Bao giờ - Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay - Cõi nhân gian - Con đường ngày cuối năm - Đêm Sài Gòn vượt cạn - Dòng xưa bến cũ - Em về ngà ngọc giấc mơ tôi - Lễ hội trùng lai - Lời kêu cầu - Người về - Nhã ca - Ta về với khúc kinh thơ - Thuyền giấy - Vẽ những cơn mơ - Về tìm lại tôi - Xuân Ca - Xuân muộn
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/11/10/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Dăm đứa quàng vai rong phố chơi
Thăm cô chủ quán café cũ
Có xót tình xưa lòng ngậm ngùi
Bao giờ em đến xanh màu áo
Nhuộm biếc hồn tôi màu gió thu
Hỏi nắng còn thơm hồn con gái
Có buồn mây trắng đã tan mau
Bao giờ neo đậu đời xuôi ngược
Bến cũ người xưa về gọi đò
Lau trắng bờ xa em như lụa
Lòng em còn trắng tuổi ngây thơ
Bao giờ tôi thấy tôi về giữa
Phố của ngày xanh tóc tỏa hương
Phố của rêu phong hồn cổ tích
Tình có còn thơm mùi ngọc lan
Bao giờ ta trở về quê ngoại
Em lên đồi mua tím cả chiều
Cây khế rụng bông từ năm ngoái
Còn vương nỗi nhớ nỗi đìu hiu
Ôi những người yêu quí xa xưa
Hun hút ngày trôi mỏi đợi chờ
Có kẻ ngồi buồn nơi quán vắng
Uống hoài ly rượu cháy trang thơ.
Lê Văn Trung (http://vietvanmoi.fr/index1.5858.html)
BÓNG MÂY THIÊN CỔ BÂY GIỜ CÒN BAY
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/03/28/lvt-b%C3%B3ng-m%C3%A2y-thi%C3%AAn-c%E1%BB%95-b%C3%A2y-gi%E1%BB%9D-c%C3%B2n-bay-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Bóng mây thiên cổ bây giờ còn bay
Cạn cơn dâu biển, cạn ngày thanh xuân
Ta về như sóng vô âm
Vỗ vào hiu quạnh lạnh bầm máu xương
Ta về lạc giữa mù sương
Nghe sầu tận tận nghìn phương dội về
Chảy về đâu những cơn mơ nhạt nhàu
Ta về lạc giữa đời nhau
Tay cầm giọt lệ nhớ màu mắt xưa
Còn bay với bóng đời ta mịt mù.
Lê Văn Trung
Sóng vỗ vào đâu? SÓNG BẠC TÌNH
Đá sỏi còn đau niềm ly tán
Mây trời còn xót nỗi lênh đênh
Người với người xa chẳng nhớ người
Nước cuốn theo dòng trôi cuốn mãi
Lòng xưa, tình cũ , gửi cho ai?
Vùi thây chôn dưới gốc cây già
Chôn cả niềm đau hòa trong đất
Một sớm mùa xuân cây nở hoa
Là khi biển nhớ gọi mưa nguồn
Sao tiếng đời ta rơi lặng lẽ
Lạc loài trong tận cõi hư không
Và sóng đời nhau SÓNG BẠC TÌNH
Ta chợt buồn hơn hồn đá sỏi
Đi hoài. Vô vọng. Cõi nhân gian!
CON ĐƯỜNG NGÀY CUỐI NĂM
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/11/10/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Mai mẹ bồng con về quê ngoại
Mai cha cõng con vượt dốc đèo
Sài Gòn khuya sâu đêm vượt cạn
Ngủ đi! Đừng khóc nữa, con yêu!
Này đây nước mắt là dòng sữa
Con uống đi nào! Đêm sẽ qua
Ngày mai ta phải về, con nhé
Có thể, sau cùng, một chuyến xe?
Có thể!
Bàn tay chưa kịp nắm
Níu gọi ân tình
Buổi nhiễu nhương
Cố giữ cho nhau từng hơi ấm
Dẫu về hay ở, cũng thêm buồn
Sài Gòn sâu lắng từng hơi thở
Con ngủ đi nào! Đêm cũng qua
Cánh cửa quê nhà!
Ai sẽ mở?
Chờ người trở lại tự phương xa!
Lê Văn Trung
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/05/07/lvt-do-ng-x%C6%B0a-b%C3%AA-n-cu-th%C6%A1-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Sông Thu ngày ấy nước còn xanh?
Sóng còn vỗ nhịp sầu thiên cổ
Vào nỗi lòng mơ chuyện thái bình
Ai có ngang qua cầu Vĩnh Điện
Dong thuyền ngược nước về Phú Đa
Bến đò xưa có còn neo đậu
Hỏi kẻ tha hương có nhớ nhà?
Ai gửi cơn mơ về phố Hội
Mà xao xác sóng nước sông Hoài
Rặng liễu vi vu hồn Cửa Đại
Nghe buồn hun hút gió thiên tai
Lâu quá không về chừng lãng quên
Dòng xưa bến cũ nhớ ta chăng
Theo sóng sông Hàn xuôi ra biển
Có bóng ta như nhánh lục bình.
Lê Văn Trung
Tháng Tư. 2021
Vườn cũ vàng ươm thơm nắng mai
Có đôi chim nhỏ trên cành biếc
Tiếng hót mềm như hương tóc bay
Để lá vàng tôi trải xuống chiều
Để gió hồn tôi tan nhè nhẹ
Lên màu son phấn của tình yêu
Thấy đóa hoa xưa nở trắng ngần
Ô hay! Em của mùa xanh vắng
Trở về nhung lụa gót thanh tân
Hoa của tình xưa nở trắng trời
Em nở trong hồn tôi vạn đóa
Cho ngàn sợi máu cũng reo vui.
