng
Hay da thịt của chiều con gái
Rất nhẹ như màu của nhớ mong
Em thấy chăng? Ngơ ngẩn một người
Phải là tôi? Có phải là tôi
Hay là thấp thoáng hồn thơ ngọc
Và chỉ là mơ! Chỉ thế thôi!
Ừ chỉ là mơ, hoa khế ơi
Nở chi cho tím cả hồn tôi
Chiều ơi! Im gió! Đừng! Hoa rụng
Rụng tím, chiều ơi! Nỗi nhớ người
Lê Văn Trung

Hoa Nắng
https://longhovinhlong.blogspot.com/2022/02/hoa-nang-vang-hoa.html
Trời hình như báo tin xuân
Con chim sâu nhỏ vui mừng hót vang
Nắng thơm lên cải bông vàng
Nắng ươm lên lụa da nàng quỳnh hoa
Nắng trôi theo gió mượt mà
Nắng đang luân vũ trên tà áo ai
Người về hoa nắng trên tay
Cầm câu thơ thấy nắng đầy trong thơ
Nắng vàng thắm cả cơn mơ
Hình như giọt nắng đang chờ đợi xuân
Hình như tình đã thật gần
Và hình như nắng ái ân rộn ràng
Nắng lên cho cải hoa vàng
Cho tôi vàng với áo vàng nắng hoa

Lê Văn Trung

Sao không là nửa trái tim mà là chiếc xương sườn
https://longhovinhlong.blogspot.com/2022/06/sao-khong-la-nua-trai-tim-ma-la-chiec.html
Đừng nói với tôi những lời yêu dấu
Đừng nỉ non thề thốt thủy chung
Bỡi Thượng Đế đã một lần nhầm lẫn
Adam đi quên khóa cổng địa đàng
Giá Thượng Đế chia trái tim Adam làm hai nửa
Một nửa cho tôi và một nửa cho em
Thì có lẽ dù ngàn trùng dâu bể
Hai đứa mình chung một trái tim
Người lại ngây thơ chỉ lấy chiếc xương sườn
Tạo hình tượng người đàn bà vô tình thiếu một trái tim
(Thế mà từ lâu tôi vẫn cuồng tín cả tin
Em hiển Thánh trong ơn lành của Chúa)
Ôi một nửa trái tim tôi bốc lửa
Tôi ngỡ tình em cháy rực cả thiên đàng
Và một nửa trái tim tôi còn lại
Vẫn nguyện lòng dâng cả dưới Thiên nhan.
Lê Văn Trung

Bài Cảm Tác:

Vàng Hoa - Kim Oanh
Én về chợt báo mùa xuân
Líu lo vườn trúc đón mừng ca vang
Bướm mơn man nụ mai vàng
Vuốt ve hương gió tóc nàng thơm hoa
Xinh xinh má thắm mặn mà
Nắng thêu áo lụa đôi tà thơ ai

Bao giờ tay được trong tay
Mộng cùng tri kỷ dệt đầy nguồn thơ
Bao giờ tình vẹn ước mơ
Đêm Giao Thừa đến cùng chờ đón xuân
Đây đó tuy xa mà gần
Giao hòa trời đất pháo lân rộn ràng
Khởi đầu năm mới bước sang
Phố phường nở rộ mùa vàng áo hoa.

THƠ ĐỀ TRÊN BỤC CỬA

 https://longhovinhlong.blogspot.com/2022/04/tho-e-tren-buc-cua.html

Ta chép bài thơ lên bục cửa
Người về đọc nốt
Một lần
Quên
Cởi áo - tình - nhân
Lau hạt bụi
Bám vào nỗi nhớ đã rêu xanh
Ôi thơ là những câu Huyền Ngữ
Tinh kết từ sương của đất trời
Người về sương chạm lời thơ vỡ
Giọt lệ tình xưa cũng vỡ, trôi
Bục cửa mùa trăng ngồi chải tóc
Người như tượng đá từ trăm năm
Tóc rối hồn ta vừa ẩm mục
Đọc nốt thơ
Rồi
Cũng lãng quên
Bao giờ trở lại gian nhà cũ
Lòng bỗng như vừa chợt nhớ ra
Có kẻ đề thơ lên bục cửa
Đợi chờ tàn úa những cơn mơ.

Lê Văn Trung


Trang Văn Nghệ Quảng Trị 19

Buồn nghe tiếng gọi hai đầu tử sinh -   Chiều - Chiều buông - Dặm trường - Dòng sông cũ - Đưa tiễn một mùa thu - Em chảy về đâu -   chiều th...