Em cơn gió thổi qua tôi vườn hạ
Tháng Sáu Hai Mươi
Ai sẽ mang giùm tôi
Hạt bụi này nặng trĩu
Ai sẽ mang giùm tôi
Tấm thân này mòn mỏi
Qua cho hết cuộc người
Sao đi hoài không tới
Khát vọng nào khôn nguôi
Trong nhiệm mầu nguyên tội
Có ai người vác hộ
Chiếc thập giá oằn vai
Qua bến bờ giác ngộ
Vượt cõi người thiên tai
"Ai gõ sẽ được mở "
Tôi gõ hoài nỗi đau
Xin khắc vào bia đá
Tên một giấc chiêm bao.
Lê Văn Trung
(viết trong mùa đại dịch)
Người về áo mỏng vừa thu
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/03/07/lvt-nha-ca-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Trong lòng em tình vẫn nồng hương
Và tôi mùa vẫn còn nguyên đán
Còn khát khao hoài giọt nắng xuân
Xin ươm vào mộng mật vàng ươm
Xin mây vàng thắm màu xiêm áo
Da thịt chìm trong hồn tuyết sương
Nắng lụa hồng
Tôi trải hồn xanh biếc thảm xuân
Tôi đan ngàn sợi mây ngà ngọc
Em nở thơm từng nụ ái ân
Xin vỗ vào nhau sóng nhiệm mầu
Cho đóa tình nguyên màu nguyên đán
Xin tạ ơn đời vẹn trước sau.
Lê Văn Trung
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/10/19/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Dù lênh đênh xiêu lạc mười phương
Nỗi nhớ chập chùng trăm nỗi nhớ
Nhớ tóc chiều ai nhớ bến sông
Chưa tròn chưa vẹn nghĩa trăm năm
Ta về tìm bóng chim vườn cũ
Rụng tiếng buồn rơi giọt lệ bầm
Dán nỗi buồn lên mỗi bước chân
Để nghe chùng lắng hồn kiêu bạt
Để nhớ nhung và để lãng quên
Còn sáng bên thềm của thế gian
Ta sẽ chìm trong hồn trăng vỡ
Giọt lệ tình phai nỗi bẽ bàng
Thẹn với công danh thẹn với người
Dẫu đã chết chìm cùng dâu bể
Hà cớ vì đâu còn hổ ngươi
Thương bóng em bên bóng mẹ già
Ta chở nỗi đời ta vạn dặm
Ai chở giùm em những xót xa
Thương áo vàng phai nỗi đợi chờ
Ai nhuộm mù sương vào đôi mắt
Ai ru lời ru chùng câu thơ
Có đóa hoa nào nở xót xa
Ta sẽ vì hoa mà ngồi lại
Nhang trầm, ta tụng khúc kinh thơ
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/06/08/lvt-thuy%C3%AA-n-gi%C3%A2-y-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Em thả vào thơ buổi nguyệt hồng
Thuyền ơi! Thuyền chở giùm ta với
Một trái tim buồn giạt cuối sông
Xin ươm vào lệ đóa quỳnh hương
Xin tan vào mỗi dòng sương ngọc
Một chút tình xanh buổi chớm xuân
Em thả về đâu thuở bé thơ
Thuyền ơi! Thuyền có quay về lại
Ta quá giang thuyền những giấc mơ
Em thả đi rồi Mộng trắng tay
Trăm năm thuyền vẫn còn đi mãi
Ta cũng trôi hoài Em có hay?
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/10/19/lvt-chu-m-th%C6%A1-cu-a-nt-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/
Tôi vẽ hồn tôi lên phiến lá
Cho vừa kịp buổi mùa đang xanh
Mai mốt em về trăng chớm hạ
Nở thắm hồn nhiên một đóa quỳnh
Tôi vẽ bàn tay thơm cỏ hoa
Bầy chim về hót dưới hiên nhà
Giọt nắng vàng rung trên tóc rối
Và tóc trôi dài như suối mơ
Tôi vẽ chiều rơi những sợi im
Trên môi hồng ướp một màu sen
Da thơm tình ái mềm như lụa
Nhẹ tỏa theo từng hương nguyệt tan
Tôi vẽ màu đông rắc phấn sương
Trăng em vừa hé nụ hoa rằm
Đôi tà mây trắng bay trong gió
Và gió thơm lừng hương ái ân
Tôi ngồi vẽ mãi những cơn mơ
Vẽ gió yêu thương mây hẹn hò
Vẽ những màu sương mù hư ảo
Vẽ nỗi ngàn năm những đợi chờ.
Lê Văn Trung
VỀ TÌM LẠI TÔI
Tình ơi hàm tiếu đừng mãn khai
Để nắng mùa xanh hương biếc ngọc
Chải mềm mây lụa tóc trên vai
Tôi nghe trong gió lời chim én
Gọi những mùa xuân triệu tấm lòng
Em mở rừng hương khai suối ngọc
Tình ơi hàm tiếu đừng mãn khai
Để rượu ngàn năm còn ủ mật
Men đời còn ngan ngát hương say.
https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2021/02/19/lvt-xu%C3%A2n-mu%C3%B4-n-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/